Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:44:16
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng vẫn có cảm giác hình như còn điều gì đó bị bỏ qua.

Sau buổi trà chiều, đầu óc cô lại đầy ắp thông tin, cảm giác mệt mỏi ập đến, cô còn chưa kịp nghĩ thêm gì, cơn buồn ngủ lại kéo đến; cô cần phải ngủ bù giấc trưa hôm nay.

Nhưng đúng lúc này, Khương Phất Ngọc đích thân mang đến cho cô những văn thư đã được chép tay.

Đây là những tài liệu đã được sàng lọc kỹ càng, chọn ra những thứ phù hợp cho Khương Dao đọc. Các nữ quan đã chép lại và đơn giản hóa, từ một tập dày cộm nay chỉ còn lại hai xấp nhỏ.

Đi cùng Khương Phất Ngọc, ngoài Từ Phương Phi, còn có một người thân quen khác.

“Lão sư, sao người lại tới đây?”

Khương Dao đang trong cơn ngái ngủ, nhìn thấy Hứa Thục Nhã thì mắt sáng lên. Nghe Khương Dao gọi mình, Hứa Thục Nhã nở nụ cười thân thiện.

Từ Phương Phi đáp thay cô: “Bệ hạ sợ rằng điện hạ không biết chữ, nên đã chọn nữ quan hầu bút mực cho điện hạ. Hứa đại nhân là lão sư của điện hạ, hai người đã quen biết và có mối quan hệ thân thiết nên đã chọn nàng đến.”

Hóa ra mọi người đều nghĩ rằng cô không đọc được chữ, nên cử Hứa Thục Nhã làm “máy đọc sách” cho cô.

Khương Phất Ngọc không phải đến để gặp Khương Dao. Sau khi chào cô, bà để Hứa Thục Nhã và Từ Phương Phi đưa Khương Dao đến thư phòng, rồi tiến đến chỗ Lâm Tố, vẻ mặt không vui: “Chàng, theo ta ra ngoài.”

...

Cả hai đều ngầm hiểu rằng tranh cãi trước mặt Khương Dao là không hay.

Lâm Tố không ngần ngại đi theo Khương Phất Ngọc.

Khương Phất Ngọc cũng không nói sẽ đưa hắn đi đâu, chỉ tiếp tục tiến về phía trước. Dù nàng không nói, Lâm Tố cũng đoán được rằng nàng đã phát hiện ra việc hắn tự ý sử dụng đám ám vệ của nàng, giờ đang tìm hắn để khởi binh vấn tội.

Lúc bắt đầu làm, hắn đã đoán được sẽ có ngày này.

Hắn ngước mắt nhìn hướng mà Khương Phất Ngọc dẫn mình đi, quả nhiên là đến Chiếu Ngục.

Các cung nữ hai bên đều cúi đầu không nói gì, bám sát hai vị chủ nhân.

Hai bên là những bức tường cao chót vót, phía trước đã là Chiếu Ngục, nơi giam giữ Lý Cửu.

Lâm Tố ngước lên, nhìn thấy đàn chim én đen bay là đà trên bầu trời, mây đen kéo đến dày đặc. Trời chiều nay thay đổi nhanh quá, khi nãy Khương Dao còn thả diều dưới bầu trời xanh, chẳng mấy chốc, trời lại sắp mưa rồi.

Đi một đoạn, hắn dừng bước, “Nếu có gì muốn nói thì nói ở đây được rồi.”

Khương Phất Ngọc quay ngoắt lại, đôi mắt lạnh lùng hẹp lại, dường như nàng đã tức giận đến mức không kìm nổi mà bật cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-84.html.]

“Cha chàng quả là đã nuôi dạy một con ch.ó trung thành.”

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Giọng nàng đột ngột sắc bén, “Ăn bổng lộc của quân vương, làm nanh vuốt của Thiên tử, từ khi nào đã lại thành vật sở hữu của gia tộc nhà các người?”

