Cảm Nắng - Chương 224

Cập nhật lúc: 2025-10-15 16:54:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùa đông, việc đồng áng nhiều, Tân Long quyết định ở đây chăm sóc Tân Nguyệt.

Để Tân Long chăm sóc cô dễ dàng hơn, Trần Giang Dã chuyển Tân Nguyệt đến bệnh viện tư nhân của nhà , cho cô ở phòng bệnh nhất, các bác sĩ khoa ngoại và y tá giỏi nhất chăm sóc. Anh cũng đến thăm cô hàng ngày, ở bệnh viện mỗi tối với Tân Long.

Trong thời gian viện, Tân Nguyệt cũng nhàn rỗi. Cô Trần Giang Dã cách nào mà khiến trường học đồng ý cho của nội dung bài giảng và phát đồng thời cho cô , tương đương với việc học trực tuyến.

Trần Giang Dã , nhưng cũng dễ đoán, việc chắc chỉ tốn chút tiền là xong thôi.

Trần Giang Dã cũng mượn nhiều sách cho cô. Những lúc tiết học, cô sẽ sách.

Đôi khi, ba sẽ cùng xem phim trong phòng bệnh.

Trần Giang Dã TV trong phòng bằng máy chiếu nhất, chất lượng hình ảnh còn hơn cả xem ở rạp chiếu phim.

Cuộc sống dường như trở về với trạng thái bình yên và ấm áp đây, ai nhắc đến vụ t.a.i n.ạ.n , và dường như cũng chẳng ai quan tâm đến sắp trở tù.

Thịnh Hàng c.h.ế.t, cứu sống, nhưng phần đời còn của sẽ trải qua trong tù.

*

Ngày tháng trôi qua, vết thương của Tân Nguyệt dần dần hồi phục. Bây giờ cô thể xuống giường và đẩy vườn hoa của bệnh viện để tắm nắng mùa đông.

Hôm nay, khi Tân Long đẩy cô về, một nhân viên giao hàng mang đến cho cô một bó hoa hồng, bông hoa chỉ một chú gấu nhỏ, thiệp ghi tên gửi.

Tân Nguyệt thực sự thể nghĩ ai gửi bó hoa , bó hoa lớn. Hơn nữa, cả hoa lẫn bao bì đều trông đắt tiền, điều khiến cô khó xử, món quà dễ vứt cũng dễ tặng , chỉ thể mang về để đó. khi Trần Giang Dã trở về và thấy, chắc chắn sẽ ghen đến mức nổi điên.

...

Tân Nguyệt đột nhiên nghĩ, lâu thấy Trần Giang Dã ghen.

Lần cuối cùng là học kỳ đầu của lớp mười hai, Từ Tuấn Kiệt hỏi cô một câu hỏi. Vì giảng bài, hai xích gần hơn, kết quả Trần Giang Dã đá thẳng ghế của Từ Tuấn Kiệt, trừng mắt đe dọa , :

"Câu nào , hỏi ."

Nhớ chuyện , Tân Nguyệt nhịn .

"Con ?" Tân Nguyệt hỏi.

"Không gì ạ."

Tân Nguyệt đưa bó hoa cho ông: "Bố, giúp con đặt bó hoa ở đầu giường nhé."

Tối đến.

Trần Giang Dã trở về, bước phòng bệnh thấy bó hoa , đó đầy một giây, ánh mắt trầm xuống.

Tân Long là mắt , cũng quấy rầy hai liếc mắt đưa tình, ông dậy một câu "Bố xuống mua gói thuốc" rời .

Chờ ông ngoài, Trần Giang Dã bước đến bên giường của Tân Nguyệt với vẻ mặt u ám. Câu đầu tiên là: "Ai tặng?"

Tân Nguyệt: "Em ."

"Không ?"

Trần Giang Dã nhướng mày, ngay đó, cúi xuống, nắm lấy mặt cô và nghiến răng : "Không mà em con nó còn giữ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-224.html.]

Tân Nguyệt hề sợ , bây giờ cô đang là bệnh nhân, ngoài việc nắm mặt cô và giả vờ hung dữ, còn thể gì?

kiêng nể gì: "Bó hoa như , giữ chẳng lẽ vứt ?"

Trần Giang Dã lập tức “Hừ” một tiếng, giọng điệu càng thêm dữ dằn: "Hoa hồng ông đây tặng đủ mà em còn để mắt đến mặt hàng ?"

Tân Nguyệt: ... Cô thật sự chịu thua cái miệng của Trần Giang Dã, chỉ một câu thôi mà cô đáp thế nào.

Thấy cô như đang suy nghĩ nên trả lời thế nào, Trần Giang Dã hừ lạnh.

"Em chọn , đồ tặng là cái ."

Tân Nguyệt sẽ như , nhăn mũi.

"Em thể chọn cả hai ?"

Cô ỷ việc là bệnh nhân mà năng ngang ngược.

Ánh lửa âm u trong mắt Trần Giang Dã lập tức bùng cháy dữ dội.

"Không thể."

Anh thẳng thừng trả lời.

"Chọn ."

Anh thẳng , cô từ cao xuống: "Cho em ba giây."

Tân Nguyệt thở dài.

"Chọn ."

với giọng bất lực, nhưng khóe môi nở một nụ : "Những gì liên quan đến , em đều chọn."

Trần Giang Dã sửng sốt, ngờ cô sẽ như .

Tân Nguyệt nghiêng đầu, tiếp tục với : "Đã hết giận ? Đại thiếu gia Trần của em."

Trần Giang Dã chằm chằm cô, đầu lưỡi chọc phía bên trái khoang miệng. Sau một lúc lâu, nghiêng đầu sang một bên và mỉm .

Tuy nhiên, : "Vẫn ."

Tân Nguyệt: "?"

“Ông đây vẫn còn chướng mắt."

Anh chỉ bó hoa hồng ở bên cạnh: "Anh con vứt cái thứ chướng mắt ngay bây giờ."

Tân Nguyệt: ...

Đại thiếu gia Trần xưa nay là thuộc phái hành động, , cầm bó hoa định ngoài, nhưng vì nhấc bó hoa quá mạnh, con gấu hoa văng , nhặt gấu lên mang cả hai ngoài vứt.

Con gấu văng khá xa, bước nhanh đến nhặt.

Tuy nhiên, khi nhặt con gấu lên, hành động của chậm chạp như uống t.h.u.ố.c chậm.

 

Loading...