Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:48:25
Lượt xem: 77

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“A Chiêu, sao lại mua nhiều đồ cho cha thế này? Không ăn hết lại để hỏng mất.” Lâm Tố mở giấy gói món bánh, vừa vui mừng vừa trách yêu Khương Dao, trong ánh mắt tràn đầy vẻ cưng chiều.

“Không ăn hết thì chia cho mọi người,” Khương Dao thấy Lâm Tố vui vẻ, cũng không khỏi vui lây, “Ở chợ có nhiều món ngon và thú vị lắm. Lúc đó thấy cái gì con cũng muốn mua về cho cha, thấy cái gì cũng ngon, cái gì cũng muốn đưa về cho cha nhìn thử, nếm thử xem, cuối cùng thành ra nhiều như vậy."

Lâm Tố đương nhiên biết. Chiều nay hắn thấy Khương Dao lôi kéo Tạ Lan Tu chạy cả buổi chiều để mua thứ này thứ kia cho hắn, trong lòng không khỏi cảm động, mắt lại bắt đầu hơi rơm rớm.

Rõ ràng, A Chiêu vẫn luôn nghĩ đến ông.

Khương Dao đưa một miếng bánh sen phủ đường vào miệng Lâm Tố: “Cha, cha nếm thử cái này, xem ngon không?”

Cô đã thử qua, loại bánh này vào miệng liền tan, vị ngọt thanh như mùa xuân, thơm lâu mà không quá ngọt, chính là khẩu vị của Lâm Tố.

Lâm Tố nếm một miếng, ánh mắt rạng rỡ như sao, trông rất đẹp.

Hắn khen ngợi: “A Chiêu chọn thì chỉ có tốt nhất.”

Hai cha con trò chuyện một lát, Lâm Tố hỏi về chuyện xảy ra hôm nay.

“A Chiêu hôm nay chạy khắp nơi, có phát hiện gì không?”

Thực ra, những gì cô thấy và nghe hôm nay, Lâm Tố đều biết rõ, hắn chỉ về trước cô một lát.

Tuy nhiên, Lâm Tố không biết cô nghĩ gì về những thông tin đó.

Khương Dao suy nghĩ một lát, lượng thông tin trong đầu quá nhiều, đại não giống như bị kẹt xe, lúc này cô có chút mệt mỏi.

Hôm nay cô chạy một vòng Đông Tây Nam Bắc, mệt cũng là điều đương nhiên.

Cô ngáp dài, mỉm cười lơ đãng: “Bí mật, không nói cho cha biết.”

Lâm Tố thấy cô mệt, cũng biết rằng yêu cầu cô điều tra 1 ngày đã phải ra manh mối là quá sức.

Dù sao, hôm nay cô cũng giống như một con ruồi mất đầu, chạy lung tung, chắc sẽ chưa có kết quả.

Nhưng không sao, Lâm Tố rất khoan dung với Khương Dao. Chỉ cần hôm nay cô ra ngoài, xem được thế giới bên ngoài, dù không có kết quả cũng chẳng sao, cô đã cố gắng nhiều rồi.

Hắn đi ra sau lưng cô, tháo dây buộc tóc, để mái tóc mềm mại rủ xuống vai cô: “A Chiêu mệt rồi đúng không, về nghỉ ngơi đã nhé?”

Khương Dao ngáp dài: “Cha yên tâm, con đã có kế hoạch…”

Cô nhảy khỏi ghế, loạng choạng đi về phòng ngủ. Khi đi qua Hòa Thanh, cô khẽ dặn: “Hòa Thanh, nhớ gọi ta dậy sau một canh giờ.”

Cô chỉ định ngủ một canh giờ, vẫn còn công việc cần hoàn thành…

Cô vốn định nhờ Lâm Tố gọi mình, nhưng nếu là ông thì chắc chắn sẽ không nỡ đánh thức cô giữa đêm.

Vừa đặt lưng xuống, cô đã chìm vào giấc ngủ sâu. Khi tỉnh dậy thì trời đã khuya.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-106.html.]

