CÂU CHUYỆN CỦA TỬ TÙ - CHƯƠNG 2

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-15 15:49:25
Lượt xem: 193

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 2:

 

Lời kể của Trần Uyên - Phần 1.

 

Ngay bên ngoài chính là pháp trường Tây Sơn. mà quen thuộc với nơi đó đến lạ, cũng bởi vì nhà đây ở ngay gần pháp trường.

 

Bây giờ đây, cảm giác như trở về nhà , đây cũng coi như một dạng thị tử như quy, lá rụng về cội.

 

Năm 1995, mười lăm tuổi, đang học lớp tám. Mẹ dắt chuyển đến đây, khu tập thể của Nhà máy cơ khí Hai huyện Tây Sơn.

 

giờ nơi đó bỏ hoang từ lâu.

 

Tòa nhà chúng ở hàng cuối cùng, ngay sát pháp trường Tây Sơn . Giữa hai bên chỉ cách một hàng rào thép gai và một dãy tuyết tùng trồng để che khuất tầm .

 

Thế nhưng, từ khung cửa sổ phòng , vẫn thể thấy cảnh hành hình thấp thoáng giữa đám cây.

 

Mỗi sáng sáu giờ, đều dậy sớm, cầm ống nhòm quan sát cảnh xử bắn.

 

Buổi sớm, mặt trời vẫn còn khuất sườn núi, cả pháp trường chìm trong ánh sáng lam nhạt mờ ảo.

 

Lúc , những phạm nhân tử hình áp giải . Từng một đều là con bằng xương bằng thịt mà chỉ cần mảnh đất đó là tất cả đều rũ vai, khuôn mặt xám xịt, như thể linh hồn lìa khỏi thể xác.

 

Đến khi s.ú.n.g nạp đạn, họ mới đột ngột tỉnh .

 

Có kẻ gào cầu xin, kẻ bật t.h.ả.m thiết, cố sức giãy giụa bỏ chạy, thậm chí nhiều sợ đến mức mất kiểm soát, tiểu tiện đại tiện tại chỗ.

 

cuối cùng, ai cũng chế ngự và ép quỳ xuống.

 

Sau đó, họ quỳ đất, theo hiệu lệnh của cảnh sát mà há miệng thật to, chờ đón phán quyết từ phía lưng.

 

Tiếng s.ú.n.g vang lên.

 

Những con chim kinh động bay lên lác đác, núi rừng nhanh chóng trở yên ắng.

 

Khoảng thời gian chờ b.ắ.n chính là một cơn tra tấn khủng khiếp mà khi đến giây phút thứ kết thúc chỉ trong chớp mắt.

 

C.h.ế.t… là c.h.ế.t thật.

 

Họ ngã sấp xuống đất, còn cử động.

 

đó họ , gào chạy, cuối cùng đều im như , hóa thành xác c.h.ế.t lạnh lẽo.

 

Điều kỳ lạ là nét mặt họ đều bình thản.

 

Khi đưa pháp trường, phạm nhân quỳ xuống, theo hiệu lệnh mà há miệng thật to.

 

Lúc đó, viên đạn sẽ b.ắ.n từ phía gáy, xuyên từ đầu phía miệng, nên gương mặt biến dạng, tiện cho việc thu xác đó.

 

Năm mười lăm tuổi.

 

Mỗi sáng, đều pháp trường một sợ hãi mong chờ.

 

Nhìn xong thì run rẩy, nổi da gà, đầu vang lên tiếng ù ù, cứ như viên đạn xuyên thẳng qua đầu .

 

Ngày nào cũng lĩnh một viên đạn như thế, mới khoác cặp học.

 

hỏi , thẳng Bác sĩ Lục:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cau-chuyen-cua-tu-tu/chuong-2.html.]

“Bác sĩ Lục, xem, trải nghiệm như ... đặc biệt ?”

 

 

Khi Trần Uyên kể xong :

 

“Quả thật, câu chuyện của ... đặc biệt. Anh đến Nhà máy cơ khí Hai Tây Sơn, nơi đúng là ở gần đây nhưng bỏ hoang nhiều năm .”

 

thể khẳng định những gì kể là thật, vì trong câu chuyện đó... vài điểm kỳ lạ.”

 

Trần Uyên nghiêng đầu, bình thản hỏi:

 

“Điểm kỳ lạ nào?”

 

đáp:

 

“Anh ngay từ đầu, là dẫn chuyển đến đó sống. Vậy tức là việc ở nhà máy cơ khí Hai, đúng chứ?”

 

tin rằng nào để con trai hằng ngày đối mặt trực tiếp với cảnh hành quyết tội phạm, lẽ nào bà ?”

 

Trần Uyên khẽ , giọng bình thản như gió:

 

“Không, bà .”

 

Lời kể của Trần Uyên - Phần 2.

 

“Việc mỗi ngày đều rình pháp trường. Mẹ đều chuyện đó và đó cũng chính là mục đích của bà.”

 

“Thực kiếm việc ở nhà máy cơ khí chúng mới chuyển tới đây, quan hệ nhân quả của câu chuyện là ngược . Mẹ chọn tới sống ở đây vì chỗ pháp trường, nên bà dọn đến.”

 

“Khu tập thể nhà máy là căn nhà thứ ba của chúng .”

 

“Lúc nhỏ là đứa trẻ thông minh, ngoan ngoãn, yêu quý là niềm tự hào của bố .”

 

từ năm lớp hai tiểu học, tính cách của dần trở nên tối tăm.”

 

bắt đầu thường xuyên bắt nạt bạn bè. Ban đầu chỉ là khóa bạn kho bỏ hoang, cả đám hốt hoảng tìm, đến lớp năm thì đ.á.n.h đến mức chấn động não nhập viện.”

 

“Bố liên tục xin còn bồi thường nhiều tiền. Thầy cô và phụ giáo dục, nhưng vẫn sửa .”

 

“Mẹ suốt đêm sang đêm khác, bà hỏi : Trước đây con ngoan lắm, bây giờ thành như ? Có cha sai điều gì ?”

 

“Mỗi thầy cô gọi, cha về nhà thường lấy dây thắt lưng quất lên , bắt phạt suốt đêm. Lần cuối cùng ông quất dữ đến mức cuộn tròn sàn, thể cử động.”

 

lúc thẳng mắt , ông bỗng dừng tay. Ông bỗng thấy sợ hãi, còn rằng sớm muộn gì cũng sẽ g.i.ế.c ông.”

 

“Chẳng bao lâu ông bỏ , trở về nữa.”

 

“Lên lớp năm, trường ép thôi học. Vì tiếng lan rộng, chẳng trường nào trong vùng dám nhận .”

 

“Mẹ còn cách nào khác, đành dắt dọn nơi khác.”

 

“Mẹ đó đến chuyện Mạnh mẫu tam thiên (Mạnh mẫu chuyển nhà ba để giáo d.ụ.c con), nên đưa chuyển đến gần một trường đại học trong thành phố, mong rằng sẽ chịu ảnh hưởng của môi trường văn minh.”

 

“Vào trường mới, thầy cô ai cũng quý học giỏi, lễ phép, lời. Mẹ tưởng đổi, thở phào nhẹ nhõm.”

 

tất cả chỉ là do giỏi che đậy.”

 

“Ở hai năm, lên lớp sáu, cùng bọn bắt cóc suýt nữa đưa cô sinh viên trường bên cạnh bán.”

Loading...