Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 199
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:54:30
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:54:30
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Tạ Lan Tu khẽ cười, tiếp lời: "Thực ra, ta biết không thể trách mẹ. Bà cũng chỉ lo cho đệ đệ trong bụng, như ta không thể trách bà vì từ khi ta sinh ra cho đến chín tuổi, chưa từng gặp mặt mẹ, bởi bà phải theo cha đi nhậm chức, không có cách nào khác, đành chia cắt."
"Nhưng mà, công chúa điện hạ, ta thật sự không thể chấp nhận. Khi còn nhỏ, ta từng mong mẹ sẽ hồi kinh, như vậy ta có thể ngày ngày gặp bà, có thể trò chuyện với bà, khi bệnh có mẹ chăm sóc. Nhưng rồi… khi mẹ trở về, những điều ta mong mỏi, bà chẳng bao giờ thực hiện."
Đến cuối cùng, mắt cậu đượm buồn, "Mẹ có nhiều con cái, ta không hiểu tại sao mình lại khác với những đứa trẻ khác?"
"Bà đối xử tốt với các ca ca và đệ đệ, nhưng chỉ riêng ta là ngoại lệ."
Tạ Lan Tu từng khao khát sự yêu thương từ mẹ. Dù ông nội chăm sóc cậu rất tốt, nhưng những đứa trẻ, đứa trẻ nào cũng tự nhiên muốn gần gũi mẹ.
Cậu đã chờ đợi chín năm, chỉ mong mẹ về, nhưng tất cả hi vọng của cậu đều tan thành mây khói.
Dù mẹ không có công nuôi dưỡng, nhưng vẫn là người sinh thành cậu.
Tạ Lan Tu dù biết mẹ không tốt với mình, nhưng luôn tự nhủ phải kính trọng, không được oán hận mẹ.
Nhưng chẳng hiểu vì sao, hôm nay cậu lại bất ngờ muốn nói hết những điều này, cứ như một dòng chảy không thể ngăn nổi.
Chỉ với một người – Khương Dao.
Mọi sự kiềm chế, mọi lời nói giữ gìn, đều bị ném sang một bên.
Cậu biết những lời này là bất trung, bất nghĩa, nếu lan truyền ra, thanh danh của cậu chẳng còn.
Nhưng cậu lại có một sự tin tưởng vô điều kiện đối với Khương Dao, một niềm tin không rõ từ đâu đến, rằng cậu có thể thổ lộ tất cả cùng cô.
Cậu cúi đầu, trên hàng mi dài rợp bóng có một giọt nước lăn xuống, Khương Dao nhẹ nhàng đưa tay lau đi, như thể giọt nước mắt ấy chưa từng xuất hiện.
Trong lòng cô dấy lên biết bao lời an ủi, nhưng cuối cùng, cô chỉ khẽ thở dài.
"Ca ca, ta hiểu huynh mà."
Trong phòng của Tạ Lan Tu, cô đã ngồi rất lâu. Khi sắp rời khỏi, cô mới nhớ ra rằng mình còn phải gặp một người nữa tại nhà họ Tạ.
Tạ Lưu, đồng hương của cô.
Khương Dao yêu cầu Tạ Lan Tu dẫn cô đến viện của Tạ Lưu.
Vừa đi qua hành lang, Tạ Lan Tu hơi ngạc nhiên hỏi: “Tại sao A Chiêu lại muốn gặp nhị ca của ta?”
“Ôn chuyện cũ thôi.”
Tạ Lan Tu hỏi: “A Chiêu từng quen biết nhị ca ta sao?”
“Đã từng gặp một lần, xem như là vừa gặp đã thấy thân thiết đi…”
Tạ Lan Tu cúi đầu, không nói thêm gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-199.html.]
Cậu nhớ lại rằng lần đầu tiên gặp, Khương Dao cũng từng nói rằng cô cảm thấy mình rất hợp với cậu.
Thì ra công chúa có thể thấy hợp với bất cứ ai, kể cả với ca ca của cậu, cũng là một lần gặp đã thấy thân thiết.
Cậu không phải là duy nhất.
