Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:37:18
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa xuống xe, Lâm Tố đã nắm lấy tay Khương Dao.

“Người ở đây đông hơn trong thị trấn nhà mình, A Chiêu nhớ theo sát cha và mẹ, đừng để lạc.”

Kỳ thật đang có rất nhiều người ngầm bảo vệ bọn họ, nên chẳng lo gì chuyện lạc, nhưng Lâm Tố vẫn luôn cẩn thận dặn dò.

Vừa dứt lời, Khương Phất Ngọc cũng nắm lấy tay kia của Khương Dao. Hai người nắm tay Khương Dao, cùng dắt cô đi về phía trước.

Khương Dao nhìn hai bàn tay đang nắm lấy tay mình, trong lòng thầm nghĩ: Đúng là một cảm giác kỳ diệu, cô vậy mà cũng có thể trải nghiệm cảm giác được cha mẹ cùng nắm tay đi dạo chợ trong thời cổ đại.

Những người bán hàng ở chợ mang theo những giỏ hoa lớn bày bán dọc theo lề đường, còn có người dùng hoa tươi kết thành vòng hoa và vòng tay.

Hoa nở rực rỡ, khiến người ta hoa cả mắt.

Các chủ sạp đều rất tinh mắt, khi thấy Khương Phất Ngọc và Lâm Tố đi ra ngoài phải che mặt bằng mạng, lại dắt theo một cô bé xinh xắn, đều biết họ phi phú tức quý, là những “con mồi” dễ moi tiền, liền nhanh chóng xúm lại tiếp thị hoa của mình.

“Quý khách, xem qua cành hoa đào này đi, những cành này ta đi cắt suốt đêm, sáng sớm nay mới mang vào từ ngoài thành, tươi lắm, trưng trong nhà giúp tinh thần thoải mái.”

“Quý khách, ngắm thử vòng hoa này đi, cô bé xinh xắn thế này, đeo vòng hoa vào còn xinh hơn nữa.”

“Cô bé, xem qua vòng tay nhà tôi đi…”

Đột nhiên có người đưa một chiếc vòng tay đan bằng hoa ra trước mặt Khương Dao, cô còn chưa kịp nhìn kỹ đã theo phản xạ giơ tay ra đón lấy.

Chủ sạp lập tức tháo dây của vòng tay, nhanh chóng quấn lên cổ tay Khương Dao, vừa quấn vừa mỉm cười nói: “Tiểu cô nương, mắt thẩm mỹ tốt đấy, chiếc vòng này được dệt từ hoa táng đế, trong sách cổ có câu: ‘Hà bỉ nùng hĩ, táng đế chi hoa’. ý chỉ sự hưng thịnh của thời đại, khi hoa táng đế nở rộ… Này, xong rồi, xem này, có phải rất đẹp không!”

Lúc Khương Dao hoàn hồn lại, trên cổ tay trắng ngần như ngọc của cô đã đeo một vòng hoa nhỏ được đan từ những bông hoa màu vàng nhạt, những sợi dây trang trí xinh xắn quấn quanh cổ tay cô, ừm… phía cuối còn thắt một nút chết.

Khương Dao còn đang thầm nghĩ: Chắc không bị chặt c.h.é.m đâu nhỉ.

Chủ sạp đã nói: “Tiểu cô nương có nước da trắng như tuyết, rất hợp với những màu hoa nhạt như thế này, hai vị khách quan xem đi, có phải rất đẹp không? Mua cho con bé một chiếc đi!”

Khương Phất Ngọc xoa đầu cô: “A Chiêu có thích không?”

Chưa đợi Khương Dao trả lời, nàng đã quay sang hỏi chủ sạp: “Bao nhiêu tiền?”

“Không nhiều lắm, một lượng bạc thôi!”

Khương Phất Ngọc ra hiệu cho Bạch Ân trả tiền.

