Cảm Nắng - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-10-15 16:54:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Giang Dã nghiến chặt răng, thốt từng chữ một, để ông rõ:

" ông đưa nó đến viện điều dưỡng ở nước ngoài, điều trị cho !"

Trần An Lương tất nhiên điều ý gì, ông lập tức nhíu chặt mày , nhưng chỉ một lát giãn .

"Khi nào?"

Giọng ông bình tĩnh.

Trần Giang Dã bố ruột của , khóe môi nở một nụ lạnh lùng. Anh còn tưởng rằng ít nhất giữa ông và và Trần Dụ Châu cũng một chút tình cha con chân thành, ai ngờ cũng chỉ là thứ tiện tay là thể vứt bỏ.

Tuy nhiên, giữa hai cha con đúng là vẫn tình cảm. Bởi nếu đổi , Trần An Lương thậm chí sẽ nhíu mày dù chỉ một chút.

"Ông sắp xếp ngay bây giờ, tận mắt thấy nó rời ngày mai."

*

Ngày hôm .

Trần Giang Dã trở về nơi Trần An Lương và gia đình ông đang ở, đợi ở bên ngoài.

Trước khi gặp Tân Nguyệt, dù nhiều lúc cảm thấy ghê tởm, vẫn mặt trong ngôi nhà , chỉ khi cảm thấy quá bực bội mới khách sạn. giờ đây, ở trong ngôi nhà dù chỉ một giây.

Anh mở cửa sổ xe, đợi một lúc thấy tiếng chuyện truyền đến từ bên ngoài.

"Không mới kiểm tra tổng quát , nữa? Những cái đó bình thường ở nhà ?"

"Bác sĩ bảo con đến bệnh viện thì chắc chắn lý do của bác sĩ, lời ."

"Mẹ, tại hôm nay cùng con?"

"Việc của lớn, con đừng quan tâm. Hôm nay dì Chu sẽ cùng con, lên xe ."

Sau đó là tiếng cửa xe đóng .

Trần Giang Dã Trần An Lương gì với Thẩm Lan, khiến bà sẵn sàng tự lừa gạt chính con trai nước ngoài.

cũng khó đoán.

Trước khi nhà họ Trần, Thẩm Lan chỉ là một mẫu nhỏ, của cải gì. Giờ đây cả gia đình bà thể sống đều nhờ nhà họ Trần. Mặc dù bà sinh cho Trần An Lương một đứa con trai, nhưng Trần An Lương vẫn kết hôn với bà . Chỉ cần Trần An Lương cần bà nữa, bà thể lấy một xu từ cái nhà .

So với một đứa con trai thể đột ngột c.h.ế.t vì bệnh tim, rõ ràng lựa chọn thuận theo và tiếp tục sống cuộc sống của một quý bà giàu là lựa chọn sáng suốt hơn.

Loại gia đình như , ngay cả miếng thịt rơi xuống cũng là gì so với lợi ích mặt.

Xe bảo mẫu chở Trần Dụ Châu khỏi nhà, đến một nơi rõ.

Trong xe, thứ yên tĩnh, Trần Dụ Châu rằng điều đang chờ đợi chính là sự "giam cầm" suốt đời.

Thẩm Lan đuổi theo ngoài, hướng chiếc xe rời , giơ tay lau nước mắt.

Trần Giang Dã bước khỏi xe, đóng cửa về phía bà .

Nghe thấy tiếng cửa xe đóng sầm , vẻ mặt Thẩm Lan cứng đờ, bà lau nước mắt mặt đầu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-226.html.]

"Cậu hài lòng ?"

Thẩm Lan với ánh mắt đầy căm hận.

Trần Giang Dã nhếch môi, : "Nó tự tự chịu."

Thẩm Lan nhiều lời với , lườm một cái đầy hung ác định rời .

"Đợi ." Trần Giang Dã gọi bà .

Thẩm Lan đầu : "Cậu còn gì nữa?"

" chỉ khuyên bà."

Anh chằm chằm bà , đôi mắt đen sâu thẳm và tàn bạo, ánh sáng lọt : "Đừng suy nghĩ động đến Tân Nguyệt giống như con trai của bà. Tốt nhất là hãy cầu mong cho cô cả đời bình an và thuận lợi. Nếu cô gặp chuyện may..."

Ánh mắt của vốn sắc bén đến đáng sợ, giờ đây càng trở nên u ám hơn, từng lời đe dọa như ép từ kẽ răng:

"Nếu cô gặp chuyện may, chỉ bắt bà chôn cùng cô , mà còn kéo theo con trai bà, em trai bà, và cả gia đình bà xuống địa ngục."

Ánh mắt còn đầy vẻ căm hận của Thẩm Lan lập tức lộ vẻ sợ hãi.

Trong mắt bà , Trần Giang Dã vốn là một kẻ điên. Nếu một bình thường như thể chỉ khiến bà cảm thấy buồn , nhưng một kẻ điên như , ai sợ hãi.

Gió mùa đông thổi qua, cảm giác lạnh lẽo thổi mặt.

*

Sau khi giải quyết xong chuyện ở đây, Trần Giang Dã chần chừ thêm một giây, lập tức lái xe chạy về Tân Hải.

Khi đến Tân Hải thì là một giờ chiều.

Hôm nay, ánh mặt trời , gay gắt như mùa hè, cũng lạnh lẽo như mùa đông, ánh nắng chiếu lên thật ấm áp và nhẹ nhàng.

Buổi trưa tiết, Tân Nguyệt nhờ Tân Long đẩy cô ngoài tắm nắng.

Khi Trần Giang Dã trở về, cô vẫn đang ở trong vườn hoa.

Thấy phòng bệnh ai, Trần Giang Dã xuống tầng, bọn họ vườn hoa.

Giữa khu phòng bệnh và vườn hoa một hành lang dài, đến cuối hành lang dừng .

Anh thấy cô.

Anh đó, về phía cô gái giữa những bụi hoa từ cách mười mét.

Cô gái nhắm mắt xe lăn tắm nắng, khóe môi mỉm .

Ánh sáng mặt trời chiếu lên cô, đến thể diễn tả bằng lời.

Nhìn thấy cảnh , nụ dần xuất hiện môi Trần Giang Dã.

Hoa hồng của nên đắm trong ánh mặt trời mãi mãi.

Còn những đám mây đen và sương mù, sẽ đến xua tan chúng cô.

 

Loading...