Hòa Thanh mặc áo đen đứng cạnh giường, nhẹ nhàng gọi: “Điện hạ… điện hạ…”

Khương Dao còn ngái ngủ, chật vật ngồi dậy, giọng khàn khàn hỏi: “Đã chuyển mọi thứ vào chưa?”

Hòa Thanh đáp: “Đã mang về từ một canh giờ trước, tất cả đã sắp xếp trong thư phòng, xin mời điện hạ qua thư phòng.”

Khương Dao lập tức rời khỏi giường, khoác áo rồi đi ra ngoài.

Đêm xuân yên tĩnh, chỉ có tiếng dế kêu rì rào, cô bước ra khỏi phòng, một đường hướng về phía thư phòng.

Lâm Thu thấy cô ra ngoài, ngạc nhiên hỏi: “Điện hạ, người không phải đã đi ngủ rồi sao?”

Khương Dao dụi mắt, dậy giữa đêm nên trông cô hơi mệt mỏi, chỉ xốc được mí mắt lên ừ một tiếng đáp lại Lâm Thu.

Cô giật mình một lát, rồi mới tỉnh táo lại, nói một câu đầy đủ: "Ta qua thư phòng xem mấy thứ."

Mái tóc cô còn chưa buộc, mắt vẫn còn lơ mơ, nhưng vẫn cố gắng diu trì sự tỉnh táo, trông vừa yếu đuối vừa đáng thương.

“Có gì cần xem mà ngài gấp vậy, không thể đợi đến mai sao?” Lâm Thu xót xa nói. Công chúa điện hạ tuổi còn nhỏ mà đã cố gắng đến vậy rồi.

“Không sao…”

Kiếp trước, khi Khương Dao tám tuổi, trở lại cung học hành, cô thường đọc sách đến tận khuya, chỉ là ở kiếp này nhịp sinh học bị Lâm Tố chiều chuộng mà thay đổi, nên chưa thích ứng kịp.

Trong thư phòng, có một hộp sổ sách đầy ắp, tất cả đều do Dạ Nhẫn lẻn vào Tương Dương Vương phủ lấy về.

Khương Dao không có ý định tìm manh mối từ Vân Nương, hôm nay đến đó chỉ để làm thủ tục của Hình Bộ.

Cô biết rất nhiều người đang chờ xem cô thất bại, rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào hành tung của cô, nên cô càng cần phải hành động để mọi người thấy.

Hôm nay, khi Lâm Tố hỏi có phát hiện gì không, cô không trả lời được vì tâm điểm điều tra của cô không phải là chỗ Vân Nương.

Khương Phất Ngọc đã trao quyền điều khiển Dạ Nhẫn cho cô, cô có thể đi theo một hướng khác.

Từ đầu đến cuối, mục tiêu điều tra của cô chỉ có Khương Triều.

Nếu không phải sợ liên lụy đến Lâm Tố, cô đã trực tiếp hạ lệnh trừ khử Khương Triều từ lâu.

Nhưng để vạch trần lời đồn, cô phải nắm chắc bằng chứng mới có thể danh chính ngôn thuận mà lật đổ một thân vương.

Kiếp trước, Khương Dao học tài chính, chuyên về tiền bạc. Cô cũng hiểu rõ rằng trong thế giới này, con người không thể tách rời ngũ cốc, tiền tài. Muốn chiêu binh mãi mã cũng phải cần tiền, mua mạng người cần tiền, thuê người giúp đỡ cần tiền, thuê sát thủ cần tiền, dựng chuyện đồn đãi cũng cần tiền… Khương Triều muốn làm gì cũng cần đến tiền, không thể không dính đến tiền.

Vì vậy, muốn biết hắn đã làm gì, tra sổ sách là cách nhanh nhất.

Khương Dao mở sổ sách của tháng gần đây, chăm chú xem xét từng chi tiết.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Sương đọng trên cỏ cây, bên trong Cảnh Nghi Cung, Khương Phất Ngọc đang phê duyệt tấu chương, chợt cau mày, dừng bút, ngẩn ngơ nhìn vào cành đào tươi thắm trong bình hoa.

Loading...