Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:41:41
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chưa nói xong, cây thước của Lâm Tố đã gõ xuống, Khương Dao theo phản xạ nhắm mắt lại, nhưng cây thước chỉ nhẹ nhàng chạm vào vai cô.

Khác với thước phạt của phu tử khi dạy dỗ học trò, cú gõ của Lâm Tố nhẹ nhàng như là vỗ về, giống như việc xoa đầu hay gõ trán cô vậy.

Lâm Tố sửa lại: “Trong giờ học phải gọi là lão sư.”

Xong rồi, Lâm Tố thật sự nghiêm túc rồi.

Không còn cách nào, Khương Dao đành nuốt miếng bánh đậu xanh, gượng gạo nói: “Hôm nay lão sư định dạy A Chiêu cái gì?”

Lâm Tố lật sách: “Hôm qua Chu phu tử đã giảng cho công chúa về ‘Trịnh Bá Khắc Đoạn Vu Yên,’ Chu phu tử giảng chưa hay, điện hạ quên hết đi, hôm nay ta sẽ giảng lại cho điện hạ.”

“... Được ạ.”

“Đúng như hôm qua điện hạ đã nói, bài này kể về câu chuyện hai anh em, vương hậu Vũ Khương của Trịnh Vũ Công thiên vị con thứ, xúi giục con thứ tranh đoạt ngôi vị, từ đó dẫn đến anh em tàn sát lẫn nhau. Nhưng gốc rễ của sự việc này không nằm ở việc vương hậu Vũ Khương thiên vị...”

...

Sau giờ học, Lâm Tố đưa Khương Dao đến cung Cảnh Nghi ăn tối cùng Khương Phất Ngọc.

Mưa xuân dày đặc, dù có che ô cũng không ngăn nổi, Lâm Tố liền khoác cho Khương Dao một chiếc áo tơi, đội cho cô một chiếc nón lá.

Cô nép mình dưới áo tơi, trông giống như một chú bù nhìn nhỏ, vui vẻ giẫm chân lên những vũng nước trên mặt đất.

Bước một bước, giẫm một vũng nước, bước thêm một bước, lại giẫm thêm một vũng.

Nước b.ắ.n tung tóe lên gấu váy của cô.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Khương Dao: Giẫm vũng nước thật vui.

Lâm Tố không ngăn cô, dù sao trong cung Cảnh Nghi cũng có sẵn quần áo khô để thay cho Khương Dao, cô thích chơi thì cứ để cô chơi.

Khi hai người đến trước cung Cảnh Nghi, Lâm Tố cởi áo tơi cho Khương Dao, thấy quần áo của cô không bị ướt nhiều, chỉ có mặt giày thêu dính vài giọt nước.

“Không sao, vào trong thay là được.”

Lâm Tố đang định dắt Khương Dao vào trong, thì Bạch Ân đứng trực trước cửa nhắc: “Lang quân, công chúa, Tương Dương Vương đang ở bên trong.”

Tương Dương Vương?

Nghe thấy danh xưng này, sắc mặt Khương Dao lập tức tái đi, gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Vừa khi Bạch Ân dứt lời, bên trong vang lên tiếng kêu khóc ầm ĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-49.html.]

Trong điện, một người đàn ông khoảng hơn hai mươi tuổi đang nằm dưới chân Khương Phất Ngọc, nắm lấy vạt váy của nàng, khóc lóc thảm thiết.

“Tỷ tỷ, ta không cố ý, ta hoàn toàn không biết Chu Duy Minh có ý đồ đê tiện như vậy, ta chỉ thấy ông ta có kinh nghiệm, từng làm việc tại Quốc Tử Giám nên mới tiến cử ông ta cho tỷ, hoàn toàn là xuất phát từ ý tốt!”

“Tỷ tỷ, chẳng lẽ tỷ không hiểu tình cảm của ta dành cho tỷ sao? Lòng trung thành của ta đối với tỷ có trời đất chứng giám, tỷ còn nhớ khi tỷ lên ngôi, ta đã đỡ ba mũi tên của thích khách cho tỷ không? Bây giờ trời mưa n.g.ự.c ta vẫn còn đau đây, ngay cả tính mạng của ta, ta cũng nguyện hiến cho tỷ, con của tỷ cũng như con của ra, nếu ta biết họ Chu kia là loại người như vậy, đừng nói là tỷ, ngay cả ta cũng không muốn ông ta làm thái phó của công chúa!”

