Nghe Tân Án  , bà Lưu lập tức vui mừng hớn hở: “Ừ ừ, bà tin con!”
“Cái bà già  đúng là cứ dính lấy bọn già tụi tui suốt thôi,  mà chán ngắt  chứ, mãi mới  đứa con gái trẻ đến chơi, giờ  quyến luyến  rời.” Bà Trương  bà Lưu  trêu.
Trong thời gian nghỉ giữa cảnh , Tân Án vẫn  tranh thủ  chụp quảng cáo, chụp tạp chí. Từ  khi Blossom chính thức công bố hợp tác với Tân Án, vô  nhãn hàng quảng cáo cũng ùn ùn kéo đến. Giang Tâm  giúp Tân Án chọn lọc  mấy hợp đồng quảng cáo và tạp chí chất lượng cao.
 hiện tại  mạng xã hội vẫn còn nhiều tranh cãi về Tân Án, dù   tác phẩm nào  mắt, mà quảng cáo và tạp chí  đầy tay, nhiều  cho rằng tất cả là nhờ dựa  Blossom mà , còn chế giễu Tân Án là “nữ hoàng show tạp kỹ”.
 Tân Án chẳng mấy bận tâm đến những lời đó, tác phẩm khi nào  mắt   chuyện cô  thể quyết định , điều cô  thể   nhất là  thành  công việc  phim hiện tại.
Hôm đó, Tân Án chụp quảng cáo xong trở về nhà   muộn, khi chuẩn  xuống xe  phòng, cô  thấy tiếng động nhỏ phát  từ căn nhà bên cạnh.
Nghĩ là chuyện riêng của bà Lưu, Tân Án  tiện  phiền, định lặng lẽ trở về, nhưng  cô   thấy tiếng chén vỡ loảng xoảng, cô lập tức  trở .
“Bà Lưu ơi, bà   chứ?” Tân Án  bước  cửa,  thấy cảnh tượng hỗn loạn, một gã đàn ông mặt mày hung dữ đang trừng mắt  cô xông , bà Lưu thì  nép sang một bên, vẻ mặt kinh hãi.
“Cô là ai đấy hả?” Vương Đức bực dọc vì   khác xông  nhà,   thấy đó là một mỹ nữ, sắc mặt gã lập tức dịu xuống, huýt sáo trêu ghẹo: “Ồ,   ?”
“Án Án đấy , con tới đây  gì, mau về phòng nghỉ ngơi .” Bà Lưu  chút lúng túng .
Vương Đức    ý định buông tha cho cô: “Đừng  vội, đến  thì uống vài ly chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/chan-dong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-dan-em-trong-show-truyen-hinh/chuong-147-ba-ngoai-sat-thu-2.html.]
“Bà ơi, đây là ai  ạ?” Tân Án mắt  thèm liếc Vương Đức một cái, tiến đến kéo bà Lưu  xa.
“Đây là Vương Đức ở trong trấn.” Bà Lưu nhỏ giọng .
À, thì  là “đại ca” trấn . Tân Án đánh giá Vương Đức một lượt.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“  cô là  của đoàn phim ,  khuyên cô  nhất đừng xen  chuyện  khác,  thì đừng trách  đuổi cổ cả đoàn phim các   khỏi đây đấy.” 
Vương Đức nhận  Tân Án   dạng , cũng thôi giở trò trêu ghẹo: “ Bà Lưu ,  khuyên bà  nhất nên mau chóng trả tiền cho   thì hơn.”
“…  giờ vẫn  đủ tiền, đợi con trai  gửi tiền về  sẽ trả cho .” Bà Lưu yếu ớt .
Vương Đức  như   chuyện gì nực  lắm: “Ha ha, còn đợi con trai bà á? Con trai bà sớm  lên thành phố sống sung sướng , nếu nó mà thật lòng  lo cho bà, thì  chẳng để bà ở đây một  một   ai chăm sóc thế  .”
Bà Lưu cúi gằm mặt, im lặng  .
“Đêm hôm khuya khoắt ông đến đây ầm ĩ cái gì, còn  ồn nữa  báo cảnh sát đấy.” Tân Án tiến lên che chở bà Lưu: “Nợ tiền ông thì bà  sẽ tìm cách trả.”
“Nợ nần bao nhiêu thì kệ bà , cô cút xéo cho , đừng  mà xen  chuyện  khác!” Vương Đức    xông lên định đẩy Tân Án , nhưng Tân Án nhanh nhẹn cúi  xuống, một chiêu ném vai, Vương Đức còn  kịp phản ứng  ngã nhào xuống đất.
“Nếu ông    báo cảnh sát đấy!” Tân Án lạnh lùng  Vương Đức đang   đất.
“Con ranh ! Cô giỏi lắm,  cho bà thêm ba ngày nữa.” Vương Đức chỉ tay  mặt bà Lưu,    Tân Án, chật vật  dậy bỏ chạy.