Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:49:36
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Bồi Phong nói: "Quận chúa Thanh Hà ba tuổi đã học b.ắ.n cung, có thể bách bộ xuyên dương, kỹ thuật b.ắ.n cung của nàng không phải ai cũng so được, ném bình với nàng chỉ là trò vặt, chúng ta không so được với nàng."

Khương Dao chớp chớp mắt, "Đi chứ, sao lại không?"

Tô Bồi Phong không từ chối, Khương Dao kéo tay cô bé bước tới, người xung quanh thấy Khương Dao đều nhường chỗ, Khương Nguyệt tháo khăn đỏ, cúi đầu liền nhìn thấy hai cô bé đứng cạnh.

Vừa rồi Khương Nguyệt không đến đại diện, không gặp Khương Dao, nhưng cô biết Tô Bồi Phong.

Khương Nguyệt bĩu môi, mỉa mai: "Chẳng phải là bại tướng dưới tay ta lần trước sao, áo ngươi đã vá rồi à? Vẫn dám xuất hiện trước mặt ta."

Mặt Tô Bồi Phong tái đi, Khương Dao cảm nhận được điều gì đó, đứng chắn trước mặt cô bé.

Khương Dao mắt sáng quắc, "Quận chúa Thanh Hà, ngươi lần đầu gặp công chúa mà dám to tiếng sao?"

Chỉ vài câu ngắn ngủi, đã bắt đầu cuộc giao tranh giữa 2 vị quý nữ nhỏ tuổi.

Hôm nay cung nữ hầu hạ bên cạnh Khương Dao là Lâm Hạ. Nàng trong lòng kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ công chúa bình thản thường ngày của mình lại đi gây sự với người khác,đối đầu với người khác.

Khương Nguyệt nhìn cô bé mới cao đến n.g.ự.c mình đang đứng trước mặt, mọt lúc sau mới nở nụ cười mỉa mai: "Thì ra là công chúa điện hạ, thật xin lỗi, ta không nhận ra điện hạ, nói đi nói lại, ta vẫn là biểu tỷ của điện hạ, mong điện hạ xét đến chuyện này mà tha cho lời lỡ vừa rồi."

Khương Dao cũng mỉm cười.

Khương Dao cười ôn hòa, không hề lộ ra chút công kích nào. Cô cầm mũi tên tre từ giỏ lên, giống như vô tình ném vào bình đồng. Thời điểm mũi tên rơi vào bình đồng, giọng cô cũng vang lên.

"Lạ thật, cùng họ là đường, khác họ mới là biểu, mới vừa rồi bản công chúa đã nghe tục danh của quận chúa, quận chúa mang họ Khương, đồng tông đồng nguồn, chẳng nên xưng biểu."

Lời nói nhẹ nhàng mà từng chữ lại chạm tới tâm can mọi người, càng nói càng khiến người ta thấp thỏm.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Khương Dao cười nói, "Quận chúa tự nhận là biểu tỷ của ta, thật không hợp quy củ, nếu ngươi muốn ta gọi là biểu tỷ, chi bằng đổi lại họ đi, dù sao ngươi cũng không thể bắt ta đổi họ."

Người tinh ý nghe ra điều bất thường từ lời cô.

Đặc biệt khi công chúa nhấn vào từ "đổi lại," càng làm cảm giác kia dâng lên.

Nụ cười của Khương Nguyệt cứng đờ, môi mím chặt.

Rồi Khương Dao lại cười, xua tay: "Đùa thôi, biểu tỷ đừng coi là thật, ta còn nhỏ không hiểu chuyện, chỉ là lời nói đùa của trẻ con thôi, sao có thể bắt ngươi đổi họ?"

Mặc dù tuổi cô ấy còn nhỏ, nhưng xuất phát từ thân phận, không ai có thể coi nhẹ trọng lượng của lời nói mà cô nói ra. Cô nói là đùa giỡn, nhưng ai biết liệu đó có phải thực sự chỉ là một câu nói đùa vô tư của một đứa trẻ, hay ẩn chứa sự bất mãn của nữ đế, mượn lời của một công chúa nhỏ để trấn áp.

