Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:55:50
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng Vân Tư Tuệ mãi mãi không phải là Bạch Ân.

Chỉ sau vài ngày làm việc ở Cảnh Nghi Cung, Khương Dao đã phát hiện ra rằng — thật ra Vân Tư Tuệ là một người rất cá tính, bề ngoài nhìn có vẻ giống Bạch Ân, nhưng thực chất hoàn toàn khác hẳn.

Một câu tóm gọn, đó là: diễn.

Nàng ấy chỉ nghiêm túc khi làm việc, nhưng khi tan làm và cởi bỏ quan bào, cả con người nàng trở nên hoàn toàn khác, nụ cười hiện rõ trên môi, hoàn toàn không giống với vẻ mặt khi ở Cảnh Nghi Cung.

Nàng ấy không phải là không thích cười, chỉ là không muốn cười khi ở trong cung.

Có lần Khương Dao tình cờ gặp Vân Tư Tuệ vào ngày nghỉ, nàng đang cưỡi ngựa nhanh chóng chạy ra khỏi cung, phi như bay về nhà.

Nhìn thấy Khương Dao, nàng hơi ngại ngùng xuống ngựa, chào hỏi bằng vẻ mặt nghiêm nghị thường thấy: “Điện hạ bình an.”

Khương Dao: … Quả là một bậc thầy trong việc quản lý cảm xúc, hoàn toàn tách biệt công việc và cuộc sống.

Nhưng từ góc độ của một người lãnh đạo, Khương Dao thấy kiểu nhân viên này không thuận mắt chút nào.

Vì vậy, cô hỏi thẳng nàng: “Vân đại nhân dường như rất yêu gia đình, tại sao lại vào cung làm nữ quan?”

Câu hỏi thực chất là: “Nếu không thích công việc ở đây, sao ngài còn làm?”

Vân Tư Tuệ chân thành đáp: “Gia cảnh thần nghèo khó, cần bổng lộc triều đình để nuôi sống cả gia đình.”

Dịch nghĩa là: “Nếu không vì gia đình khó khăn, tiền nhà chưa trả, tiền xe chưa đóng, ngân hàng liên tục đòi nợ, giá cả leo thang, ai mà còn làm công việc này chứ?”

Khương Dao: “… Thôi được rồi, ngài đi đi.”

Một người từng đi làm công sẽ không làm người đi làm công khác phải khó xử.

Đợt thay đổi quan chức lần này cũng ảnh hưởng đến gia đình nhà họ Tạ.

Nhà họ Tạ vốn là dòng dõi thanh liêm, là thuần thần đúng nghĩa.

Những năm qua, lòng trung thành và sự ngay thẳng của Tạ Tri Chỉ đã được Khương Phất Ngọc ghi nhận.

Cha của Tạ Lan Tu trong đợt điều động này đã được nữ đế trực tiếp thăng chức lên Thượng thư lệnh, quản lý Thượng thư đài, nắm quyền sáu bộ, dưới một người mà trên muôn người, quyền lực nghiêng trời lệch đất.

Nhận được lệnh thăng chức, Tạ Tri Chỉ và Anh Quốc công đều rất bất ngờ.

Thực tế, dù có những thành tích xuất sắc trong sự nghiệp nhưng kinh nghiệm của Tạ Tri Chỉ vẫn còn hạn chế, muốn đạt đến chức Thượng thư lệnh, ông vẫn cần vài năm để phấn đấu.

Khương Phất Ngọc làm vậy, nhiều phần là để trả lại ân tình của nhà họ Tạ từ kiếp trước.

Kiếp trước khi Khương Dao bị vu oan, Tạ Tri Chỉ với tư cách là Hình bộ Thượng thư là người đầu tiên đứng ra bảo vệ cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-219.html.]

Khi đó, các quan lại đều gán cho nhà họ Tạ cái mác “phe Thái tử”, nhưng thực tế, “phe Thái tử” thực sự chỉ có mỗi mình Tạ Lan Tu, còn Tạ Tri Chỉ là một trung thần thuần khiết, không chịu được việc Thái tử bị gian thần hãm hại.

