Cháo Ngọt - Chương 22
Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:50:35
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cuộc sống của Chu Triều và Tiết Ấu Lăng khi yêu , dường như chẳng khác mấy so với mỗi ngày đó.
Vẫn là dính lấy từng giây từng phút, vẫn là cùng ăn cùng ở—điều khác biệt cũng , là từ chỗ cô chiếm phòng ngủ chính của Chu Triều, trở thành hai ngủ chung phòng chính với .
NHAL
Lời tỏ tình trong buổi tiệc sinh nhật hôm đó chẳng mấy chốc lan khắp giới nhà giàu Bắc Thành trong đêm. Mọi bàn tán qua , nhưng mấy ai tỏ bất ngờ. Thi thoảng vài tiếng xì xào vang lên cũng chỉ là: “Sao cơ? Trước đó bọn họ ở bên ?”
Chỉ thế thôi.
Còn bản Tiết Ấu Lăng thì hí hửng thôi. Mấy ngày đầu màn tỏ tình, cô cứ như ngâm trong hũ mật, đăng ảnh ngọt ngào lia lịa, mỗi đối mặt với Chu Triều thẹn thùng như mới yêu, dường như vì đột nhiên đổi phận nên đối xử với Chu Triều .
Cuối cùng, một tuần khi tỏ tình, Chu Triều cô yêu thẹn thùng, cứ hễ đến gần là đỏ mặt, còn ngày nào cũng tra mạng mấy từ khóa như [Làm để trở thành bạn gái ][Ba mươi sáu kế trị chồng], nhẫn nhịn mãi, mà vẫn Tiết Ấu Lăng kéo dậy lúc nửa đêm suốt bảy ngày liền để uống canh tình yêu đầy màu sắc, cuối cùng đành bất lực thở dài: “Xin em đấy, tổ tông, bình thường một —— sợ.”
Dù thì, mỗi bát “canh tình yêu” của cô đều là thứ t.h.u.ố.c độc sắc màu c.h.ế.t chóc, Chu Triều ôm toilet suốt một tuần nay .
Và thế là, câu thành công khiến ăn một trận đòn trò.
cũng , ít nhất Tiết Ấu Lăng chịu bình thường trở .
Ngày tháng cứ thế trôi qua, cho đến khi nhà Chu Nịnh bên cạnh công khai tin mừng Quan Sơn Nguyệt mang thai, thì cuộc sống của họ mới một chút đổi—
Sau khi tin, Tiết Ấu Lăng bất ngờ vui mừng, tối hôm đó nhân lúc Chu Triều thức đêm họp hành liền lén lút ngoài chơi một chuyến. Trong buổi tụ họp, bạn bè nhắc đến màn tỏ tình kinh điển của Chu Triều hôm sinh nhật cô, ai nấy đều khỏi hâm mộ, còn Tiết Ấu Lăng thì như chìm trong mật ngọt.
“Hai chính thức ở bên cũng một thời gian nhỉ.” Lúc Tạ Âm từng góp công giúp đỡ, cô cô chị chồng, khẽ đầy ẩn ý: “Chu Triều đối xử với chị... thế nào?”
Tiết Ấu Lăng chút ngơ ngác: “Thế nào là thế nào, luôn với chị mà.”
Tạ Âm khựng , đổi cách hỏi: “Thế bây giờ hai ngủ chung giường ?”
“... .” Tiết Ấu Lăng cầm cốc đồ uống nhấp một ngụm, gật gật đầu.
Tạ Âm bật , vài giây ánh mắt đơn thuần của Tiết Ấu Lăng, đột nhiên trầm ngâm. Cô ho nhẹ hai tiếng, hỏi thẳng hơn: “Ý em là... hai ngủ bình thường, là ngủ bình thường?”
“…”
Đến giờ mà Tiết Ấu Lăng còn phản ứng thì mới là lạ.
Mặt cô đỏ bừng đến độ thấy bằng mắt thường, cụp mắt xuống, c.ắ.n ống hút đầy căng thẳng, cả lông mi cũng run lên: “Nói… gì kỳ cục chứ!”
Thấy cô như , Tạ Âm lập tức hiểu hết, dằn mà thốt lên:
“Cái quái gì thế? Chu Triều là ?”
Thầm mến bao năm trời, khó khăn lắm mới ôm nguời về tay, ngủ chung một giường mà ... chỉ đắp chăn chuyện?
Nhìn thấy ánh mắt của những xung quanh dần trở nên đầy ẩn ý, Tiết Ấu Lăng tức đến nghiến răng, vội bịt miệng Tạ Âm , nghiến từng chữ: “Nói cái gì đấy hả?!”
