Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 127
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:49:48
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ có điều, hai má cậu phồng lên, đầy những miếng bánh chưa kịp nhai hết, khiến cậu nghẹn lại, không nói được lời hoàn chỉnh.
Khương Dao bật cười vì cử chỉ vụng về của cậu.
Thật không ngờ lại có thể gặp cậu ở đây...
Thượng Quan Hàn.
Gia tộc Thượng Quan gốc gác ở Huy Châu, từ nhiều đời làm thương nghiệp.
Thời vương triều Nam Trần dưới triều đại Vĩnh Lạc, quốc thái dân an, thương nghiệp phát đạt. Gia chủ họ Thượng Quan điều hành kinh doanh thông minh khéo léo, vượt qua các thương nhân Huy Châu khác, nhanh chóng trở thành đại gia phú hào ở vùng Giang Hoài, với sản nghiệp phủ khắp hai châu, giàu có không ai sánh kịp.
Gia chủ cũ của nhà Thượng Quan là người có tầm nhìn xa trông rộng. Khi ấy, thời Hoàng đế Túc Tông trị vì, ông hiểu rõ đạo lý "mang ngọc bị nghi ngờ." Khi sở hữu khối tài sản khổng lồ, chắc chắn sẽ có kẻ ganh ghét. Để giúp gia tộc tránh tai họa, coi như bỏ của để giải xui, ông đã hiến một phần tài sản khổng lồ cho quốc khố và trích một nửa để cứu trợ những nông dân khốn khó.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Hoàng đế Túc Tông cảm động trước tấm lòng chân thành của gia tộc Thượng Quan, ban chỉ dụ phong cho nhà Thượng Quan danh hiệu "Hoàng Thương," đồng thời trao cho họ quyền vận chuyển một phần muối sắt ở Giang Nam.
Từ đó, địa vị của nhà Thượng Quan ngày càng vững mạnh, trở thành một cánh tay đắc lực của triều đình, đồng thời hằng năm lấy một phần từ lợi nhuận để tiến cống.
Sau khi gia chủ qua đời, con trai lớn của ông là Thượng Quan Cứu tiếp quản chức vị gia chủ. Tuy nhiên, Thượng Quan Cứu sức khoẻ yếu không ngồi ở vị trí này được lâu thì lâm bệnh qua đời.
Con trai độc nhất của Thượng Quan Cứu là Thượng Quan Hàn, khi đó mới 12 tuổi, đã kế thừa sản nghiệp của nhà Thượng Quan.
Gia tộc Thượng Quan sản nghiệp lớn, cậu bé Thượng Quan Hàn nhỏ tuổi nhưng lại nắm trong tay gia nghiệp đồ sộ khiến không ít người thuộc chi phụ dòm ngó, chẳng ai che giấu ý đồ xấu xa, nhòm ngó cậu bé và tài sản khổng lồ của nhà Thượng Quan.
Việc một đứa trẻ 12 tuổi như Thượng Quan Hàn có thể sống sót và kiểm soát gia tộc lớn giữa đàn sói rình rập, cân nhắc lợi hại, từng bước nắm quyền trong tay, là điều mà Khương Dao chưa thể hiểu hết.
Kiếp trước, lần đầu tiên Khương Dao gặp Thượng Quan Hàn, cậu đã 16 tuổi, đã là gia chủ của nhà Thượng Quan một cách danh chính ngôn thuận.
Ở cái tuổi còn trẻ ấy, nắm giữ khối tài sản khổng loof, mỗi khi Thượng Quan Hàn khoác lên mình chiếc áo lụa quý báu, châu báu lấp lánh rơi ra từ chiếc áo đó cũng đủ để nuôi sống cả một quận.
Trong thời đại mà sĩ nông công thương, thương nhân xếp dưới cùng, nhà Thượng Quan khác hẳn những thương nhân bị coi khinh và luôn sống trong cảnh nguy nan khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-127.html.]
Thói quen của nhà Thượng Quan là cấu kết quan lại.