Tạ Tri Chỉ xứng đáng với vị trí này.

Sau khi cung thất mở cửa trở lại, Tạ Lan Tu lại có thể qua lại trong nội cung như trước.

Chỉ khác là, thay vì đến thư viện, cậu lại đến thư phòng ở Đông Nghi Cung, nơi Khương Dao ở.

Thư phòng Đông Nghi Cung rộng rãi, để trống quá lãng phí.

Khương Dao nói thẳng với Tạ Lan Tu rằng sau này hãy ở lại thư phòng Đông Nghi Cung để viết cuốn “Nam Trần Sử” của mình, đừng đến thư viện nữa.

Thư viện lạnh lẽo, thậm chí đi vệ sinh cũng phải chạy một đoạn dài, không hiểu sao trước đây Tạ Lan Tu có thể nhịn lâu như vậy, sao mà so được với sự thoải mái ở Đông Nghi Cung?

Câu nói “học trò nghèo thì văn phòng phẩm nhiều” dường như áp dụng đúng với Khương Dao, thư phòng của cô được trang bị đầy đủ, rộng rãi sáng sủa, đầy đủ văn phòng tứ bảo, còn có nô tỳ hầu hạ, lúc nào cũng có trà mật ong và điểm tâm bày sẵn.

Quan trọng nhất là, có mèo!

Tiểu Phát Tài yêu thích nhất là thư phòng, dù Khương Dao đã kỳ công dựng cho nó một cái ổ mèo đặc biệt, nhưng nó lại thích nằm giữa kệ sách hơn.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Ban đầu, Khương Dao cũng không hiểu tại sao nó lại thích thư phòng đến vậy, cho đến khi cô nhiều lần bắt gặp tiếng sột soạt phát ra từ giá sách, rồi thấy chú mèo nhỏ nhanh chóng lướt qua giá sách, ngậm một con chuột béo trong miệng với vẻ đắc chí, cô mới hiểu ra.

Thì ra là vì thư phòng ít người dọn dẹp, sách vở xếp lộn xộn, chuột xuất hiện nhiều, Tiểu Phát Tài ở đây tha hồ “tự chọn món” cho bữa ăn của mình.

Nói đến đây thì lại lạc đề rồi… Thư phòng Đông Nghi Cung cách thư viện cũng không xa, nếu Tạ Lan Tu cần tài liệu gì, chỉ việc đi tìm là dễ dàng.

Tạ Lan Tu không từ chối.

Không phải vì Đông Nghi Cung có điều kiện tốt, có trà có bánh, có mèo, mà chỉ vì… ở đây có Khương Dao.

Dù lý do này cậu giữ kín trong lòng, không dám nói với Khương Dao.

Những ngày Tạ Lan Tu ở Đông Nghi Cung, phần lớn thời gian cậu ngồi yên lặng và cẩn thận trước bàn của Khương Dao, lật sách hoặc viết chữ.

Bàn của Khương Dao và cậu được ghép đối diện nhau, ngồi dưới ánh nắng bên cửa sổ, cùng nhau luyện chữ, hoặc cô xem các bản tấu chương được các nữ quan từ Cảnh Nghi Cung sao chép lại, học cách phê duyệt của Khương Phất Ngọc.

Đôi khi gió thổi qua cửa sổ, lật qua trang giấy, tiếng sột soạt vang lên, ngước nhìn ra ngoài có thể thấy bóng cây đung đưa tạo thành những vệt sáng đan xen, mái ngói lưu ly trong cung lấp lánh ánh vàng, ve kêu từng tiếng rộn ràng, chim sẻ bay về tổ.

Những lúc như vậy, Khương Dao dễ dàng rơi vào trạng thái mơ màng.

Cô có cảm giác như thời gian dừng lại, tất cả đều yên bình đến nỗi giống như kiếp trước… thậm chí còn tốt đẹp hơn cả kiếp trước.

Dưới chân họ còn có chú mèo nhỏ cuộn mình, nằm im l.i.ế.m lông.

Chỉ là, cô biết cảnh tượng yên bình này không thể kéo dài lâu.

Loading...