Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 73
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:43:41
Lượt xem: 77
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn không thể tưởng tượng được, một đứa trẻ tám tuổi, từ lúc bước vào cung thành này, đã bao lần bị tổn thương, từng bước đi vào tuyệt vọng.
Hắn nhớ lại đôi mắt đỏ hoe của Khương Dao hôm nay, có phải trước đây cô cũng đã từng khóc như vậy?
Không, có lẽ năm đó cô bé còn đáng thương hơn, nhìn cô giống như một công chúa cao quý, thực chất đến người để than khóc kể lể cũng không có.
hắn hiểu vì sao khi sự cố xảy ra, cô bé lại tuyệt vọng muốn giữ lấy hắn, hắn chỉ rời đi một lúc thôi mà cô cũng không chịu nổi.
Vì trong lòng cô bé, hắn là người thân duy nhất còn lại.
Trong lòng hắn tràn ngập cảm giác xót xa.
Không biết hắn đã đứng đó bao lâu, cuối cùng hắn quay người bước đi, để lại ánh trăng chiếu sáng cả căn phòng.
…
Ngày hôm sau, buổi sáng, Khương Dao tiếp tục học lễ nghi.
Khương Phất Ngọc và Lâm Tố đều muốn cô nghỉ ngơi thêm vài ngày, nhưng sinh nhật Hoàng Thái hậu sắp đến, một số lễ nghi cô không nhớ rõ, cần Hứa Thục Nhã giúp ôn tập nên cô không muốn lười nữa, bắt đầu học hành chăm chỉ.
Hứa Thục Nhã đã lâu chưa đến cung Phượng Nghi, vừa thấy Khương Dao đã không khỏi cảm thán, “Điện hạ ốm một trận, gầy đi nhiều quá.”
Khương Dao nựng má: “Thật sao?”
“Thật nha.”
Ai mà không thích những đứa trẻ thông minh đáng yêu? Đối với Khương Dao, Hứa Thục Nhã luôn yêu quý hết lòng.
Khương Dao vốn đã gầy, bây giờ khuôn mặt nhỏ nhắn không còn chút thịt nào. Trẻ con mũm mĩm một chút mới dễ thương.
Hứa Thục Nhã lo lắng cho sức khỏe của cô, cố tình giảm tốc độ học tập, cho cô bé thêm thời gian nghỉ ngơi.
Trong thời gian nghỉ ngơi, Khương Dao nằm bò trên bàn, không nhịn được hỏi Hứa Thục Nhã: “Lão sư, hôm qua người có ra ngoài cung không?”
Hứa Thục Nhã là một nữ quan nhưng xuất thân từ gia đình thế gia, nhà ở gần hoàng cung, những người như nàng vẫn thường về nhà.
Trong cung cũng có phòng ở cho các nữ quan, nếu công việc bận rộn, di chuyển khó khăn, họ có thể chọn ở lại cung.
Hứa Thục Nhã không muốn về nhà nhìn bộ dáng ghen ăn tức ở của Hứa Uyển Chi, từ khi vào cung đã ở lại và hiếm khi ra ngoài.
“Không, sao điện hạ lại hỏi vậy?”
Khương Dao gõ nhẹ bàn, “Ta chỉ muốn hỏi về vụ va chạm thuyền trên hồ Sùng Hồ hôm qua, nếu người không ra ngoài thì thôi vậy.”
Cô chỉ muốn biết suy nghĩ của người bên ngoài cung về chuyện này.
“Điện hạ muốn hỏi về Sùng Hồ à…” Hứa Thục Nhã nhớ lại, “Hóa ra là chuyện này, điện hạ cũng quan tâm đến việc này sao?”
Hôm qua, vụ va chạm thuyền thu hút rất nhiều người xem, chuyện nhanh chóng lan ra khắp Kinh thành.
Tuy nhiên, dân chúng không biết rằng cả công chúa và phu quân của nữ đế đều có mặt trên thuyền, Khương Phất Ngọc đã ém nhẹm chuyện này, thậm chí phần thưởng cho phủ Hầu trung dũng cũng thực hiện âm thầm, không công khai.
