Cảm Nắng - Chương 219

Cập nhật lúc: 2025-10-14 03:50:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bố em..."

"Đưa cả bố em cùng." Anh ngắt lời cô, như thể cô đang băn khoăn điều gì.

Tân Nguyệt ngạc nhiên. Cô vốn nghĩ rằng ngoài việc thật sự đưa cô tham quan, Trần Giang Dã còn ý đồ khác, nhưng nếu đưa cả bố cô cùng thì...

"Anh nghiêm túc chứ?" Cô hỏi .

"Chứ ?" Anh .

"Vậy em hỏi ông nhé."

"Hỏi ."

Tân Nguyệt thực sự hỏi ông, ban đầu, Tân Long . Ông là một cực kỳ lười. Một lười vì họ lười những việc thích, nhưng Tân Long lười đến mức dù ai mời ông du lịch mà cần tốn một xu, chỉ cần nghĩ đến việc xe lâu, còn bộ cả ngày, ông cũng chẳng .

ông Tân Nguyệt , cùng Trần Giang Dã một , sợ thằng nhóc nhân cơ hội chiếm tiện nghi của Tân Nguyệt, nên ông đành đồng ý.

, ngày tất việc đăng ký nguyện vọng, ba bọn họ xuất phát.

Trần Giang Dã lái xe chở họ đến Thành Đô để lên máy bay.

Từ lúc huyện Bồ cho đến lúc khỏi huyện Bồ, dọc đường treo đầy băng rôn màu đỏ, băng rôn nào cũng nội dung giống , nhưng mỗi băng rôn đều hai cái tên giống :

Tân Nguyệt, Trần Giang Dã.

Tân Long huyện còn buồn ngủ nữa, cứ những tấm băng rôn bên ngoài, vẻ mặt đắc ý.

Tên băng rôn, một cái là con gái ông, một cái là con rể tương lai của ông.

Giờ ông là đắc ý nhất trong suốt chuyến cũng ngoa.

Khi họ đến Thành Đô và bay đến Tân Hải thì hơn mười giờ tối, và khi đến khách sạn thì mười một giờ. Cả ngày di chuyển mệt nhọc khiến Tân Long kiệt sức, ông lên xe ngủ khò khò. Khi đến khách sạn, ông chỉ rửa mặt, rửa chân ngủ luôn, cảm thấy hào hứng dù đây là đầu ở khách sạn năm .

Vẫn chút hứng thú và mới lạ, nhưng so với việc quan sát khách sạn, ông ngủ hơn.

Dường như Tân Nguyệt giống ông ở điểm . Dù sinh trong cảnh nghèo khó, nhưng cô điềm tĩnh, ung dung khi đối diện với sự xa hoa.

Thậm chí cô còn ung dung hơn một chút, ít nhất Tân Long còn ngượng ngùng chút tự ti vì nghèo khó, nhưng Tân Nguyệt thì , cô cảm thấy tự ti chút nào.

Không ai thể lựa chọn nơi sinh , chẳng qua may mắn hơn một chút, bất hạnh hơn một chút, chẳng gì để tự ti cả.

Hôm nay Tân Nguyệt cũng khá mệt, định tắm rửa xong ngủ.

Sau khi khỏi phòng tắm, cô tiện tay cầm chiếc điện thoại đặt ở đầu giường và xuống giường.

Trên thanh thông báo của điện thoại một tin nhắn.

Hiện tại, trong WeChat của cô vẫn chỉ một m*nh tr*n Giang Dã.

Nội dung tin nhắn ẩn, cần mở khóa để xem trong WeChat.

L: [Tắm xong ?]

Nhìn thấy tin nhắn , tim Tân Nguyệt đập thình thịch, cô một dự cảm lành.

Cô do dự một lúc trả lời:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-219.html.]

[Xong .]

L: [Em ở cửa .]

Tân Nguyệt ngạc nhiên thật là trắng trợn, dám động thổ đầu Thái Tuế [*]!

[*] Động thổ đầu Thái Tuế: Thành ngữ, ám chỉ việc một việc gì đó cực kỳ nguy hiểm, mạo hiểm, hoặc ngược những quy tắc, luật lệ, hoặc quyền lực nào đó. Việc thường dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, thậm chí là tai họa.

Bố cô đang ở ngay bên cạnh đấy!

Cô trả lời thẳng:

[Anh điên ?]

L: [Không mở đúng ? ]

M: [Không mở! ]

L: [Anh cho em một cơ hội nữa đấy.]

M: [Dù cho em một ngàn cơ hội, em cũng mở!]

Giây tiếp theo.

"Tạch ——"

Âm thanh quẹt thẻ phòng vang lên ngoài cửa.

Tân Nguyệt lập tức mở to mắt, vội vàng dậy từ giường, cửa mở , Trần Giang Dã bước , một tay đút túi quần.

Cánh cửa đóng .

Tân Nguyệt thể tin nổi, chớp mắt hỏi : "Anh lấy thẻ phòng ở ?"

Trần Giang Dã “Hừ” một tiếng: "Khách sạn của nhà , phòng là đặt, em còn hỏi lấy thẻ phòng ở ?"

Tân Nguyệt: ...

"Vậy còn bảo em mở cửa?"

Cô lườm .

Trần Giang Dã đến bên giường, cúi nắm cằm Tân Nguyệt nâng lên.

"Nếu em mở cửa cho , lẽ sẽ cân nhắc đến việc nhẹ nhàng hơn."

Anh nở nụ đầy ẩn ý: " nếu em mở cửa... "

Anh đè cô xuống.

"Này ! Trần Giang Dã!"

Tân Nguyệt vội vàng dùng tay ngăn .

Trần Giang Dã dễ dàng dùng một tay giữ chặt hai cổ tay mảnh mai trắng nõn của cô, nâng lên quá đầu, ấn xuống gối.

Sau đó, cố ý hạ giọng, tai cô: "Nhỏ tiếng chút, bố em đang ở phòng bên cạnh đó."

 

Loading...