Chấp Thoa Sư - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-12-22 01:37:58
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lang Châu gặp ôn dịch?

 

Năm Vĩnh Ninh thứ mười?

 

Chẳng đây là năm gặp A Kiều ? năm A Kiều còn ở kinh thành trong cung, cớ xuyên tới tận Lang Châu, một nơi cách kinh thành tận ngàn dặm?

 

Khi hồn trở , dân chúng hết .

 

Tiêu Dực cũng rời . ăn mặc quý khí, đồ trang sức chói mắt, nếu cứ thế trộn đám dân tị nạn lúc , sợ sẽ khiến chú ý, rước lấy phiền toái.

 

, tìm một cửa tiệm trong thành, đem trang sức bán lấy tiền, đổi lấy y phục thường dân, nhân tiện mua thêm một con ngựa và ít hành lý, chuẩn lên đường về kinh.

 

Ra khỏi thành bao xa, ngựa khát nước, dừng bên suối để uống.

 

Tiêu Dực trong lòng rối bời, mắt dõi theo làn nước trong veo, bất giác nghĩ, Giang Hoàn bây giờ đang ở ?

 

Bản còn sống, chắc nàng cũng c.h.ế.t .

 

Biết nàng , sớm gặp Tạ Trường Ẩn ?

 

Cũng thôi.

 

Coi như từ nay về , phu thê họ tới đây là hết duyên nợ.

 

Tiêu Dực đang chuẩn dẫn ngựa rời , thì bỗng khóe mắt liếc thấy trong đống tuyết gì đó, tiến đến gần mới phát hiện là một đứa bé gái sắp c.h.ế.t cóng.

 

Hắn nhặt ít củi khô, nhóm lửa sưởi tạm tại chỗ.

 

Thiếu nữ nhanh chóng tỉnh .

 

Không ngờ là một mù.

 

Tiêu Dực thầm nghĩ, đúng là lạ kỳ. Cả đời , cứ duyên với những cô nương mù thế ?

 

“Ta tên là A Hoàn.”

 

Cành củi trong tay nàng đang dùng để khều lửa bỗng khựng .

 

Tiêu Dực ngẩng đầu , ánh lửa ấm áp chiếu rọi gương mặt nhợt nhạt của thiếu nữ. Tuy nàng còn nhỏ tuổi, nhưng vài phần thanh tú. Dáng vẻ , giống vùng biên cương xa xôi.

 

Nàng vài phần giống Giang Hoàn.

 

Hồng Trần Vô Định

Năm bàn chuyện hòa , từng qua thế của Giang Hoàn. Khi còn nhỏ, nàng theo Giang Vương ngoài du ngoạn, may lạc, mãi về mới tìm . Giang Vương còn từng trong thư rằng, Giang Hoàn từng ở Lang Châu cưu mang, đủ thấy nàng duyên với Đại Ngu.

 

Năm Vĩnh Ninh thứ mười, Giang Hoàn tròn mười tuổi.

 

Tiêu Dực lặng lẽ thiếu nữ mặt, trong lòng ngầm thở dài.

 

Rõ ràng quyết dứt khoát cắt đứt với Giang Hoàn, thế mà bây giờ nàng là một tiểu cô nương mười tuổi mù, thật chẳng còn gì để nữa.

 

3

 

Giang Hoàn nhiễm ôn dịch.

 

Tiêu Dực buộc lòng đổi kế hoạch. Tạm thời thể hồi kinh, tiên đưa tiểu hoàng hậu trở về nước Giang.

 

“Ân nhân xưng hô thế nào?”

 

Tiêu Dực khẽ liếc Giang Hoàn, ánh mắt hững hờ.

 

Lúc nàng mười tuổi thì ngoan ngoãn thật đấy, nhưng thấu từ lâu, Giang Hoàn chẳng hiền lành gì cho cam. Trên đời , nữ nhân tới hoàng hậu mà trong lòng còn dám mang tư tình, quả thực chẳng mấy ai.

 

Còn về tên của ?

 

Hắn nhớ, trong lòng của Giang Hoàn hình như họ Tạ…

 

Nghĩ tới đó, khóe môi Tiêu Dực khẽ cong lên, nhẹ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chap-thoa-su/chuong-39.html.]

