Cảm Nắng - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-10-13 12:19:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gần đây, câu chuyện Vương Bảo Xuyến đào rau dại để đ.â.m đầu tình yêu đang hot. Trước đây, Từ Minh Húc từng yêu một cô gái, nhưng lừa dối. Cậu nghiêm túc với mối quan hệ đó và nó khiến tổn thương nặng nề. Sau , tuyên bố sẽ yêu đương nữa. thấy Trần Giang Dã và Tân Nguyệt như , ai con yêu đương chứ.

Trần Giang Dã để ý đến , tiếp tục bế Tân Nguyệt lên, đồng thời kéo chiếc áo chống nắng đang tuột xuống của cô lên ôm cô ngoài.

Bên ngoài, gió biển lớn, điều chỉnh tư thế ôm cô, cố gắng kéo cô sát lòng , để trán cô dựa n.g.ự.c , một tay ôm lấy chân cô, tay còn bảo vệ đầu cô, như ôm một đứa trẻ.

gió quá lớn, dù che chắn thế nào, Tân Nguyệt vẫn gió thổi trúng.

Có lẽ nhờ gió thổi mà cô tỉnh táo hơn một chút, Tân Nguyệt ngẩng đầu lên Trần Giang Dã, mơ màng hỏi : “Trần Giang Dã, chúng ở ngoài ?"

"Em say , đưa em về."

Đôi mắt mơ màng của Tân Nguyệt mở to hơn vì say rượu.

Vốn dĩ, khi uống say, khí chất như ánh trăng lạnh lẽo của cô biến thành một con thỏ đuôi ngắn mềm mại, giờ càng giống thỏ hơn.

"Em say ?"

Cô ngạc nhiên, hiếu kỳ chạm gương mặt nóng bừng của , khúc khích ngã lòng Trần Giang Dã, cô thở rượu: “Hình như đúng là …"

Âm cuối còn kéo dài, thật sự khiến thể cưỡng .

Nhìn dáng vẻ vô cùng đáng yêu của cô, chân Trần Giang Dã khựng , ánh mắt cũng nặng nề hơn.

"C.h.ế.t tiệt"

Anh nhịn , thầm mắng trong lòng.

Anh cô tiếp xúc với gió lạnh bên ngoài, nhưng lúc chỉ hôn cô, hôn thật mạnh.

Anh nghĩ là .

Một tay Trần Giang Dã nâng gáy cô gái trong lòng lên cúi xuống, hôn lên đôi môi cô ngay lập tức.

Cô gái r*n r* hai tiếng như một con thú nhỏ, nhưng lâu , dường như môi lưỡi vẫn còn vương mùi rượu mạnh của khiến cô càng say hơn, cả là do say đến choáng váng do hôn đến mất hết lý trí.

Cơn gió biển bất chợt và dữ dội cũng thể khiến cô tỉnh .

Ngược , gió biển thổi tay áo họ bay phần phật, khiến tóc họ cũng quấn chặt lấy như chính những nụ hôn say đắm của họ, quấn chặt mãnh liệt.

Gió biển mùa hè vẫn lạnh lẽo, nhưng nhiệt độ cơ thể họ tăng cao trong gió, như ngọn lửa núi, gió càng thổi, lửa càng cháy dữ dội.

Cảm nhận sự nóng bỏng của cô gái trong vòng tay , Trần Giang Dã kìm , tiếp tục hôn cô sâu hơn, say đắm hôn cô trong làn gió.

Như thể, gió biển ngừng thổi, cũng sẽ hôn cô mãi mãi.

Họ thực sự hôn cho đến khi gió ngừng.

Cả hai đều th* d*c, lồng n.g.ự.c phập phồng dữ dội.

"Trần Giang Dã, hôn em?"

Tân Nguyệt như hôn đến mơ màng, chút hờn dỗi và nghi ngờ hỏi, giọng ngọt ngào hơn khi say rượu, như dư vị của ly cocktail Daiquiri trong miệng cô.

"Vì hôn." Trần Giang Dã trả lời cô như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-217.html.]

Mà lúc , cô giống như một đứa trẻ khăng khăng tìm hiểu rõ ràng, tiếp tục hỏi: "Tại hôn?"

Câu hỏi ...

Trần Giang Dã trả lời với một cô gái say đến mức biến thành một đứa trẻ như .

Sau khi suy nghĩ, khẽ, cô và : "Bởi vì thích em."

"Không ." Cô lập tức phản bác.

"Hửm?"

Trần Giang Dã nhướng mày nghi ngờ.

Tân Nguyệt bằng đôi mắt ngây thơ và vô tội, ôm cổ , nghiêng đầu và tươi, ánh mắt rạng rỡ, cô :

"Rõ ràng là yêu em, yêu em."

Anh yêu em...

Trần Giang Dã đột nhiên sững sờ tại chỗ.

Toàn bộ m.á.u trong cơ thể như ngừng một giây, sôi trào ở giây tiếp theo, tràn tim như thủy triều cuộn trào mãnh liệt, nhấn chìm nỗi lòng trong giây lát.

Trong những giây phút đó, cô gái trong vòng tay luôn mỉm , khi hồn, cô ôm lấy cổ , ghé sát tai , thì thầm nhẹ nhàng từng chữ một, cô rõ ràng:

"Trần Giang Dã, em cũng yêu , yêu ."

Giọng của cô gái mềm mại, như dòng suối ở một thị trấn cổ miền Nam, kéo dài, mềm mại, trong trẻo, lẫn chút tạp chất nào, chỉ chứa đựng tình yêu thuần khiết.

Lần , ngay cả trái tim Trần Giang Dã cũng ngừng đập.

Trái tim sụp đổ, lấp đầy bởi thứ gì đó mà tuyệt vời, và khi thực sự , phát hiện nó còn hơn nhiều so với tưởng tượng của .

Anh cúi đầu, ánh đèn đường, lông mi đổ bóng dịu dàng, nhưng thể rõ cảm xúc trong đôi mắt đen của , khiến khác cảm thấy vẫn là đại thiếu gia Trần lạnh lùng và thờ ơ như thường ngày.

, nếu kỹ sẽ thấy, lông mi đang run, tay cũng run rẩy.

Anh bao giờ ngây ngốc đờ đẫn như .

Anh thể giữ bình tĩnh nữa. Khi những lời , cảm giác như vạn vật bỗng im bặt, nhưng ồn ào náo nhiệt, vượt xa tưởng tượng của , như một ân huệ trời ban.

Cô gái thì thầm tai xong rúc lòng , dùng đôi mắt ướt át mềm mại , nghiêng đầu và với .

Anh ngẩng lên, đôi mắt vốn đen như vực thẳm giờ tràn đầy sự dịu dàng vô tận.

Anh một nữa hôn cô gái trong vòng tay, mang theo bất kỳ d*c v*ng nào. Anh hôn cô bằng linh hồn, bằng tín ngưỡng, như hôn chính thần thánh của .

Đêm đó, đầu tiên đòi hỏi gì khi chung giường với cô, chỉ lặng lẽ ôm cô ngủ.

Bên ngoài, ánh trăng ló dạng những tầng mây, sóng biển trở nên êm đềm.

Anh nhẹ nhàng ghé tai cô gái, thì thầm: "Anh yêu em."

 

Loading...