Các chủ sạp khác thấy quả nhiên họ là người coi tiền như rác, liền nhao nhao kéo đến.

“Tiểu thư, khoan đã, xem qua hoa đào nhà tôi đi, giá rẻ hơn, chỉ nửa lượng thôi!”

“Xem qua chỗ của tôi nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-21.html.]

Tùy tùng của họ vội vàng ngăn những người bán hàng lại.

...

Khương Phất Ngọc và Lâm Tố đã nhanh chóng dắt Khương Dao né sang một bên.

Dù bước ra hơi nhanh, nhưng họ vẫn giữ được phong thái và vẻ tao nhã, dáng vẻ không chút rối loạn.

Lâm Tố cúi xuống phủi bụi trên váy Khương Dao, nhìn kỹ chiếc vòng hoa trên cổ tay cô, rồi mỉm cười nói với Khương Phất Ngọc: “Ta thật không ngờ, giá cả ở kinh thành lại cao như vậy, một vòng hoa cũng đắt tới một lượng bạc.”

“Chỉ cần A Chiêu vui là được, ngàn vàng khó mua.”

Khương Phất Ngọc nói: “Ta không rõ A Chiêu thích gì, cũng không biết tặng con bé món quà nào. Trước đây con bé nói chỉ thích những con rối do huynh tặng, không cần những gì ta tặng, hôm nay hiếm khi thấy con bé hứng thú với thứ gì, ta làm mẹ nó, tất nhiên phải tặng con.”

Khương Dao cảm thấy trong lòng hơi rung động, hóa ra những lời cô nói với Khương Phất Ngọc trước đây, bà đều nhớ rõ ràng.

Cô ngắm nhìn chiếc vòng hoa trên cổ tay, đúng là trông rất đẹp.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Có lẽ vì bộ não của một đứa trẻ tám tuổi chưa phát triển toàn diện, nên khác biệt so với người lớn. Khương Dao cứ cảm thấy từ sau khi trọng sinh, cô sẽ có những lúc vô tình thể hiện thiên tính trẻ con, sẽ bị thu hút bởi những món đồ nhỏ như thế này.

Dù sao thì Khương Phất Ngọc cũng chủ động tặng cô.

Đây là một cơ hội tuyệt vời để Khương Dao tăng thêm tình cảm với Khương Phất Ngọc. Cô kéo tay Khương Phất Ngọc, nở một nụ cười ngọt ngào dưới ánh mặt trời.

“Cảm ơn mẹ đã tặng quà, A Chiêu thích lắm!”

Khi cô cười, hai má hiện lên hai lúm đồng tiền đối xứng, thật sự rất đáng yêu, nụ cười rạng rỡ như muôn ngàn bông hoa đang nở rộ ở khu chợ.

Khương Phất Ngọc nhìn mà lòng muốn tan chảy.

...

Lâm Tố chỉ vào một quán trà phía trước, “Qua đó ngồi nghỉ một chút nhé.”

Quán trà ở chợ Nam không xa hoa như những nhà hàng ở chợ Tây, nhưng đông vui nhộn nhịp, giá cả hợp lý, khách buôn hoặc du khách đi chợ mệt thường vào đây uống trà nghỉ ngơi.

Hai người dẫn Khương Dao lên nhã phòng tầng hai, cởi mũ, gọi trà và điểm tâm, ngồi cạnh lan can.

Lâm Tố đẩy mấy món điểm tâm mà Khương Dao thích đến trước mặt cô.

Đúng lúc Khương Dao đang hơi đói, cô cầm một cái bánh hồ nhân thịt lên vừa ăn vừa nghe họ nói chuyện.

“Lâu rồi ta chưa đến những nơi thế này.”

Khương Phất Ngọc nhìn về phía cái bục nhỏ bên dưới, nói với vẻ hoài niệm: “Ta nhớ ngày trước trong thị trấn cũng có một quán trà, quán trà như thế này thường có một người kể chuyện.”

Loading...