“Tỷ tỷ, tỷ phải tin ta! Ta thật sự không cố ý! Nếu tỷ không tin, ta sẽ đập đầu c.h.ế.t ở đây, ta thật sự không cố ý!”

Khương Phất Ngọc đang bị hắn làm cho đau đầu, nghe thấy tiếng của Lâm Tố từ bên ngoài, nàng lập tức vung tay hất hắn ra, “Đủ rồi, bây giờ lập tức biến khỏi mắt ta, ta sẽ tin ngươi không cố ý!”

Tương Dương Vương vừa khóc vừa bò lăn ra đất rời khỏi.

Khi hắn vừa loạng choạng đi ngang qua Lâm Tố, Lâm Tố nhanh như chớp đưa chân ra phía trước hắn.

Hắn không để ý, cả người bị vấp ngã, lăn mấy vòng xuống bậc thang, rồi cắm đầu vào vũng nước bên ngoài.

“A! Điện hạ!”

Các cung nữ xung quanh giật mình, vội che ô lao ra mưa đỡ hắn dậy.

Khương Dao trừng mắt nhìn cha mình đang âm thầm rút chân về, mặt đầy vô tội nói: “Xin lỗi, ta cũng không cố ý đâu.”

Tương Dương Vương là con nuôi của Túc Tông.

Túc Tông có rất nhiều con gái, nhưng chỉ có duy nhất một đứa con trai. Khi vị hoàng tử này lớn lên, tính cách ngày càng bộc lộ, các đại thần ngày càng cảm thấy vị hoàng tử này có tính tình bạo ngược, không xứng đáng làm vua.

Vì vậy, có đại thần dâng sớ khuyên Túc Tông nhận con nuôi từ hoàng tộc.

Túc Tông dù nổi tiếng anh minh cả đời, nhưng vẫn chưa rộng lượng đến mức sẵn sàng trao cả giang sơn cho người khác. Huống chi ông còn có con trai. Nhưng cuối cùng, không chịu nổi sự thuyết phục dai dẳng, ông đành miễn cưỡng nhận vài đứa con nuôi.

Khi nhận con nuôi từ hoàng tộc, ông vẫn thiên vị con ruột, không muốn ai vượt qua con mình. Vì vậy, ông chọn lựa rất kỹ càng, chỉ nhận những hoàng tử thân thể yếu đuối, tính cách mềm yếu, phần lớn đều đã qua đời. Đến thời điểm hiện tại, người còn sống sót duy nhất là Tương Dương Vương, Khương Triều.

Khương Triều sinh ra yếu ớt, lại có dáng vẻ nữ tính, còn thích trang điểm lòe loẹt. Khi Khương Dao lần đầu tiên gặp hắn, cô còn tưởng hắn là con gái giả trai.

Hành động của người này cực kỳ lỗ mãng, cả người như không có xương sống, đứng không vững, giống như không có xương sống, hễ xung quanh có vật gì đều phải dựa vào, trông lả lướt và buông thả đến cực điểm.

Đặt vào thế giới trước khi Khương Dao xuyên không, bất cứ ai nhìn hắn cũng sẽ xác định hắn thuộc giới tính thứ 3.

Khương Dao vô thức siết c.h.ặ.t t.a.y của Lâm Tố.

Thực ra, nhìn thấy Khương Triều gặp khó, cô lẽ ra phải vui mừng, nhưng khi muốn thử cười, cô lại phát hiện mình không thể nhếch môi.

Đối với Khương Dao, Tương Dương Vương chính là cơn ác mộng của cô.

Chẳng hạn như chuyện của Chu Duy Minh, kiếp trước đến gần lúc chết, cô mới biết Chu Duy Minh được Tương Dương Vương tiến cử trước mặt Khương Phất Ngọc.

Loading...