Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 214
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:55:40
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:55:40
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Sau đó Bạch Thanh Bồ mới nói cho hắn biết, Lư Thập Nương là một cô gái cẩn trọng như vậy, trong bao năm qua chưa từng tính sai số lượng túi thơm, lần đó là lần đầu tiên.
Có lẽ chiếc túi thơm ngày hôm đó là do Lư Vãn Thu làm riêng cho Lâm Tố.
Lư Thập Nương là một cô gái nhạy cảm đến nhường nào, dù thật sự muốn tặng túi thơm cho Lâm Tố vào lễ hội Hoa Triều, cũng không dám làm điều gì quá lộ liễu.
Nàng chỉ có thể giả vờ là làm dư, lấy cớ là đã làm nhiều, rồi tự nhiên mà đưa mỗi người một cái, để có thể đưa đồ vật tự tay làm đến bên cạnh hắn.
Với Lâm Tố mà nói, thân phận của Lư Vãn Thu quá đặc biệt, vừa là muội muội của người bạn thân, lại từng là người mà bạn mình từng yêu.
Nếu người khác dành tình cảm cho mình như vậy, hắn có thể thẳng thừng từ chối, rồi giữ khoảng cách.
Nhưng người đó lại là Lư Vãn Thu, nên hắn phải cân nhắc đến lời lẽ của mình có thấu tình đạt lý không, không thể làm nàng quá tổn thương.
Lư Vãn Thu đứng trước Lâm Tố, đôi môi khẽ run, đôi mắt dần đỏ hoe.
Lâm Tố vẫn còn đang lo lắng đoán xem nàng đang định nói gì với mình thì đột nhiên nàng khuỵu gối, quỳ xuống trước mặt hắn, dập đầu mạnh xuống nền đá cuội.
“Vãn Thu xin dập đầu cảm tạ lang quân, vì đã minh oan cho huynh trưởng, trả lại sự trong sạch cho huynh ấy!”
Lâm Tố ngẩn người trong chốc lát, lập tức bước tới đỡ nàng đứng lên: “Thập Nương, sao lại làm như thế, mau đứng dậy!”
Lư Vãn Thu tất nhiên biết rằng, Lâm Tố để làm sáng tỏ sự thật năm xưa, đã đi bao nhiêu đường xa, bỏ ra bao nhiêu thời gian, lại vất vả tìm chứng cứ, cuối cùng mới có thể đưa vụ án lên triều đình.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Có thể nói rằng, nếu không có Lâm Tố, Lư Vịnh Tư sẽ mãi mãi bị gọi là phản nghịch, cả gia đình nàng suốt đời phải mang trên mình tội danh làm mất thành Nguy Dương vào tay giặc.
Cái cúi đầu và dập đầu này, chẳng đủ để đền đáp ân tình của hắn.
Nàng né tránh bàn tay đỡ của Lâm Tố, tự mình đứng dậy và quay lưng lại, lặng lẽ lau đi nước mắt.
Lâm Tố không biết làm cách nào để an ủi nàng, cũng không dám nói những lời dễ gây hiểu lầm, chỉ biết để nàng yên tĩnh một lát. Sau đó hắn chuyển đề tài: "Sau này Thập Nương có dự định gì không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-214.html.]
Lư Vãn Thu đáp: "Huynh trưởng sắp rời kinh thành đi nhậm chức, cha ta cũng đã lớn tuổi. Gần đây ta muốn tìm danh y để chữa bệnh cho cha. Hơn nữa... trong lần lưu đày vừa rồi, các nữ trưởng bối lớn tuổi trong nhà đều không thể trở về. Các đường tẩu và tỷ muội của ta cũng đều đã qua đời. Mấy tiểu cô nương trong nhà cần người chăm sóc, nên a sẽ ở lại Lư gia, thay các đường tỷ đã mất, chăm sóc chúng đến khi khôn lớn."
Trong suốt hành trình lưu đày, các nữ tù thường bị những kẻ lưu manh hoặc quan lại xấu xa nhòm ngó, hoặc bị bắt đi.
Nhà họ Lư đã bị đày ải mười hai năm, những nữ nhân lớn tuổi trong gia tộc đều không ai thoát khỏi. Các đường tỷ và tỷ muội của Lư Vãn Thu, hoặc là bị làm nhục đến chết, hoặc là không chịu nổi hành hạ mà tutu. Những bé gái may mắn sống sót trở về kinh thành đều là những đứa trẻ sinh ra trong quá trình lưu đày, chưa trưởng thành.
Nếu không nhờ Bạch Thanh Bồ giữ Lư Vãn Thu lại ở kinh thành, có lẽ nàng cũng đã là một trong những hồn ma ấy.
Nàng may mắn được sống sót, những đứa trẻ này còn quá non nớt, nàng phải gánh vác trách nhiệm gia đình trước khi chúng khôn lớn. Nàng sẽ thay các trưởng bối đã mất chăm sóc cha mẹ, nuôi dạy các thế hệ sau, chèo chống cho gia đình nhà họ Lư.
Hơn nữa, sức khỏe của cha nàng cũng không tốt.
Mẹ của Lư Vãn Thu đã qua đời trong hành trình lưu đày, trong số những đứa con ruột của Lư Định An, hiện chỉ còn lại Lư Vãn Thu và Lư Tư. Huynh trưởng sắp rời kinh thành để ra làm quan, nên nàng phải ở bên cạnh cha để chăm sóc ông.
Lư Vãn Thu năm nay đã ngoài ba mươi. Vào ngày hoà ly, nàng đã cắt tóc trước tượng Phật, thề rằng cả đời này không làm nữ nhân của bất kỳ ai, dùng cả đời để bảo vệ gia đình nhà họ Lư, không tái giá.
Đã từng thấy biển rộng, nước khác không thể sánh bằng; đã qua núi Ngô, mây khác chẳng màng đến. Lư Vãn Thu lớn lên trong khuê phòng, bản tính dịu dàng, nhưng thực ra trong nàng còn kiên cường và cứng rắn hơn bất kỳ ai.
Nàng ái mộ Lâm Tố, vẫn giữ mãi một lòng, từ khi là thiếu nữ đến khi trở thành phụ nữ trưởng thành, dù gia tộc trải qua bao biến cố thăng trầm, tình cảm của nàng vẫn không thay đổi. Dù không thể làm thê tử của hắn, nàng cũng sẽ không trở thành thê tử của bất kỳ ai.
Nàng từng hối hận vì không kịp bày tỏ lòng mình với Lâm Tố khi xưa, dẫn đến việc bỏ lỡ cơ hội, mãi mãi không còn cơ hội để nói lên tình cảm của mình.
Nàng từ chối Bạch Thanh Bồ nhiều năm, vì cô hiểu tính cách của mình, trái tim như đá tảng, không thể lay chuyển.
Yêu là yêu, không yêu là không yêu; tình cảm xuất phát từ trái tim, là thứ mà một người không thể kiểm soát.
Nàng cũng không muốn lừa dối Bạch Thanh Bồ, càng không muốn ép bản thân phải miễn cưỡng chấp nhận.
Thực ra, khi biết rằng Lâm Tố gặp khó khăn với công chúa, nàng cũng từng nghĩ đến việc dành lấy cơ hội cho mình.
Nhưng khi vô tình nghe thấy Lâm Tố nói chuyện với huynh trường về công chúa, giọng nói của hắn đầy tình cảm và sự mong đợi, điều đó đã khiến nàng chùn bước, mất hết dũng khí tranh giành.
Nàng không dám tranh giành, vì vậy nàng chọn cách chấp nhận và chúc phúc cho hắn.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.