Chưa tới sân của Tạ Lưu, Tạ Lan Tu đã dừng lại, bảo v.ú già dẫn cô vào, rồi cúi đầu nói: “Điện hạ, ta sẽ không vào cùng, tránh làm phiền cuộc nói chuyện của người với nhị ca ta.”
Khương Dao cảm thấy cậu có chút kỳ lạ.
Mới đây thôi còn gọi cô là “A Chiêu,” vậy mà trong nháy mắt lại gọi cô là “Điện hạ,” giọng điệu cũng có chút kỳ lạ.
Nhưng sau này cô còn nhiều dịp gặp Tạ Lan Tu, nên lúc này cũng không vội giữ cậu lại. Cô vẫy tay nói hẹn gặp lại rồi theo v.ú già vào trong.
Chỉ là, khi đi qua hành lang, cô thấy cậu vẫn đứng đó một mình, đứng rất lâu rồi mới xoay người rời đi.
…
Tạ Lưu đã muốn có cơ hội nói chuyện riêng với Khương Dao từ lâu. Dù sao, đến đây đã lâu như vậy, nói rằng không nhớ nhà là giả dối. Khương Dao là người duy nhất từ thế giới mà cậu biết, cũng là người duy nhất hiểu cậu, người duy nhất mà cậu có thể trò chuyện được.
Khi biết tin Khương Dao đến Tạ phủ hôm nay, cậu đã muốn chạy đến viện của Tạ Lan Tu để gặp cô.
Chỉ là cậu nghĩ Khương Dao tìm đến Tạ Lan Tu trước, nếu cậu chạy qua sẽ quá đường đột, đành phải chờ cô nói chuyện xong với Tạ Lan Tu rồi mới gặp mình.
Trong buổi tiệc sinh nhật của thái hậu, có nhiều người, nên hai người chỉ trao đổi dấu hiệu ngầm rồi không nói gì thêm.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Tạ Lưu khó khăn lắm mới đợi được cơ hội gặp cô, mắt rưng rưng, chỉ thiếu chút nữa là nhào vào ôm lấy cô, thể hiện vẻ tiếc nuối vì gặp nhau quá muộn.
…
Một lát sau, tại đình nghỉ mát trong sân, hai người vừa uống trà vừa trao đổi thông tin.
“Vậy là, trước khi xuyên không cô mới học đại học năm nhất thôi à? Bị tai nạn xe rồi xuyên đến đây sao?” Tạ Lưu nhìn cô gái nhỏ trước mặt, đột nhiên nhớ đến một chuyện, “Tôi nhớ một tháng trước khi tôi xuyên không, ở cổng trường chúng ta có người lái xe trong tình trạng say rượu đ.â.m c.h.ế.t một sinh viên, người đó không phải là cô chứ?”
Khương Dao đặt chén trà xuống: “Anh cũng học Đại học C sao?”
“Đúng rồi đúng rồi!” Mắt Tạ Lưu sáng lên, “Thật là trùng hợp, đúng là học muội rồi.”
Cậu cảm thán: “Sau khi cô mất, bố mẹ và cả mẹ kế mang theo mấy đứa em đến trường làm loạn, vừa giăng biểu ngữ vừa rải tiền âm phủ, bảo vệ không thể đuổi đi nổi, cuối cùng còn bắt trường đền bù hơn chục vạn!”
Khương Dao: “Haizz...”
Xem ra sinh viên xui xẻo mà anh ta nói đúng là mình, thật là mất mặt đến tận thời cổ đại.
Cô đã biết bọn họ nhất định sẽ nhân cơ hội mình c.h.ế.t để kiếm một món hời, đền bù do tai nạn, bồi thường bảo hiểm, nhưng đến cả tiền của trường cũng không tha, đúng lòng dạ quá hiểm độc, còn ác hơn bán con gái.
Khương Dao không nói gì.
Tạ Lưu nhận thấy cô không quan tâm đến chuyện sau khi cô mất, nên chuyển sang hỏi chuyện khác, “À đúng rồi, cô học chuyên ngành nào?”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.