“Ta tên là Tạ Trường Ẩn.”

 

Giang Hoàn bên đống lửa, tay cầm túi da nước, nhẹ nhàng gật đầu:

 

“Ồ, Trường Ẩn ca ca.”

 

Tiêu Dực khựng giây lát: “Đừng gọi là ca ca.”

 

Giang Hoàn ngẩn : “Vậy gọi là thúc thúc ?”

 

Bối phận nàng gọi rối hết cả lên .

 

“…Cứ gọi thẳng tên là .”

 

“Ồ.” Giang Hoàn khẽ cúi đầu, ngoan ngoãn lặp , giọng nhỏ nhẹ: “Tạ Trường Ẩn.”

 

Hoàng hậu của , lúc nhỏ trông ngơ ngẩn đần độn thế ?

 

Tiêu Dực nhịn , khóe môi khẽ nhếch lên.

 

Vài ngày , thu xếp thỏa cho Giang Hoàn, mới rời tìm t.h.u.ố.c cho nàng.

 

Hắn nhớ rõ, năm ôn dịch bùng phát tại Lang Châu, trong thành một vị đại phu, mà trùng hợp , chính là quen cũ của .

 

Tiêu Dực, cũng chính là Tạ Trường Ẩn, gõ nhẹ lên cánh cửa .

 

Cửa mở , thấy liền khựng , hồi lâu một lời, ánh mắt như sững sờ.

 

Tạ Trường Ẩn cũng chút ngây .

 

Vài hôm , gặp còn là Nguyên cô cô tóc điểm sương, dáng dấp gần ngũ tuần. Vậy mà giờ phút , mặt là một Nguyên Y trẻ tuổi hơn hẳn, dung nhan dịu dàng.

 

Đến tận lúc , mới chân thực cảm nhận , bản thật sự trở về mười ba năm .

 

“Nguyên cô nương?”

 

Nguyên Y thoáng hồn, khẽ gật đầu.

 

Tạ Trường Ẩn nhận lấy thuốc, liền lập tức rời .

 

Hắn nhanh.

 

Thuở thiếu niên, Nguyên cô cô từng nhiều chiếu cố , giờ đổi thành mang phận Tạ Trường Ẩn, tuổi tác hai cũng xấp xỉ, nếu lỡ nàng động tâm thì thế nào?

 

Hắn trở về để trêu hoa ghẹo nguyệt.

 

Nhờ t.h.u.ố.c của Nguyên Y, bệnh của Giang Hoàn nhanh thuyên giảm.

 

Thế nhưng Tạ Trường Ẩn vẫn rời Lang Châu.

 

Hắn thấy Nguyên Y bận rộn suốt ngày, một chăm sóc bệnh nhân, còn dắt theo nữ nhi sáu tuổi, gần như hề nghỉ ngơi. Điều khiến nàng bằng con mắt khác hẳn.

 

Hắn là đế vương của Đại Ngu, thể khoanh tay ?

 

Tạ Trường Ẩn chủ động đề xuất giúp đỡ.

 

Hắn nàng thuê một viện lớn trong thành, dùng nơi sắc t.h.u.ố.c và sắp xếp chỗ ở cho bệnh.

 

Từ đó về , và Giang Hoàn, cùng Nguyên Y và nữ nhi, cùng sinh hoạt trong một mái nhà, đồng tâm hiệp lực chữa trị cho bách tính.

 

Nguyên Y vô cùng cảm kích sự trợ giúp của .

 

Trong những ngày tháng cùng bôn ba vì dân cứu chữa bệnh , nàng thường chú ý đến nhất cử nhất động của Tạ Trường Ẩn. Dù chỉ là vết trầy nhỏ do rạch trúng khi hái thảo dược, nàng cũng thể lập tức buông hết công việc, chạy đến lo lắng xử lý:

 

“Để xem nào.”

 

Thế nhưng ngay lúc tay nàng sắp chạm đến cổ tay , Tạ Trường Ẩn liền nhanh chóng rụt tay về:

 

“Không cần .”

Loading...