Lâm Tố đưa Khương Dao ra ngoài mà không thông báo, trừ Khương Phất Ngọc và một số người trong cung Phượng Nghi, không ai biết họ ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-73.html.]
Khương Phất Ngọc chỉ nghĩ Khương Dao khỏi bệnh, ra ngoài giải khuây cũng tốt, nên để Lâm Tố dẫn cô đi.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Nàng trực tiếp điều động ám vệ của Dạ Nhẫn hộ tống họ, không dùng cấm quân trong cung, người của Dạ Nhẫn trực tiếp nghe lệnh Khương Phất Ngọc, ra ngoài cũng không cần ghi chép trong sổ của hoàng cung.
Hứa Thục Nhã không biết chuyện, chỉ nghĩ Khương Dao đơn thuần là tò mò.
Khương Dao liền nhổm dậy: “Người không ra ngoài mà cũng nghe nói sao?”
"Sáng nay thần ra cửa, nghe các đồng liêu nói chuyện về chuyện này, họ bảo vụ tai nạn lần này thật kỳ quái, có lẽ là do một con hồ yêu điều khiển thuyền, khiến thuyền lệch khỏi lộ trình, dẫn đến va chạm."
"Nghe nói lúc đó có một ca nữ bị hồ yêu nhập, đứng trên mũi thuyền gào thét rằng hồ yêu đòi mạng rồi nhảy xuống hồ, c.h.ế.t rất thảm."
Nàng cũng không nghĩ rằng nói những điều này sẽ làm Khương Dao sợ, vì bản thân nàng nghe những lời này cũng thấy thật buồn cười, vừa kể xong liền lắc đầu liên tục mấy cái rồi dừng lại.
"Nhưng mà điện hạ nghe cho vui thôi, ban ngày ban mặt làm gì có chuyện thần quái gì đâu, không hiểu sao lại đồn thổi thành như thế, thật là quá đáng."
...
Nhưng Khương Dao lại không thể không để ý, sau khi nghe xong, cô bé rơi vào trầm mặc.
Ngay cả Hứa Thục Nhã ở trong cung mà còn nghe được chuyện này, thì bên ngoài lời đồn chắc còn mạnh mẽ hơn nhiều.
Hứa Thục Nhã không tin vào ma quỷ, cảm thấy chuyện này quá vô lý, nhưng điều đó không có nghĩa là người khác cũng không tin.
...
Từ hôm qua Khương Dao đã muốn hỏi Lâm Tố về vài điều. Đến bữa trưa, cuối cùng cô cũng tìm được cơ hội để ở riêng với Lâm Tố.
Chỉ là khi hai người ngồi cạnh nhau, cô nhận ra hôm nay Lâm Tố dường như có gì đó rất kỳ lạ.
Ngày thường, Lâm Tố rất thích trò chuyện, nhưng hôm nay khi ăn cơm, hắn lại chẳng nói lời nào.
Điều này thực sự khác thường.
Khương Dao cảm thấy hơi kỳ lạ, cô nghĩ có lẽ là vì chuyện hôm qua ở hồ nên cha cô bị ảnh hưởng, mới trở nên trầm lặng như vậy.
Cô mở lời an ủi: "Cha, không sao đâu, chuyện hôm qua chắc chắn là có kẻ giở trò, mẹ nhất định sẽ bắt được kẻ đứng sau."
Dù không biết Khương Phất Ngọc có đáng tin hay không, nhưng trước mắt cứ an ủi Lâm Tố trước đã.
Nghe vậy, Lâm Tố mỉm cười với cô, gắp cho cô một miếng đồ ăn: "Ăn không nói, ngủ không nói, A Chiêu ăn cơm trước đã."
Có vẻ như Lâm Tố lúc này cũng không muốn nói chuyện với cô.
Khương Dao đành im lặng, dù sao sau này vẫn còn nhiều cơ hội để hỏi.
...
Sau bữa ăn, Lâm Tố bảo Lâm Xuân và Lâm Hạ dẫn cô đến ngự hoa viên chơi.
Lâm Tố nói: "Nếu A Chiêu mệt thì vào tạm nghỉ ở cung của mẹ, trong vòng một canh giờ, đừng quay về."
Khương Dao không hiểu: "Tại sao? Con không muốn đi."