Cháo Ngọt - Chương 11
Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:50:24
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Triều đó một lúc lâu, mới đầu bật khẽ, xách theo túi quà trong.
Đây là căn biệt thự mới mà Tiết Túc Nguyên mua cho Tiết Ấu Lăng— mới trang hoàng xong, còn kịp để cô phá.
Chu Triều thẳng phòng khách, liền thấy Tiết Ấu Lăng đang ôm gối cuộn như đà điểu ở góc sofa. Cô mặc váy, đôi chân trắng mịn lộ rõ ràng, hướng lên xem…
Ánh mắt Chu Triều chợt tối . chỉ trong chốc lát, che giấu bộ cảm xúc, chút biểu cảm tới, đặt túi đồ bàn phát tiếng động khẽ, xuống xa, giọng điệu nhàn nhạt: “Đừng giả c.h.ế.t nữa— đây công tác còn nhớ mua quà cho đấy, xem.”
Vành tai Tiết Ấu Lăng khẽ động, lúc cô mới ngẩng đầu, tóc rối xù, mặt đỏ ửng. Ánh mắt cô chỉ lướt nhẹ qua gương mặt Chu Triều, nhanh chóng dời . Cô hừ nhẹ một tiếng, bước tới tháo túi quà—
Là chiếc túi phiên bản giới hạn mà cô vẫn mong ngóng bấy lâu.
“Vừa thấy ở cửa hàng miễn thuế sân bay.” Chu Triều lướt mắt cô, giọng uể oải: “Thấy mè nheo mãi, tiện tay mua thôi, cần cảm ơn.”
Bàn tay vuốt ve lớp da thật trơn mịn, tim Tiết Ấu Lăng càng lúc càng căng chặt. Cô c.ắ.n nhẹ môi , ngước mắt : “… Cảm ơn.”
Ánh sáng nơi đáy mắt Chu Triều khẽ lóe, mím môi, lặng lẽ Tiết Ấu Lăng một cái, đột nhiên lên tiếng: “Cậu thế?”
“Gì mà thế?” Tiết Ấu Lăng né tránh ánh mắt, chăm chú túi xách trong tay.
Chu Triều gì nữa.
Tiết Ấu Lăng chẳng tập trung nổi, cô vuốt nhẹ bề mặt chiếc túi, như sực nhớ điều gì, chậm rãi đặt túi hộp, từ từ rón rén xuống cạnh Chu Triều.
Cô chớp chớp mắt.
Chu Triều nghiêng đầu cô.
Tiết Ấu Lăng chớp chớp mắt.
“…” Chu Triều mặt đổi sắc: “Cậu co giật ?”
Tiết Ấu Lăng khựng , theo phản xạ định lấy gối ném , nhưng chạm ánh mắt thâm trầm , Tiết Ấu Lăng nhịn, cô cảm thấy bản còn thể nhịn một chút.
Cô hít một , ngẩng đầu, mỉm : “Triều .”
NHAL
Chu Triều nhướng mày.
“ hỏi một chuyện.” Tiết Ấu Lăng mỉm khéo léo: “Chị Lệnh Yểu với , đang yêu đương ?”
Chu Triều giật giật vành tai. Khi đối diện với đôi mắt trong veo của Tiết Ấu Lăng, tầng cảm xúc sâu trong đáy mắt suýt chút nữa kìm nén nổi. Anh khựng , mới mở miệng: “Chị Lệnh Yểu?”
“ .” Tiết Ấu Lăng mặt đỏ tim loạn: “Chị yêu , thật đấy?”
Chu Triều gần như lập tức cau mày phủ nhận: “Không .”
Tiết Ấu Lăng kéo dài giọng, hờ hững “ồ” một tiếng, buông tha mà hỏi tiếp: “Vậy thích cô gái nào ?”
Ánh mắt Chu Triều cô đột nhiên trở nên sâu thẳm.
Tiết Ấu Lăng chớp mắt, trong mắt là một tầng thuần khiết tràn đầy tò mò, hàng mi dài vặn đổ bóng lên mí mắt , dịu dàng mềm mại: “Có ?”
Đôi tay đang đan của Chu Triều siết chặt, chỉ là gương mặt vẫn lộ chút biểu cảm nào. Anh chậm rãi liếc Tiết Ấu Lăng từ đầu đến chân, đó ngẩng mắt, trả lời mà hỏi ngược : “Thế còn thích cái tên họ Chung ?”
