Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình - Chương 149: Thu phí quá đáng (2)
Cập nhật lúc: 2025-03-12 08:13:44
Lượt xem: 10
"Thật là bắt nạt kẻ yếu!" Triệu Hi tức giận nói. "Bọn chúng thấy nhà nào có người quản lý thì thu phí bình thường, nhà nào không có thì tăng giá. Còn dặn dò mọi người không được tiết lộ ra ngoài. Nếu hôm nay em không gặp được người tốt bụng, thì đã không biết được chuyện này."
"Chúng ta báo cáo đi, chuyện này nên báo cáo lên chính phủ đúng không?" Tân Án hỏi, cô không rành về những việc này.
"Nhưng mà..." Triệu Hi có chút do dự. "Hay là chúng ta nói với chị Giang một tiếng đi, báo cáo chuyện này phải dùng tên thật, nhỡ đâu có chuyện gì thì không hay lắm."
"Có gì đâu mà không hay, chúng ta đang làm việc tốt mà." Tân Án không hiểu.
"Nói sao nhỉ, có thể sẽ có người dùng đạo đức để bắt cóc, hoặc nói mình xen vào chuyện người khác. Bây giờ trên mạng, ai mà biết được suy nghĩ của mấy anh hùng bàn phím." Triệu Hi nói.
"Nếu làm việc gì cũng phải suy nghĩ đến ý kiến của người khác, thì chẳng làm được gì cả. Chị tin là việc này đúng đắn, chị sẽ làm." Tân Án kiên định nói.
Tối đó, Tân Phinh gửi tin nhắn đến.
"Tên trấn trưởng Vương Phát đó là một tên ác bá, không biết dùng thủ đoạn gì mà leo lên được chức trấn trưởng. Rất nhiều người không ưa hắn, nhưng mỗi lần khiếu nại đều bị chặn lại, hoặc là bị đe dọa, hoặc là bị mua chuộc. Chắc chắn là có người chống lưng cho hắn ở trên. Chúng ta chỉ tìm thấy thông tin trên mạng, nhưng không ai quan tâm cả." Tân Phinh khinh bỉ nói.
"Chắc chắn là hắn thấy mấy bà cụ này không có người thân quản lý nên mới ra tay vơ vét. Trước đây, mấy bà cụ định ra ngoài khiếu nại, cũng bị cố ý ngăn cản. Em đừng nhúng tay vào, nhỡ đâu bọn chúng tìm đến tận nhà thì xong."
"Biết rồi." Tân Án trả lời qua loa rồi cúp máy.
Có lẽ là không kịp nữa rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-149-thu-phi-qua-dang-2.html.]
Tân Án nhìn xuống dưới lầu, bốn năm gã đàn ông lực lưỡng đang nhìn quanh, sau đó lại đi về phía nhà bà Lưu.
"Chị Án, giờ làm sao đây?" Triệu Hi lo lắng nói. "Chúng ta đừng ra ngoài, em không tin là bọn chúng dám phá cửa."
"Bà Lưu ở nhà một mình, chị phải qua đó." Tân Án nhìn quanh, cầm một con d.a.o nhỏ chuẩn bị ra cửa, khiến Triệu Hi sợ hãi.
"Đừng mà, đừng manh động, nhiều người lắm." Triệu Hi vội vàng giữ Tân Án lại.
"Em báo cảnh sát đi, càng nhanh càng tốt. Chị chỉ mang d.a.o để phòng thân thôi." Tân Án nói rồi ra cửa, Triệu Hi vội vàng lấy điện thoại báo cảnh sát.
Vương Đức đang ngồi chễm chệ trong nhà bà Lưu, vắt chéo chân nhìn bà cụ: "Hôm nay tôi không đến lấy tiền. Nghe nói có người ở trấn trên hỏi thăm về khoản phí hàng tháng, bà có gì không hài lòng về khoản phí đó sao?"
"Bọn bay chỉ biết ăn h.i.ế.p mấy người già này, tưởng tụi tao không biết hả?" Bà Lưu trừng mắt nhìn Vương Đức.
"Bằng chứng đâu?" Vương Đức cười khẩy nói. "Trấn trưởng của chúng tôi còn phải chăm sóc cho mấy người già không ai nương tựa, thu chút tiền bồi thường tổn thất tinh thần cũng không quá đáng."
"Mày... tụi tao có tay có chân, cần gì bọn bay chăm sóc, phì!" Bà Lưu hừ lạnh một tiếng.
"Tốt nhất là đừng có ép rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt." Vương Đức tiến lại gần đe dọa.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Rầm!
Một chiếc ghế bị ném từ bên ngoài vào, trúng lưng Vương Đức.
Vương Đức đau đớn quỳ xuống: "Ai!"