Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 208

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:55:27
Lượt xem: 59

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những sân khấu tạm bợ ven đường thế này, Khương Phất Ngọc và Lâm Tố đã xem qua nhiều lần, chẳng thấy có gì mới lạ, nhưng Khương Dao thì rất hứng thú. Cô cẩn thận dựa vào lan can, dù giọng hát é a của diễn viên cô cũng nghe không hiểu lắm, nhưng vẫn thấy thú vị. Chỉ là sau một lúc xem, dường như cô phát hiện ra điều gì, liền hào hứng gọi hai người đang thưởng trà.

“Cha, mẹ, hình như họ đang diễn về hai người kìa.”

“Gì cơ?”

Lâm Tố và Khương Phất Ngọc cùng quay lại.

Khương Phất Ngọc không hề hay biết, từ khi bà đưa Lâm Tố trở lại cung, chuyện tình của họ dần dần được dân gian phóng tác thành truyện và kịch bản, lan truyền rộng rãi.

Trước đây, lời đồn lan xa, dân gian chủ yếu phỉ nhổ Lâm Tố, nên Khương Phất Ngọc cũng không chú ý đến việc này.

Khương Phất Ngọc là nữ đế đầu tiên, dân chúng đã chán ngán với câu chuyện giữa các hoàng đế nam và phi tần, sau khi nàng đăng cơ, các tác giả hằng ngày đều dõi theo hậu cung của nàng. Dù nàng không lập hậu, không nạp phi, họ vẫn cố tình tưởng tượng ra những mối tình lãng mạn cho nàng, bịa ra hàng loạt câu chuyện tình cảm.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Nàng đưa Lâm Tố và cô con gái lớn về kinh, như thể dâng lên một kho tư liệu sống, đương nhiên các nhà văn dân gian sẽ không bỏ lỡ cơ hội.

Vở kịch này kể về mối tình giữa Lâm Tố và Khương Phất Ngọc.

Ai cũng biết rằng, kịch bản và thực tế thường khác nhau rất nhiều. Trong vở kịch, chuyện tình của Khương Phất Ngọc và Lâm Tố có đến mười tám khúc quanh co, nghe cứ như thể còn rắc rối gấp trăm lần so với những câu chuyện bi kịch mà kiếp trước Khương Dao từng đọc.

Công chúa bị vẻ đẹp của chàng lãng tử mê hoặc, vì phụ hoàng không cho phép, nàng còn tình nguyện cùng chàng bỏ trốn, sống ẩn dật ở chốn thôn dã. Chỉ là khi công chúa đang mang thai, chàng lãng tử lại yêu người khác, công chúa nổi giận sinh con rồi bỏ lại hai cha con, chạy về kinh thành.

Sau khi mất đi công chúa, chàng lãng tử mới nhận ra nàng quan trọng với mình nhường nào, bèn ôm con trở về kinh để truy đuổi ái tình. Lúc này, công chúa đã đăng cơ làm hoàng đế, vì căm giận sự phản bội của chàng, nàng sai người sỉ nhục chàng... Tóm lại, hai người cứ người đuổi người trốn, yêu hận dây dưa, giằng co đến tám năm trời, cuối cùng mới lại được ở bên nhau, rồi cùng chung sống tình sâu nghĩa nặng.

Nhìn thấy kết cục này, Lâm Tố và Khương Phất Ngọc đều không nói nên lời, đồng loạt nhấp một ngụm trà.

Thấy Khương Dao xem rất say sưa, Lâm Tố không nhịn được bèn gõ đầu cô, nghiêm túc nói: “Qua sinh nhật rồi, A Chiêu cũng sắp là một đứa trẻ chín tuổi, sau này phải nhớ học hành chăm chỉ, tuyệt đối không được đọc những loại truyện linh tinh thế này.”

...

