Bằng sự chăm sóc tận tình vết thương Tân Nguyệt nhanh chóng lành , sức khỏe của cô cũng hồi phục. Tân Long trở về huyện Bồ, còn cô và Trần Giang Dã tiếp tục với cuộc sống chỉ hai .
Như thể từng chuyện gì xảy , ban ngày cô tiếp tục chăm chỉ học tập, Trần Giang Dã tiếp tục bận rộn với công việc, hai ôm ngủ buổi tối.
Thời gian trôi qua bình yên, đủ đầy, nhưng cũng lãng mạn.
Trần Giang Dã sẽ đưa cô ngắm tuyết đảo Vụ Tùng mùa đông và hôn cô trong làn tuyết rơi; mùa xuân, sẽ đưa cô thả diều, chơi dù lượn, cùng ngắm thế giới từ cao, mùa hè, sẽ đưa cô bãi biển, cùng uống nước ép dưa hấu mát lạnh và cảm nhận gió từ biển thổi ; khi đến mùa thu, sẽ cùng cô leo lên một ngọn núi, ngắm bình minh, hoàng hôn và những đám mây bồng bềnh trôi đỉnh núi...
Và đại thiếu gia Trần trời sinh lãng mạn còn dành cho cô nhiều điều lãng mạn hơn thế nữa.
Vì công việc bận rộn, bọn họ chỉ thể du lịch hai tháng một , thường chỉ ở một, hai ngày về. Những điều lãng mạn dành cho cô chủ yếu trong cuộc sống hàng ngày, trong từng chi tiết nhỏ.
Ví dụ như, nụ hôn mỗi sáng sớm, bức tranh vẽ tặng cô từ lúc nào, thỉnh thoảng là một bữa ăn do chính tay đại thiếu gia kiêu ngạo , bàn tay luôn nắm chặt khi dạo, kéo cô ngoài trời và hôn đắm đuối trong những ngày mưa, đó sấy tóc cho cô...
Lại ví dụ như, tặng cô bông hoa hồng nhất đời mùa hè thứ hai kể từ khi họ gặp , nhưng vẫn thường xuyên ôm một bó hoa xuất hiện mặt cô.
Anh sẽ , ngang qua một tiệm hoa, thấy hoa ở đó khá , nên cô cũng thấy.
Anh còn , thế giới của cô tràn ngập sắc hoa, mỗi nơi cô qua đều trăm hoa chào đón, và cô sẽ mãi mãi bước con đường đầy hoa.
Những lời ngọt ngào, lãng mạn nhưng cũng chân thành và cảm động, luôn dễ dàng thốt , mãi chán, mỗi đều khiến cô xúc động rơi nước mắt.
Mọi thứ đều tuyệt như một giấc mơ.
Những nỗi đau của cô dường như qua , hiện tại cả cuộc sống lẫn học tập đều thuận lợi.
Trong cuộc sống, Trần Giang Dã mang đến cho cô sự hưởng thụ về vật chất và tinh thần nhất. Trong học tập, ngay từ năm ba, cô giáo sư Lê, phụ nữ duy nhất trong "Tứ dao" của khoa mắt trong nước, ưu ái và dạy dỗ tận tình. Điều giúp cô tiến thêm một bước dài con đường hiện thực hóa ước mơ, thể việc ước mơ thành hiện thực chỉ còn là vấn đề thời gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-227.html.]
Việc cô cơ hội gặp giáo sư Lê là nhờ sự giới thiệu của Trần Giang Dã. Dù những thử thách của giáo sư Lê đặt cho cô, cô đều tự vượt qua, nhưng nếu Trần Giang Dã, cô sẽ cơ hội .
Gặp Trần Giang Dã là may mắn lớn nhất đời cô.
Nhờ theo học giáo sư Lê, năm ba đại học, cô vô cùng bận rộn.
Trần Giang Dã cũng trở nên bận rộn hơn.
Chỉ mới công ty đầy ba năm và việc thời gian, nhưng giờ đây thể tự đảm đương việc, trở thành phụ trách các dự án đầu tư hàng trăm triệu. Những tinh nghiệp nghiên cứu sinh nhiều năm cũng thuyết phục, sẵn lòng việc quyền của một nghiệp đại học như .
Đại thiếu gia Trần của cô thật sự đỉnh.
Lúc , trong phòng họp rộng lớn, hàng chục chỗ. Chính giữa là Cận Việt, Tổng giám đốc Công ty TNHH Khoa học và Công nghệ Tiên Trác thuộc tập đoàn Hằng Viễn, và bên cạnh là đại thiếu gia Trần của cô.
Khi Trần Giang Dã mới Tiên Trác, Cận Việt dẫn dắt. Cận Việt còn trẻ, tầm ba mươi tuổi, nhưng trông như mới ngoài hai mươi, hề cách thế hệ với ngoài hai mươi. Với Trần Giang Dã, là thầy, là bạn.
Trần Giang Dã khách sáo với nhiều. Trước mỗi buổi họp, đều trực tiếp nhắc nhở: "Chú ý thời gian."
Trần Giang Dã là ông chủ tương lai của , tất nhiên nể mặt. Mỗi họp, đều : "Vẫn là câu đó, cuộc họp hôm nay chỉ thể kết thúc sớm, thể kéo dài dù chỉ một giây."
Bình thường khi Trần Giang Dã nhắc nhở, sẽ chỉ đáp bằng một cử chỉ “Ok”, nhưng : "Cần nhắc ?"
Sau khi họp xong, vội vàng cầu hôn.
Và với tư cách là mời chứng, Trần Giang Dã về đón Tân Nguyệt cùng.