Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:55:20
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Dao lại hỏi: “Vậy, khi Hữu tướng quân được điều đi, mẹ định để ai giữ ải Đồng Quan?”

Khương Phất Ngọc xoa đầu cô: “Rồi A Chiêu sẽ sớm biết thôi.”

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Tạ Lưu đã vất vả mấy ngày trong viện nhà mình để cấy nấm mốc, cả người đều mang dáng vẻ khổ sở.

Người hầu trong Tạ phủ không hiểu vì sao Nhị công tử lại để những cái đĩa nhỏ gọi là “đĩa nuôi cấy” trong phòng, rồi thu thập đủ loại trái cây bị mốc xanh, cạo lớp mốc bỏ vào bình đất, cũng không hiểu vì sao Nhị công tử lại ngày nào cũng vào bếp đốt than đến đen cả mặt, càng không hiểu cậu vì sao ngồi xổm bên ấm nước, thu thập nước ngưng tụ trên nắp nồi.

Những ngày này cậu quả thật rất kỳ lạ, đến mức Tạ phu nhân còn nghi ngờ cậu có bị thứ gì đó ám hay không, nên đã mời vài người đến dùng roi tre quất cậu vài roi.

Tạ Lưu không hiểu sao một nghiên cứu khoa học đàng hoàng lại bị xem là ma thuật.

Thực tế, Tạ Nhị công tử: thu thập trái cây bị mốc là để lấy nấm mốc, đốt than là để lấy bột than hoạt tính, còn nước ngưng trên nắp nồi chính là nước cất.

Tất cả đều là quy trình cần thiết để làm penicillin.

Dưới sự giám sát của Khương Dao, Tạ Lưu kiên trì làm việc chăm chỉ suốt mười mấy ngày, cuối cùng đã thu được một lọ dung dịch penicillin, liền yêu cầu Khương Dao chuẩn bị vài con thỏ để thử nghiệm.

Với yêu cầu của cậu, Khương Dao đương nhiên rất nhiệt tình, không muốn làm lỡ việc thí nghiệm của anh, hôm đó cô ra chợ mua một lồng thỏ con đem về.

Không ngờ khi vào phủ lại gặp Tạ Lan Tu.

Dạo gần đây, mỗi lần đến Tạ phủ, Khương Dao đều gặp Tạ Lan Tu trước, rồi mới đi giám sát Tạ Lưu.

Hôm nay, vì mang lồng thỏ nên cô định đem thỏ đi trước, nhưng trên đường lại gặp Tạ Lan Tu.

Trong vườn, cây cối um tùm, những dây leo rủ xuống tạo thành một cái xích đu tự nhiên, Tạ Lan Tu ngồi trên xích đu đọc sách, lá cây xanh biếc làm nền, ánh sáng xuyên qua kẽ lá chiếu lên người cậu, người mặc áo xanh như hòa làm một với dây leo và lá cây.

Khi thấy Khương Dao vào, cậu hơi ngạc nhiên, đôi mắt đen láy nhìn cô, “Thật trùng hợp, A Chiêu, vừa mới ra đây đã gặp ngài rồi.”

Khương Dao thầm nghĩ: Có thật là cậu không cố ý đợi ta ở đây không?

Hành động này của cậu hơi cố ý, đến cả cô cũng nhận ra không phải tình cờ.

Tạ Lan Tu gấp sách lại, nói: “A Chiêu có muốn vào thư phòng của ta uống trà không? Trời đang nóng, ta đã pha sẵn trà hoa mật ong, cắt sẵn hoa quả, điểm tâm và để trong hòm đá ướp lạnh rồi.”

Từ lần đầu Khương Dao đến thăm mà không uống được trà hoa mật ong, Tạ Lan Tu đã chuẩn bị chu đáo, cậu bảo v.ú già ra ngoài mua mật ong và hoa khô, còn chuẩn bị cả mứt và điểm tâm mà Khương Dao thích, sợ rằng lần sau cô đến lại không được tiếp đãi chu đáo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-205.html.]