Tiết Ấu Lăng khựng , siết chặt chiếc gối ôm trong lòng, cô khẽ sờ mũi, lầm bầm nhỏ như muỗi kêu: “Cậu nhắc đến gì? Thật thích đến …”
Phần Chu Triều rõ, nhưng câu đầu tiên thì lọt hết tai. Anh cụp mắt, giọng điệu vẫn phớt đời như cũ: “Vậy là lớn thế … mà vẫn thế nào là thích ai đó?”
Tiết Ấu Lăng sững , bĩu môi: “Liên quan gì đến ?”
Chu Triều đáp, chỉ lặng lẽ cô, chẳng ai đang nghĩ gì.
Không khí bỗng chốc trầm xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chao-ngot/chuong-11.html.]
Tiết Ấu Lăng mím môi, bất ngờ ngẩng đầu thẳng Chu Triều, nghiêm túc hỏi: “Triều , nếu gặp thật sự thích, thể nhịn mà ?”
Trong đáy mắt Chu Triều nổi lên từng đợt sóng ngầm.
Bốn mắt , ánh mắt Tiết Ấu Lăng như đang gặng hỏi rõ ràng.
Rất lâu , Chu Triều bỗng vươn tay. Tiết Ấu Lăng giật , vành tai mái tóc che phủ lập tức đỏ ửng, cô cúi đầu, bối rối nghịch ngón tay. đến là cảnh tượng trong tưởng tượng—
Bàn tay Chu Triều khựng giữa trung một giây, đó biểu cảm xoa rối mái tóc cô, trực tiếp biến cô thành Kim Mao Sư Vương*.
*Kim Mao Sư Vương: biệt danh của Tạ Tốn, cao thủ trong Anh hùng xạ điêu, nổi tiếng với tóc vàng và tính khí nóng nảy.
“…”
Tiết Ấu Lăng chậm rãi ngẩng đầu, rõ ràng bắt ánh trong đáy mắt Chu Triều.
Hít sâu.
Tiết Ấu Lăng nhịn thêm một lúc, cảm thấy vẫn còn thể—
Không, nhịn nổi nữa !
Xấu hổ, căng thẳng, hụt hẫng và tức giận đan xen, Tiết Ấu Lăng hít mạnh một , vung gối đập thẳng mặt Chu Triều, đó xách món quà bàn bịch bịch bịch thẳng trong, miệng còn lầm bầm: “Đáng ghét c.h.ế.t !”
Chu Triều mỉm theo bóng lưng cô biến mất góc phòng đồ, nụ dần dần tắt .
Anh vuốt đầu ngón tay, như vẫn còn cảm nhận cảm giác mềm mại từ đỉnh đầu cô khi nãy.
Chu Triều chắc chắn Giang Lệnh Yểu gì đó với Tiết Ấu Lăng.
chắc là nhiều lắm.
Nếu , với cái tính của Tiết Ấu Lăng… thể nào chỉ phản ứng như thế .
Ánh mắt Chu Triều sâu hun hút.
Không vội.
Anh tự nhủ.
Sinh nhật của Tiết Ấu Lăng sắp đến , đến lúc đó, nhất định sẽ cho cô một bất ngờ lớn nhất.
Nhất định.
Nghĩ tới câu hỏi của Tiết Ấu Lăng, Chu Triều mím môi, một lúc lâu, ngả , nụ nhàn nhạt nơi khóe môi là chút gì đó ngẩn ngơ kìm .
Nếu thật sự thích một , thể nhịn mà —
Không thể.
Nếu sự thầm yêu âm thanh, thì hẳn sẽ là một cơn sóng thần chấn động cả trời đất.
Chu Triều chỉ cần một kết quả.
Anh một kết quả hảo tuyệt đối, càng dành cho Tiết Ấu Lăng một hành trình trọn vẹn tỳ vết.
Không phép chút sai sót nào.
Có rằng thích một là vì đối phương xinh , dịu dàng, hiểu chuyện. cũng thích là vì cùng qua bao năm tháng gập ghềnh, thấy tất cả những yếu mềm và nhếch nhác của —
Sau đó vẫn kiên định lựa chọn cạnh bên yêu, tiếng động mà trao bờ vai cùng kẹo cho cô .
Khi đó mới gọi là cái kết.