Khương Nguyệt siết chặt mũi tên lông trắng trong tay, ánh mắt không rời khỏi vị công chúa này.

Cha cô từng nói, vị công chúa này xuất thân từ làng quê, nhút nhát, hoàn toàn không đáng lo ngại. Thế nhưng bây giờ, vị công chúa này lại có thể nắm bắt từng lời của cô để tấn công tâm trí cô, quả là không thể coi thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-121.html.]

Xem ra cha đã đánh giá sai.

Khương Nguyệt nhìn hồ đồng, bỗng nổi hứng: "Điện hạ đã đến, không bằng nể mặt, đấu với ta một trận đi. Chúng ta chơi cách đơn giản nhất, mỗi người mười mũi tên, ném vào miệng bình được một điểm, ném qua hai quai được nửa điểm, ai nhiều điểm nhất là thắng."

Giữa miệng ấm đồng nghĩa là ném mũi tên vào từ miệng của ấm đồng, còn "trúng đôi tai" nghĩa là xuyên qua hai vòng sắt nhỏ ở hai bên của ấm đồng.

Tô Bồi Phong đứng sau lưng Khương Dao, vẻ mặt thoáng lộ ra sự lo lắng.

Điện hạ...

Nhưng tay cô bé được bàn tay ấm áp của Khương Dao nắm lấy. Khương Dao không nhìn cô, mà quay sang Khương Nguyệt: "Đã là lời mời của biểu tỷ, biểu muội không dám không nhận, nếu chỉ định thắng thua thì thật vô vị, không bằng mỗi người lấy một vật làm cược."

Khương Nguyệt cười: "Nếu ta thắng, điện hạ tặng viên minh châu trên tóc cho ta."

Khương Dao cười, "Được. Còn ta thì thích một thân hoa phục này của biểu tỷ. Nếu ta thắng, mong tỷ hồi phủ xong, hãy đưa bộ hoa phục này vào cung."

Tô Bồi Phong ngạc nhiên ngẩng lên, lời này của công chúa có phải vì câu nói "áo đã vá" khi nãy của Khương Nguyệt?

Công chúa là đang bảo vệ cô sao?

Khương Nguyệt híp mắt, "Bộ đồ cũ này của ta có gì đáng để điện hạ thích?"

Khương Dao đáp: "Ta nguyện tặng minh châu, biểu tỷ lại chẳng muốn tặng một bộ hoa phục sao?"

"Được, vậy ta lấy bộ này làm đồ cược."

Khương Nguyệt đồng ý rất nhanh. Dù sao cô ta cũng không nghĩ mình sẽ thua.

Đây là một trận đấu quyết liệt, công chúa mới hồi cung và quận chúa Thanh Hà nổi tiếng với tài b.ắ.n cung cùng đấu bình, lấy minh châu và y phục làm cược.

Không biết ai lan truyền tin tức, mọi người kéo tới xem ngày càng đông.

Viên chức điều hành toát mồ hôi, nghĩ thầm đây đúng là hai vị tiểu tổ tông. May mắn là hôm nay chỉ chuẩn bị trò ném bình, chứ không phải b.ắ.n cung thật. Nghĩ lại ngày mồng ba tháng ba hôm đó, quận chúa Thanh Hà còn b.ắ.n một mũi tên rách cả ống tay áo của Tô tiểu thư.

Nếu hôm nay thật sự b.ắ.n cung, cũng chưa biết hai vị tổ tông sẽ làm loạn đến mức nào.

Người chủ trì nhanh chóng sắp xếp lại sân, mang đến hai chiếc bình đồng lớn.

Khương Nguyệt nhìn thấy miệng bình to, bĩu môi nói khẽ: "Đổi cái có miệng nhỏ hơn đi."

Viên chức điều hành nhìn về phía Khương Dao, chờ xem ý kiến của cô.

Khương Dao lúc đó đang nhờ Lâm Hạ chỉnh lại tay áo, nghe vậy liền nói thản nhiên: "Đổi thì đổi."

Loading...