Ám vệ lẽ ra chỉ có nàng mới có quyền điều động. Người khác nếu muốn dùng cũng phải lấy lệnh bài từ tay nàng, hơn nữa trong quá trình hành động phải luôn báo caocs chi tiết với nàng.

Chưa bao giờ có ai qua mặt nàng mà điều động những người này.

Hôm nay Lâm Tố công khai điều động ám vệ, dẫn người của cung Phượng Nghi và Nội vụ phủ đi, nhưng nàng mãi đến một giờ sau mới biết được.

Đây là dấu hiệu nguy hiểm, điều này chứng tỏ đám ám vệ đã lựa chọn nghe lệnh của Lâm Tố thay vì hoàn toàn phục tùng nàng.

Nàng không thể sử dụng đám ám vệ của Dạ Nhẫn nữa.

Ánh mắt Khương Phất Ngọc sắc bén, giọng điệu đối đầu, “Lâm Tố, ngươi rốt cuộc đang có âm mưu gì?”

Ánh mắt của Lâm Tố vẫn điềm tĩnh như nước, nhưng bên dưới vẻ bình thản đó là những đợt sóng ngầm mãnh liệt. Trước cơn giận dữ của Khương Phất Ngọc, hắn thậm chí còn khẽ mỉm cười.

“Bệ hạ, ngài đang tức giận sao?”

Nụ cười của hắn vẫn dịu dàng như trước, chỉ là vẻ bình thản này dường như chỉ là đang cố tình ngụy trang, ánh mắt hắn sâu thẳm đến mức khó đoán, cái nhìn khiến người ta phát run.

“Bệ hạ tức giận là vì đau lòng khi biết ta giấu diếm, hay vì cảm thấy bị đe dọa?”

Giọng hắn mang theo chút giễu cợt, “Ngài nghĩ họ là vuốt sắc của Thiên tử sao? Nhưng Bệ hạ hẳn phải hiểu rõ rằng những người như cha ta luôn giữ lại một chút đường lui. Nếu những người cha ta huấn luyện chỉ biết trung thành một cách mù quáng với quân vương, khi tiên đế và ngài xung đột, họ đã chọn nghe theo lệnh của tiên đế chứ không phải giúp ngài.”

Tiền thân của ám vệ là đội ám vệ dưới thời Hoàng đế Túc Tông. Thực ra, Lâm Tố chưa từng nói với Khương Dao rằng cha của hắn chính là người phụ trách năm đó đã chiêu mộ và huấn luyện đội ám vệ này.

Về sau, khi Túc Tông qua đời, tiên đế lên ngôi.

Cha của Lâm Tố có mối giao tình với mẹ của Khương Phất Ngọc là Ninh phi, và cũng bất mãn với thái tử kế vị, nên đã che giấu tất cả, giao đội ám vệ cho Khương Phất Ngọc khi Túc Tông băng hà.

Ám vệ lựa chọn phục tùng Khương Phất Ngọc hoàn toàn là vì cha của Lâm Tố. Cũng nhờ ông mà giờ đây họ có thể chọn phục tùng hắn.

Ít ai biết rằng, Lâm Tố cũng từng lớn lên trong doanh trại của ám vệ, tập luyện cùng những người này. Nếu ngày đó hắn không giả c.h.ế.t để rời đi, thì có lẽ hắn đã kế nhiệm vị trí của cha mình, trở thành người chỉ huy mới của họ.

...

Trong mắt Khương Phất Ngọc, ám vệ từ đầu tới cuối luôn là người của nàng, bọn họ vì tiền mà bán thân, bổng lộc của họ đều từ ngân khố Hoàng gia. Họ là người của Nam Trần, đáng lẽ phải trung thành với quân chủ.

Nàng không ngờ, cha của Lâm Tố lại lén để lại một nước cờ phòng thân như vậy.

Loading...