Họ chi tiền hối lộ cho các quan chức địa phương, kiểm soát toàn bộ con đường thương mại ở Giang Hoài. Ai muốn đi qua những con đường này đều phải nộp một khoản phí lộ cho nhà Thượng Quan. Họ cũng cống nạp cho triều đình một khoản lớn, khiến triều đình nhắm mắt làm ngơ trước những chuyện này.
Qua thời gian, nhà Thượng Quan không chỉ giàu có mà còn quyền thế, vững chãi không gì lay chuyển nổi.
Năm Khương Dao 14 tuổi, tại Quan Trung xảy ra hạn hán, thu hoạch giảm đi một nửa.
Đầu tháng 7, Thượng Quan Hàn đi thuyền từ Giang Hoài lên kinh thành, vừa đi vừa dừng chân bố thí, dựng lán phát cháo cứu trợ người dân gặp nạn, thuyền qua nơi nào, người dân nơi đó đều ngợi khen lòng hào hiệp của nhà Thượng Quan.
Sau khi đến kinh thành, chiếc thuyền lộng lẫy của Thượng Quan Hàn neo đậu bên ngoài bến Ngọc Lâm, trên thuyền chứa đầy ca kỹ đẹp nhất mà cậu mang từ Giang Hoài, và các loại trái cây, rượu ngon hiếm có từ khắp nơi.
Là gia chủ của nhà Thượng Quan giàu có nhất thiên hạ, mỗi ngày cậu đều tổ chức tiệc tùng trên thuyền, đèn đuốc sáng trưng suốt ngày đêm, thiệp mời được gửi đến từng phủ của các danh sĩ trong kinh thành, mời họ lên thuyền cùng vui chơi.
Hành động phô trương, thanh thế lớn của công tử nhà Thượng Quan vang danh khắp nơi, dù chưa vào kinh thành, nhưng tiếng nhạc xa hoa từ chiếc thuyền đã truyền khắp từng góc phố của kinh thành.
Liên tiếp mấy ngày, sống tại Đông Nghi Cung, Khương Dao cũng nghe các cung nữ bàn tán về những hành động của công tử họ Thượng Quan.
Mời gọi các danh sĩ, là để khoe mẽ hay muốn kết giao?
Khương Dao nhất thời hứng thú, chọn một lúc rảnh rỗi, gọi cung nữ nói chuyện sôi nổi nhất đến, yêu cầu kể lại những gì thú vị nhất.
Cung nữ kể lại: "Nói đến cũng có vài chuyện thú vị, có một chuyện còn liên quan đến Điện hạ."
Nghe nói công tử Thượng Quan mời danh sĩ lên thuyền, gặp ai cũng hỏi: 'Ở kinh thành có gì quý hiếm?' Công tử Thượng Quan nói rằng, cậu đi về phía Bắc là để chiêm ngưỡng hết bảo vật của thiên hạ, kinh thành là đô thành của chín triều đại, đầy rẫy bảo vật, danh sĩ khắp nơi. Nếu ai có thể tìm được thứ gì khiến cậu hài lòng, nhà Thượng Quan sẽ tặng cho ngàn vàng.
Khương Dao ngồi dựa trên chiếc ghế quý phi, tay cầm chiếc quạt tròn cán dài, gõ nhè nhẹ lên tay ghế, lắng nghe cung nữ từ tốn kể lại.
Ban đầu, có danh sĩ tiến cử nói rằng ở Nam Thị có một chiếc quạt sừng tê quý giá, là báu vật của cửa hàng, vô cùng quý hiếm, thế là hôm sau, công tử Thượng Quan đã phái người chở xe chở vàng mua chiếc quạt đó về. Công tử Thượng Quan chỉ nhìn qua một cái rồi vứt sang một bên, nói rằng 'Chẳng có gì đặc biệt cả'.
Hôm sau, lại có người nói rằng trong học cung Sùng Hồ có một bức tranh quý giá, là tác phẩm của đại nho Giang Viễn triều trước. Công tử Thượng Quan chỉ lắc đầu, nói rằng cậu là thương nhân, không hiểu chữ nghĩa, không hứng thú với mấy thứ đó.