Ngoại truyện Chấp Thoa Sư: Khắc Thuyền Cầu Kiếm
Đế vương say mê việc luyện đan, vượt qua thời , chỉ để tìm Bạch Nguyệt Quang khuất.
Hắn trở về thời khắc hai yêu tha thiết nhất.
Mười ba năm ly biệt, cuối cùng Tiêu Dực cũng gặp A Kiều tỷ tỷ của .
Thế nhưng, mà nàng yêu sâu đậm là thiếu niên mười bảy tuổi chân thành, cuồng nhiệt năm xưa, chứ Tiêu Dực ba mươi tuổi vì mất yêu mà trở nên tiều tụy, xa lạ.
Hắn buồn bã, song chẳng chịu buông tay, trái sa càng lúc càng sâu.
Nào cái gọi là vận mệnh xuyên qua thời , chẳng qua chỉ là một mối tình “*khắc thuyền cầu kiếm” cố chấp buông mà thôi…
(*khắc thuyền cầu kiếm: điển tích chỉ việc cố chấp, dùng ở đây ẩn dụ cho tình yêu thể trở như xưa, dù níu kéo cũng chỉ là vô vọng.)
1
Tạ Trường Ẩn.
Nửa đêm, Tiêu Dực trở về tẩm điện, truyền lệnh cho tất cả lui , một đè nén lửa giận trong lòng.
Hắn ngờ, vị hoàng hậu bề ngoài ôn nhu, trầm mặc , trong lòng giấu một nam nhân khác.
Khi , Tiêu Dực quả thực giận đến phát cuồng.
Thế nhưng, đối diện với gương mặt đáng thương, yếu đuối của Giang Hoàn – gương mặt giống hệt như A Kiều tỷ tỷ, rốt cuộc vẫn nỡ trách phạt nàng.
Hơn nữa, lấy tư cách gì để trách phạt nàng?
Hắn vốn thích hoàng hậu. Nếu chẳng di ngôn lúc lâm chung của A Kiều, thể cùng Giang Hoàn trở thành phu thê thực thụ?
Còn vì nổi giận như thế, phần nhiều là bởi ngờ tới, ngờ rằng Giang Hoàn gan lớn bằng trời, dám ở ngay mặt gọi tên kẻ khác.
Chẳng lẽ là mấy năm nay quá dung túng nàng ?
Tạ Trường Ẩn.
Tiêu Dực cứ cảm thấy cái tên từng ở đó. Hắn day trán hồi lâu mà vẫn nhớ nổi.
Chỉ cảm thấy thấy chướng tai gai mắt.
Ban đầu cũng định sai dò xét , nhưng nghĩ , chính rời cung hoàng hậu nửa đêm, nếu để kẻ tâm cơ gộp hai chuyện một chỗ, chỉ sợ sẽ mang họa đến cho Giang Hoàn.
Đành tạm gác .
Về phần Giang Hoàn, nàng cô thế chốn nương tựa, yếu đuối nhát gan, lạnh nhạt mấy ngày, thể nào cũng sẽ chủ động tới nhận thôi.
Dù gì thì ngày tháng vẫn trôi qua.
Hắn từng hứa với A Kiều, ngoài Giang Hoàn , sẽ nạp thêm nữ nhân nào khác.
hoàng hậu hình như chẳng ý định nhận sai.
Hắn tìm nàng, nàng cũng đến tìm .
Tiêu Dực phê xong tấu chương, ngẩng đầu đêm đen, chỉ cảm thấy trong n.g.ự.c nghẹn một trút nổi.
“Bệ hạ, thăm hoàng hậu nương nương ạ?”
Hình như từ đầu đến cuối, đều là chủ động tìm Giang Hoàn.
Tiêu Dực thu ánh , xoay đầu nội thị bên cạnh, sắc mặt lạnh lùng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chap-thoa-su/chuong-37-ngoai-truyen-chap-thoa-su-khac-thuyen-cau-kiem.html.]
“Bên cung của hoàng hậu, phái tới hỏi qua ?”
Nội thị dám trả lời.
Tiêu Dực đặt mạnh ngự bút xuống bàn.
Hồng Trần Vô Định
Quả nhiên là , bao giờ thực sự hiểu Giang Hoàn. Vì trong lòng, nàng sống c.h.ế.t cũng chịu cúi đầu , cho dù chỉ là một câu dối hòng dịu tình thế.
Thì , nàng là cố chấp đến .
Tiêu Dực hiểu , trong lòng nghĩ tới A Kiều tỷ tỷ.
Từng một như thế, dùng cả sinh mệnh để yêu .
Hắn nhớ tới dáng A Kiều chắn ngựa trong núi năm đó, mắt liền nhòe trong tức khắc.
Hắn đau đớn đến tận xương tủy, nỗi tưởng niệm dâng trào như thủy triều.
Người đó là duy nhất từng yêu .
Cũng là mà vĩnh viễn chẳng thể nữa.
Mà mấy năm qua, hoàng hậu của càng lúc càng giống nàng.
Dù Tiêu Dực cố sức kiềm chế bản , giữ thanh tỉnh, cũng vẫn thể ngăn nổi tâm tư đặt lên Giang Hoàn.
Nhất là khoảnh khắc , tất cả càng thêm rõ rệt.
Hắn mong nàng đến hòa giải.
Hắn tự cảm thấy hèn mọn.
Điều khiến khổ sở hơn cả chính là, cảm thấy với A Kiều.
Trong tẩm điện trống vắng, Tiêu Dực đất, uống thật nhiều rượu, cúi thấp đầu, đưa tay ôm lấy lồng ngực.
Hắn nhớ tới mảnh huyết nhục năm đó từng vì A Kiều mà giận dỗi tự cắt xuống, đau đến nghẹt thở.
Hắn thật sự nên nữa. Làm để xử trí vị hoàng hậu khác trong lòng, để thể đối diện với A Kiều trong lòng ?
Tiêu Dực siết chặt tay, chật vật dậy, loạng choạng rời khỏi tẩm điện.
Hắn cho bất kỳ ai theo, cứ thế một lang thang trong cung.
Đi ngang qua điện của hoàng hậu, ngang qua Đông cung bỏ trống, dừng lấy một bước.
Chỉ cửa Nhược Thanh điện, trong chốc lát.
Nơi đó, họ từng yêu , cũng từng rời xa .
Cuối cùng, vị đế vương như mất hồn hiểu vì đến chỗ ở của vu y.
Chỉ vì A Kiều, từ sớm quen Nguyên cô cô. rốt cuộc, hai cũng chẳng tính là quen.
Sau khi đăng cơ Thái tử, Tiêu Dực mới , Nguyên cô cô từng phục vụ trướng Kỳ vương, thời khắc mấu chốt sang quy thuận phụ hoàng. Ngay cả ngày đại hôn năm xưa Kỳ vương mai phục, cũng chính là nàng dẫn của phụ hoàng đến cứu thoát hiểm.
Nàng là thông minh, tinh tường, con mắt nhạy bén về chính sự.
Theo lẽ thường, kẻ phản phúc như , vốn nên lưu trong cung.
Nguyên cô cô , nàng thể luyện một loại dược, giúp gặp A Kiều.
Tiêu Dực vốn chẳng mấy tin truyền thuyết về “Thoa”, thứ t.h.u.ố.c thể xuyên qua thời , nhưng thuật Vu y của nước Sở quả thực phi phàm, đến đôi mắt của Giang Hoàn cũng thể phục hồi thị lực, khiến dám phủ định.