Sau khi tổ chức sinh nhật cho Khương Dao xong, Lâm Tố bắt đầu bận rộn với công việc chính sự, vụ án của Lư Vĩnh Tư đã được đưa lên triều đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-208.html.]

Lâm Tố đi một chuyến đến biên giới, mang về không ít bằng chứng.

Trước khi người Hồ xâm lược, biên giới vốn ổn định, người Hán và người Hồ thường xuyên buôn bán, không ít người Hán quen biết người Hồ, trong thành Nguy Dương, nơi tưởng chừng kiên cố, thực ra từ lâu đã có gián điệp trà trộn.

Trong đó, một người đầu bếp trong quân đội đã nhận hối lộ từ người Hồ, thường xuyên dùng nước ngâm đinh hương để nấu cơm cho các binh sĩ.

Trước khi người Hồ xâm lược, họ đã bôi phấn hoa Bình Ai lên đầu mũi tên, ai trúng tên sẽ bị điều khiển, nhiều lính canh trên tường thành đã trúng chiêu, Lư Vĩnh Tư chỉ là người xui xẻo, bị phấn hoa Bình Ai điều khiển tâm trí, nên mới mất kiểm soát và mở cổng thành.

Hơn nữa, lúc đó, người trúng tên không chỉ có một mình Lư Vĩnh Tư. Khi cổng thành bị mở, người gác cổng không có bất kỳ biện pháp bổ cứu nào, chỉ đứng đó trơ mắt nhìn người Hồ tràn vào thành. Xét cho cùng, chuyện này không thể trách Lư Vĩnh Tư được.

Tên đầu bếp đã bỏ thuốc năm đó không bao giờ nghĩ rằng, mười hai năm đã trôi qua, việc làm của hắn lại bị lôi ra ánh sáng.

Hắn nghĩ rằng không có bằng chứng thì Lâm Tố không thể làm gì hắn, dù sao hắn cũng không có vợ con, chỉ lo giữ mạng mình, hắn cứng đầu không chịu khai, dù có bị đánh c.h.ế.t cũng không nói. Lâm Tố cũng không thể g.i.ế.c người vô tội.

Nhưng sau khi Lâm Tố đánh cho hắn một trận, hắn lập tức ngoan ngoãn thú nhận tất cả trước công đường.

Là người Hán nhưng lại cấu kết với người Hồ, hắn bị cả triều lên án, bị lôi ra ngoài thành, xử lăng trì.

Nhờ vậy, Lư Vĩnh Tư được rửa oan, gia đình nhà họ Lư cũng được đón về kinh thành.

Khi gia tộc họ Lư nhập kinh, dân chúng dọc đường hoan hô chào đón, tạo nên sự đối lập mạnh mẽ với cảnh tượng trước khi họ rời đi, bị dân chúng ném trứng thối dọc đường.

Khương Phất Ngọc cho họ ở lại ngôi nhà cũ của gia tộc họ Lư, từ sau khi họ bị lưu đày, nhà cũ của họ vẫn để trống, giờ đây cuối cùng cũng đón được chủ nhân thực sự trở về.

Ngày hôm sau, trưởng tộc nhà họ Lư là Lư Định An mặc quan phục cũ, cùng con trai là Lư Tử vào cung yết kiến.

Lư Định An, vị Trung thư lệnh năm nào, giờ đây tóc đã bạc trắng, cần được con trai dìu mới đi lại được, cả triều văn võ nhìn thấy đều không khỏi xót xa.

Nữ đế phong cho Lư Định An làm Thái Nhạc lệnh, kiêm Thái bảo, con trai ông là Lư Tử được phong làm Hữu Tướng quân, ở lại kinh thành một tháng rồi lên đường nhậm chức, trấn thủ mười vạn quân ở Đồng Quan.

Trưởng tộc họ Lư đã lớn tuổi, chức Thái Nhạc lệnh chỉ là hư vị, thích hợp cho ông dưỡng già an hưởng tuổi già.

Loading...