Bị ép im lặng, Tạ Âm chớp mắt vô tội.
Cuối cùng cũng trừng mắt đuổi những ánh , Tiết Ấu Lăng hầm hầm trở , liếc Tạ Âm một cái sắc lẹm. Tạ Âm thì lập tức nắm lấy tay cô, đổi chủ đề ngay:
“Nghe hôm khi tỏ tình, chị lên mạng tìm quy tắc bạn gái ?”
Tiết Ấu Lăng lườm cô một cái, nhưng vẫn gật đầu: “Tìm , còn chép , thì...”
Rồi thì Chu Triều bảo cô hãy bình thường.
Tạ Âm “ồ” một tiếng, trầm ngâm một lúc, bỗng ghé sát tai thì thầm: “Thật , ai cũng thấy tình cảm của hai , bất công.”
Tiết Ấu Lăng khựng , theo bản năng c.ắ.n môi : “Sao bất công?”
Tạ Âm cất hết sự ranh mãnh trong ánh mắt, dịu giọng tiếp: “Chu Triều vì chị nhiều chuyện, còn chị, từ lúc chính thức yêu đến giờ, hình như gì cho đúng ?”
Tiết Ấu Lăng nghiêm túc dẫn dắt, lưng thẳng khẽ rụt xuống một chút: “... Thật chị cũng thấy .”
“Em nhé, tuy hai là thanh mai trúc mã, quen thuộc quá , nhưng yêu thì vẫn nên chút nghi thức, đúng ?” Tạ Âm nhẹ nhàng dẫn dắt: “Mỗi tháng cũng kỷ niệm một chứ, ghi chú chị chép giờ thể đem dùng đó!”
Tiết Ấu Lăng bừng tỉnh đại ngộ.
Cô mở lịch điện thoại xem, phát hiện mấy ngày nữa đúng lúc tròn nửa năm bên , thế là cô ghi chú trong điện thoại, hừng hực khí thế xắn tay áo, xách túi bỏ thẳng.
Để Tạ Âm vuốt cằm đó một lúc lâu, nhẹ nhàng thở dài với vẻ mặt ẩn công danh—
Chu Triều , em dâu tương lai của chỉ giúp đến đây thôi.
Vậy là, vì Chu Nịnh nghỉ phép để chăm sóc Quan Sơn Nguyệt nghén nặng, kéo Phó chủ tịch là Chu Triều mớ công việc của Chủ tịch Chu thị, Chu Triều cuồng với công việc suốt ba ngày liên tiếp, cuối cùng đột nhiên phát hiện .
Mấy hôm nay Tiết Ấu Lăng yên tĩnh đến đáng sợ.
Tục ngữ câu, trẻ con mà im lặng thì chắc chắn đang bày trò quỷ.
Thế là quẳng hết công việc cho trợ lý, mang đôi mắt quầng thâm nhàn nhạt về biệt thự. Quả nhiên, bước nhà thấy phòng khách im phăng phắc. Chu Triều dâng lên một linh cảm chẳng lành, liền lặng lẽ bước lên tầng, dừng ngay cửa phòng ngủ chính đang khép hờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chao-ngot/chuong-22.html.]
Từ khe cửa ánh đèn hắt , nghiêng mắt , chỉ thấy Tiết Ấu Lăng mặc một bộ đồ ngủ liền màu trắng tinh đang khoanh chân tấm thảm. Trước mặt cô là bàn bằng kính, giấy nháp vò thành cục vứt đầy bên cạnh.
Cô đang nhíu mày khổ sở suy nghĩ, đang gì.
Thái dương Chu Triều giật giật từng hồi, thậm chí còn ngoài ngửa mặt lên trời xác nhận xem mặt trời mọc từ phía tây , Tiết Ấu Lăng thật sự đang cầm bút chữ.
Còn Tiết Ấu Lăng thì gì, lúc cô đang cau mày khổ sở nắm chặt cây bút trong tay, tay còn thì vò vò tai thỏ rũ xuống từ bộ đồ ngủ liền .
Ưu sầu, thật sự ưu sầu.
Trong ghi chú từng chép hồi : thư tình sẽ tăng thêm cảm giác nghi thức cho tình yêu. Vậy là Tiết Ấu Lăng liền quyết định ngay, nhân dịp kỷ niệm nửa năm sẽ tặng Chu Triều 99 bức thư tình, xem như hồi đáp tấm bảng phông nền hôm tỏ tình với cô.
lý tưởng thì đẽ, thực tế thì xương xẩu.