Hơn nữa, cậu còn trang trí lại thư phòng, trải đệm mềm trên chiếu tre, để cô ngồi thoải mái hơn.

Tạ Lan Tu tuy không được mẹ mình xem trọng nhưng không có nghĩa là địa vị của cậu ở phủ Công Quốc thấp. Cậu là cháu nội do chính Anh Quốc công nuôi dưỡng, là người con mà Tạ Tri Chỉ coi trọng nhất, nên chi phí sinh hoạt thường ngày chẳng thua kém ai.

Trước đây, cậu chỉ nghĩ là không cần phải trang hoàng lộng lẫy nên phòng nhìn có phần đơn sơ, nhưng nếu cậu muốn trang trí lại thì không cần xin phép Tạ phu nhân.

Khi Khương Dao lần thứ hai bước vào thư phòng của Tạ Lan Tu, cô kinh ngạc trước sự thay đổi của căn phòng, hoàn toàn không ngờ rằng chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Tạ Lan Tu đã cải tạo lại toàn bộ phòng ốc.

...

Nhìn chàng trai trẻ tuấn tú trước mặt, Khương Dao biết rõ cậu cố ý làm vậy, nhưng một chàng trai trẻ nhiệt tình như thế, cô làm sao nỡ vạch trần lời nói dối thiện chí của cậu.

Điều này giống như việc cô cho mèo luyện tập lộn ngược vậy, mọi người đều biết rõ mưu đồ, lòng ai nấy đều hiểu ngầm. Khương Dao tự nhiên nói: "Ta cũng đang khát, đi nào, ta cho huynh xem mấy con thỏ trắng mới mua."

Trong lúc đó, Tạ Lưu đang chờ vật liệu thí nghiệm lại bị cô bỏ quên.

...

Trong sân nhỏ, Khương Dao lần lượt thả từng chú thỏ trắng từ lồng ra, để chúng có thể chạy nhảy trên bãi cỏ trước khi gặp phải số phận nghiệt ngã.

Những chú thỏ trắng muốt, trông chẳng khác nào những cục bông gòn phóng to, đang tụ tập xung quanh chân áo của cô và Tạ Lan Tu.

Khương Dao cầm một nắm rau thả xuống đất, ngay lập tức, lũ thỏ xúm lại, thi nhau tranh giành lá rau với cái miệng ba ngấn của mình.

"A Chiêu tại sao lại đột nhiên muốn mua thỏ thế? "

Tạ Lan Tu bế lên một cục bông trắng nhỏ, nhìn xuống đôi mắt đỏ rực của nó, khẽ chọc vào tai nó rồi nhìn về phía Khương Dao với vẻ mong đợi, "Là… tặng cho ta sao?"

Bị ánh mắt cậu nhìn chằm chằm, Khương Dao cảm thấy hơi ngại.

Tuy rằng ban đầu không định tặng cho cậu, nhưng nói ngay trước mặt cậu rằng mấy con thỏ này là để cho Tạ Lưu làm thí nghiệm sống thì thật không tiện, huống chi tặng cho cậu một con cũng chẳng sao.

Đúng vậy, là tặng Lan Tu đó. Lan Tu thích con nào?

Không ngờ, Tạ Lan Tu dừng tay đang vuốt ve chú thỏ trắng, "Hóa ra không phải dành riêng cho ta, Điện hạ còn định tặng cho ai nữa?"

Sự buồn bã vô tình hiện lên của cậu khiến Khương Dao cảm thấy xao động trong lòng, cô lập tức quên mất Tạ Lưu, vội vàng nói: “Không, không, tất cả là tặng cho Lan Tu, sao có thể tặng cho ai khác chứ?”

Nhưng Tạ Lan Tu chỉ mỉm cười lắc đầu, thả con thỏ trong lòng xuống, “Ta chỉ đùa với Điện hạ thôi, ta biết những con thỏ này là Điện hạ chuẩn bị cho Nhị ca, ta đâu dám giành đồ của huynh ấy, hơn nữa, cho dù Điện hạ muốn tặng ta, ta cũng sợ mình không nuôi nổi chúng.”

Loading...