Một lúc lâu , Nghiêm Húc khẽ thở dài: “Có thể  chuyện ?”
Vừa vặn Tân Án cũng cảm thấy yên tĩnh đến mức  quá rõ ràng: “Nói chuyện ."
[???]
[???]
[Đây là cái màn  xiếc tình nhân gì của hai  ?]
[Chắc là đang hù dọa  đúng ?]
[Vừa nãy còn đang cùng anti-fan cãi   Tâm Nhãn   BE, giờ  phá băng  .]
[Hai  giống như đang chơi một trò tình thú  mới lạ.]
Tân Án đang vùi đầu gọt dứa, nếm một miếng, lập tức chua đến mức mặt nhăn nhó như mướp đắng, đang  nhổ  thì Nghiêm Húc nhcô tay nhận lấy, cả hai  đều khựng .
Tân Án vẫn giữ nguyên tư thế khom lưng, trong lòng  điên cuồng nghĩ: Phải   bây giờ,    bây giờ,     nhận lấy chứ! Quá mất mặt !
Nghiêm Húc thì như    chuyện gì, ném quả dứa xuống đất: “Không  chứ? Uống nước ."
[????]
[Vừa nãy     mù ?]
[Tự nhiên như , còn    tình nhân??!!]
[Cứu mạng, đây là   thể xem ?]
[Hai  phá băng xong  thì  thể hiện ân ái,  thể cho  chút thời gian để thích ứng ?]
“Cảm ơn." Tân Án nhận lấy nước,  chút ngượng ngùng.
Sau một đoạn nhạc đệm nhỏ, hai   trở nên tự nhiên hơn  nhiều,  trò chuyện  , khiến cho Hứa Húc  theo cảm thấy   gì đặc sắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-344-tinh-lu-1.html.]
“Sao  cảm thấy lúc nãy bọn họ   gì  càng  hơn nhỉ?” Hứa Húc lặng lẽ .
“ cũng thấy ." Trợ lý phụ họa: “Bất quá lượng phát sóng trực tiếp của chúng  hiện tại đang tăng điên cuồng."
Lúc  Hứa Húc mới lộ  nụ  hài lòng.
Quả nhiên, hai   mới là mật mã.
Đợi đến khi   tập trung ở giữa thì mới phát hiện đó là con thác mà Tân Án và những  khác  tìm thấy  đó, đêm nay sẽ cắm trại ở đây.
Trở  nơi cũ, bốn  đều  chút hưng phấn, đang định cùng   xem xung quanh.
Hứa Húc thấy Nghiêm Húc  phản ứng mà đang thu dọn lều trại thì sốt ruột vô cùng, như  chẳng  Tân Án và Nghiêm Húc sẽ tách  !
“Nghiêm lão sư,  là  cũng  xem cùng ?” Hứa Húc cẩn thận hỏi.
“Vậy cô thu dọn lều trại ?” Nghiêm Húc mặt  biểu cảm đáp trả.
Theo lý thuyết bây giờ là thời gian nghỉ ngơi,    cũng , nhưng Trương Uyển Uyển thấy bốn  nắm tay  rời  bỏ  cô , Trần Ngọc Lâm, Lăng Hi thì vô cùng bất mãn.
“Bọn họ cứ thế  , tối nay cơm tối chúng   tự chuẩn  ? Cũng quá vô trách nhiệm!”
Lăng Hi  chút nể nang đáp trả: “Cơm tối của Tân Án còn  cần cô lo lắng ,  theo cô  ai mà   ăn sung mặc sướng?”
“Cậu!” Trương Uyển Uyển   màn hình, nghẹn lời,    về phía Nghiêm Húc: “Nghiêm lão sư,  đây  và Tân Án là một đội,  bây giờ    cùng ?”
“Cô rảnh lắm ?” Nghiêm Húc đang giúp Tân Án dựng lều trại  đầu  liếc  Trương Uyển Uyển một cái, cô  lập tức nhớ tới dáng vẻ Nghiêm Húc lạnh lùng đáp trả  tối qua, tức khắc im lặng.
[Ha ha ha ha ha, Nghiêm Húc đúng là mẫu mực đàn ông .]
[Ở  mặt Tân Án     là một bộ dạng.]
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Trương Uyển Uyển âm dương quái khí  gì , bản  cô  cũng   gì ?]
Bốn   ngoài du ngoạn     chuyện gì  xảy  ở khu cắm trại, vẫn vui vẻ dạo quanh nơi cũ, còn tìm  một đống đồ ăn, đợi đến khi thắng lợi trở về thì mới cảm thấy  khí  chút  thích hợp.
“Sao ?” Tân Án hỏi.
“Không  gì, chúng   nấu cơm thôi." Nghiêm Húc  tới, nhận lấy đồ ăn trong tay Tân Án.