Cảm Nắng - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-10-17 12:35:54
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em, vẫn, , ăn!"

Tân Nguyệt nghiến răng nghiến lợi.

Trần Giang Dã nhẹ: “Lát nữa cho em."

Tân Nguyệt sửng sốt, biểu cảm dịu .

Trần Giang Dã nhéo nhẹ tai cô, đó vứt khăn sang một bên, bế cô trở giường.

"Em ăn gì?" Trần Giang Dã hỏi.

Tân Nguyệt lầu bầu: "Làm như nấu nhiều món lắm ."

Trần Giang Dã tỏ vẻ: "Anh bố em nấu ăn bao nhiêu , em xem nấu nhiều ?"

Tân Nguyệt: Ồ... Quên mất vị trí nhớ siêu phàm.

Vậy thì cô sẽ yêu cầu món ăn ngon hơn một chút, bồi bổ thêm mới .

"Em ăn sườn heo hầm khoai mỡ."

"Đợi một chút."

Trần Giang Dã cúi hôn nhẹ nốt ruồi giữa trán cô, đó bếp.

Tân Nguyệt đưa tay chạm chỗ hôn, tại nào cũng hôn chỗ đó.

giường nửa tiếng, cửa phòng ngủ mở , Trần Giang Dã bước .

Anh dừng bên giường, nghiêng đầu đang giường: "Anh bế em em tự xuống?"

"Bế."

Tân Nguyệt giơ tay lên.

Cô giơ tay để dễ bế hơn, nhưng tư thế giống như đang đòi bế, giọng nhỏ nhẹ như đang đang nũng.

Trần Giang Dã nhướng mày, cúi bế cô lên.

Anh bế cô như bế con đến bàn ăn, đặt cô lên ghế, lấy thức ăn cho cô.

Tân Nguyệt đung đưa đôi chân trần , biểu cảm hài lòng.

Đại thiếu gia Trần đúng là gì cũng giỏi nhất hoặc nhì, dù chỉ nấu ăn vài trong năm nhưng nào cũng ngon tuyệt.

Rõ ràng chỉ bố cô nấu ăn, nhưng cảm giác như học bộ bí kíp, hương vị của món sườn heo hầm khoai mỡ gần như y hệt hương vị bố cô .

Đã lâu Tân Nguyệt mới nếm trải hương vị cơm nhà, cô nhanh chóng ăn hết hai bát cơm.

Thấy cô ăn ngon lành như , Trần Giang Dã đùa: "Em thích ăn cơm nấu như thế, từ chức về đầu bếp cho em luôn nhỉ?”

Tân Nguyệt vội vàng lắc đầu: "Quá lãng phí tài năng, quá lãng phí tài năng."

Trần Giang Dã khẽ.

Tân Nguyệt tiếp tục : "Đôi tay của đại thiếu gia Trần vẫn nên dùng để chỉ điểm giang sơn thì hơn."

" đó."

Cô đặt cái bát ăn xong mặt , đung đưa đôi chân trần, : "Anh rửa bát ."

Trần Giang Dã ngửa đầu, nhếch môi : "Anh chỉ chiều em hôm nay thôi."

Tân Nguyệt nhướng mày.

Chỉ hôm nay?

Rõ ràng là ngày nào cũng .

, giữ chút mặt mũi cho đại thiếu gia Trần.

.

Dường như Trần Giang Dã nhận sợ hãi, nhưng gì thêm, chỉ dậy bưng bát rửa, vẻ mặt cảm xúc gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-232.html.]

Khi rửa bát, Tân Nguyệt chống cằm .

Trần Giang Dã bao giờ đeo tạp dề khi rửa bát, lẽ cảm thấy nó giảm khí chất cao ngạo của . quả thực, Tân Nguyệt tưởng tượng cảnh đeo tạp dề rửa bát và so sánh với hiện tại, thấy rằng hình ảnh đó quá mâu thuẫn, còn hình ảnh hiện tại thì thực sự mắt.

Không hổ là đại thiếu gia Trần của cô, ngay cả việc rửa bát cũng mang cảm giác déja vu như từng thấy trong một bộ phim b.o.m tấn.

Tân Nguyệt cứ thế rửa bát xong, chờ bế trở giường.

Lúc nãy, khi ngoài, Tân Nguyệt mang theo điện thoại, bây giờ điện thoại của cô vẫn đang sạc ở đầu giường. Sau khi đặt cô lên giường, Trần Giang Dã rút sạc và ném cho cô.

"Gọi cho bố em ."

Tân Nguyệt ngơ ngác: "Gọi ông gì?"

"Thời gian kết hôn định , em định với ông một tiếng ?"

À... Phải chứ.

Tân Nguyệt vô thức nắm chặt điện thoại, rõ cảm giác trong lòng là căng thẳng gì khác.

Khi Trần Giang Dã cầu hôn cô buổi chiều tối, trong lòng cô chủ yếu là cảm động. giờ đây, khi “ chính thức giao phó cả cuộc đời cho một ”, cảm giác căng thẳng trỗi dậy. Dù cô sớm quyết định sẽ dành quãng đời còn cho , cô vẫn cảm thấy căng thẳng, cảm giác giống như...

Giống như đầu tiên trao cho .

ngẩn ngơ lâu, vài giây gọi điện cho Tân Long.

"Alo?"

Giọng của Tân Long vang lên trong điện thoại.

"Bố ơi." Tân Nguyệt gọi ông một tiếng.

"Chuyện gì? Có rắm mau thả."

Tân Nguyệt hít một thật sâu, : "Hôm nay Trần Giang Dã cầu hôn con."

Tiếng động ở đầu dây bên rõ ràng dừng một giây.

"Con... Đã đồng ý ?"

Tân Nguyệt đáp: “Vâng.”

Trần Giang Dã dựa đầu giường cô gọi điện ở bên cạnh, nhạt, đôi mắt nheo .

"Không con cả đời lấy chồng ?"

Tân Nguyệt bật loa ngoài, nhưng vì hai gần , phòng yên tĩnh, Trần Giang Dã vẫn giọng Tân Long.

Khi Tân Long hỏi câu , Trần Giang Dã thấy lông mi của Tân Nguyệt bất chợt run lên, cô từ từ ngước mắt .

Trần Giang Dã , khoảnh khắc cô , như xuất phát từ một dự cảm nào đó, thu vẻ lơ đãng trong mắt, ánh mắt bỗng chốc trở nên sâu lắng.

Sau nửa giây sâu mắt , cô gái mắt nở nụ , với bố ở đầu dây bên , cũng như đang với :

"Không con lấy chồng, mà là lấy ai ngoài ."

Anh sững sờ tại chỗ.

Đôi mắt mở to.

Đây là biểu cảm hiếm thấy mặt .

Vốn dĩ định để Tân Nguyệt với Tân Long rằng, vụ cá cược năm xưa, thắng.

Anh chỉ nghĩ thôi, ngờ thấy câu .

Một câu đủ để lay động linh hồn , khiến nơi sâu thẳm nhất trong trái tim rung động.

Thắng thua, giờ phút dường như còn quan trọng.

Anh còn quan tâm đến điều gì khác.

Anh chỉ ôm chặt lấy cô, hôn cô thật sâu.

Liều c.h.ế.t triền miên, đến c.h.ế.t cũng ngừng.

 

Loading...