Ba ngày trôi qua, Tiết Ấu Lăng thật sự nghiêm túc ở lỳ trong biệt thự ba ngày liền, khổ tâm suy nghĩ, vắt óc sáng tạo, c.ắ.n bút hăng say và cô... chín câu.
Chín câu.
Tiết Ấu Lăng ngửa mặt than trời.
Ngay khi cô buông xuôi mà “phịch” một tiếng ngã vật đất, còn kịp kêu lên ai oán, mở mắt thấy gương mặt của Chu Triều đột nhiên xuất hiện mặt.
“… Á đù!”
Tiết Ấu Lăng bật dậy, hoảng hồn: “Anh về từ khi nào ?”
Chu Triều chỉ mỉm mà , hai tay khoanh ngực, ánh mắt lướt qua đống giấy vò nát đầy sàn, chậm rãi hỏi: “Em đang gì thế?”
Tiết Ấu Lăng sực tỉnh, giật nảy dậy, chắn tầm của , nhưng Chu Triều thuần thục luồn qua khe giữa động tác vụng về , tay nhanh như chớp chộp lấy một viên giấy vò và mở ——
[Hôm nay thật đáng ghét, đáng yêu đến mức mãi chán.]
“…”
Khoé mắt Chu Triều giật nhẹ, liếc sang Tiết Ấu Lăng đang lấy tay che mặt ở bên cạnh, khoé miệng run rẩy mà rút mấy tờ giấy đặt ngay ngắn bàn , lượt :
[Em là cô gái mê , là em mê.]
[Cho phép quan phủ đốt nhà, nhưng cho phép rời xa em.]
[Hôm nay kỳ lạ quá——kỳ lạ đến mức khiến tim em đập loạn.]
[Tình yêu em dành cho giống như máy kéo lên núi, ầm ầm dữ dội.]
Im lặng, một sự im lặng cực kỳ kỳ quái.
Cái gì đây?
Tình thánh hài hước bản sống ?
Chu Triều cầm mấy mẩu giấy, từng chữ từng chữ đó, mỗi câu là khoé miệng co giật một . Đọc một nửa, Tiết Ấu Lăng bên cạnh rốt cuộc cũng chịu nổi nữa—
Cô nhào đến bịt miệng : “Im ! Đừng nữa!”
Chu Triều bất ngờ, cơ thể phản xạ nhanh hơn đầu óc, lập tức đón cô lòng, cúi mắt thẳng cô:
“…”
Chu Triều bật .
Anh sảng khoái, lồng n.g.ự.c rung lên theo từng tiếng , khoé mắt đều cong cong ướt ướt vì quá nhiều: “Cứu mạng, mấy câu tình sến súa kiểu em học từ hả?”
Mặt Tiết Ấu Lăng đỏ bừng, phồng má lên giận dỗi, bĩu môi cao ngất, đ.á.n.h một cái lên vai : “Đã bảo đừng nữa !”
Chu Triều vất vả lắm mới ngừng , dỗ dành ôm cô xuống sofa, đổi tư thế, lười biếng vòng tay ôm eo cô: “Được , nữa——”
Chu Triều là thế, nhưng liếc thấy đống giấy vò đất, phì thành tiếng, vội kìm , đối mặt với ánh mắt oán trách của Tiết Ấu Lăng, hạ thấp giọng, càng nhẹ hơn: “Bảo bối, em đây là... đang tính gì ?”
Một tiếng “bảo bối” khiến ánh mắt oán trách trong cô dịu xuống, Tiết Ấu Lăng hừ khẽ một tiếng, rúc lòng Chu Triều, tai thỏ đồ ngủ cụp xuống: “Em thấy sắp đến ngày kỷ niệm nửa năm, nên gì đó bất ngờ cho . Dù khác cũng cảm thấy trong chuyện tình , em chẳng đóng góp gì cả…”
Tay Chu Triều khựng , ngước mắt lên, ý trong mắt cũng nhạt ít nhiều, trầm ngâm một hồi chậm rãi mở lời: “Ai với em những lời ?”
Mi mắt khẽ nâng, lúc , gương mặt Chu Triều thật sự lạnh đến đáng sợ.
Tiết Ấu Lăng c.ắ.n môi, khai Tạ Âm, chỉ lắp bắp: “Không khác , là em cũng cảm thấy mà...”
Chu Triều đáp, chỉ cô, khẽ nắm lấy tai thỏ rũ áo ngủ của cô, vân vê nhẹ nhàng thưởng thức, giọng trầm chậm: “Tại nghĩ như ?”
Bầu khí chợt trở nên căng thẳng.