“Không , cử động một chút thôi.” Nghiêm Húc vốn định  bộ, nhưng  sợ Tân Án khó chịu, cũng   cô thật sự lo lắng.
[Khóe miệng   thể nào hạ xuống .]
[Sao  là màu hồng phấn thế .]
[Fan Nghiêm Húc 6 năm của   chút lung lay .....]
[ đảm bảo, Nghiêm Húc đối với Tân Án chắc chắn  giống với  khác!]
“Vậy chúng   tìm dược liệu thôi.” Tân Án .
Hai  liền  theo chỉ dẫn,  một đoạn khá lâu, cuối cùng cũng tìm  dược liệu.
Nghiêm Húc  đồng hồ: “Hay là chúng  ăn cơm  , về đến căn cứ cũng mất mấy tiếng nữa đấy.”
Vừa  xong, cô cũng cảm thấy bụng đói meo, liền tìm một chỗ đất trống gần đó  xuống, chuẩn  nhóm lửa nấu cơm.
Dọc đường  Tân Án  nhặt   ít nguyên liệu nấu ăn, tuy chỉ là chút trái cây và rau dại, thêm  đó Tân Án còn mang theo cá khô và gạo để nấu cháo, đủ cho một bữa ăn.
“Trông  vẻ các cô ăn uống  tệ nhỉ.” Nghiêm Húc .
“Đương nhiên .” Nhắc đến chuyện  Tân Án liền cảm thấy  tự hào: “Anh  chỗ chúng em  thế nào , chúng em còn  một cái hầm ở phía , trong đó còn  giường nữa đấy.”
“Vậy thì cảm ơn Tân lão sư  chọn  để bắt cóc.” Nghiêm Húc  .
Nói đến đây, Tân Án  chút chột   , lập tức  Nghiêm Húc nhanh chóng nhận : “Từ từ, em   cố ý chọn   con tin đấy chứ?”
“Đâu   ,  đối phó với các , đương nhiên  chọn  khống chế lợi hại nhất .” Tân Án  gượng .
“Lúc đó em nấp  tảng đá, vốn  phân biệt  là ai đến, rõ ràng là em định bắt bừa một , nếu   em   lúc là   đến đó?” Nghiêm Húc  thẳng  mắt cô.
“Điều  chứng tỏ chúng  tâm linh tương thông đó! Ban đầu em cũng hy vọng là  mà.”
Nghe  cụm từ mấu chốt "tâm linh tương thông", Nghiêm Húc hài lòng.
“Ừ, chúng  tâm linh tương thông.” Nghiêm Húc  .
Người   lúc thế , lúc thế khác , Tân Án cạn lời.
[Trời ơi, Nghiêm Húc cũng quá hiểu chuyện.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-360-bat-coc-nghiem-huc-2.html.]
[Nghe  tâm linh tương thông, mắt   ngập tràn ý  kìa.]
[Án tỷ đúng là đồ ngốc thẳng thắn, rõ ràng như  mà còn    ?]
[ c.h.ế.t vì ngọt ngào mất thôi.]
Ăn cơm trưa xong, hai  tiếp tục , Lương Việt  theo phía  tính thời gian.
Không đúng, ban đầu là tính câu giờ, nhưng bây giờ   hầm nhiều nhất là bốn giờ,  phía  chẳng  là  còn gì để  ?
Lương Việt vội vàng gọi điện thoại cho Nhậm Phi để bàn bạc.
Nhậm Phi đau đầu : “ cảm thấy Tân Án sẽ  ngoan ngoãn ở yên , cứ để  .”
Đi  một lúc, Nghiêm Húc mở radar của  : “Chắc là ở gần đây thôi.”
“Phạm vi  lớn quá, chỉ  thể từ từ tìm thôi.” Tân Án thở dài.
Lương Việt lập tức cảnh giác: “Các  tìm cái gì?”
“Tìm dược tề chứ .” Tân Án trả lời một cách đương nhiên.
Rối loạn, thật là rối loạn!
Vốn dĩ họ định để đối phương tìm  dược tề,  đó đến căn cứ đối phó zombie, tạo  một cảnh đối đầu xuất sắc,  Tân Án  tự  tìm  dược tề ?
Như  thì Tân Án chỉ cần về phun dược tề là xong nhiệm vụ, chẳng còn gì khó khăn nữa.
[Trong khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi của PD,   cảm nhận  sự bất lực của cô .]
[Tân Án và Nghiêm Húc đúng là một siêu bug lớn.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Tổ chương trình   hả hả hả?]
[Thật ,   xem họ quyết đấu, xem họ tự chơi cũng  vui.]
Cuối cùng,  ánh mắt tuyệt vọng của Lương Việt, Tân Án tìm thấy dược tề trong một hốc cây.
“Chị Lương, chúng  về phun là  thành nhiệm vụ  ?” Tân Án hỏi.
“Các  tự do phát huy .” Lương Việt bất lực xua tay, tỏ vẻ  bỏ cuộc.
“Vậy Nghiêm lão sư,  cùng chúng em trở về nhé!” Tân Án  nóng lòng  đám đàn em của  chiêu đãi Nghiêm Húc .