Cảm Nắng - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-10-13 06:54:22
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Thì...”

Tân Long vẫn còn ngập ngừng, như một cô gái lớn tuổi.

Một lúc lâu , ông mới hít một sâu, : "Có một chuyện, bố tiện thẳng với con, con gái ."

Ngập ngừng nửa ngày, ông chỉ một câu như , hỏi Tân Nguyệt: "Con bố gì đúng ?"

Tân Nguyệt: "...”

chút cạn lời, nhưng đúng là cô .

“Con , nên bố cần nữa ."

"Con thực sự ?" Tân Long rướn cổ.

Tân Nguyệt mệt, chỉ nhanh chóng trở về giường ngủ một giấc, nên cô thẳng với ông: "Con sẽ ôm bụng bầu về nhà lóc bỏ rơi ."

"Oa, con thật kìa."

Tân Long ngạc nhiên kêu lên, đôi mắt mở to: "Lại còn rõ như ."

Khi Tân Long đang vui mừng vì hai cha con đồng lòng, ông thấy Tân Nguyệt lườm .

"Chiều nay con thấy những gì hai ."

Tân Long: ...

"Nếu bố con thấy, ít cũng nhỏ một chút chứ."

Tân Nguyệt lắc đầu, bỏ .

Chỉ còn một Tân Long rối bời trong căn phòng gió.

Về đến phòng.

Tân Nguyệt lập tức xuống giường, cô thực sự mệt.

Mặc dù bây giờ tới mười giờ, cô vẫn giơ tay tắt đèn, chuẩn ngủ. khi tắt đèn, căn phòng vẫn sáng.

Tối nay trăng, mà một bó hoa hồng phát sáng trong phòng cô.

Ngay đầu giường cô.

Cô đặt bó hoa hồng ở đầu giường, phía mà cô quen nghiêng, hy vọng dù là cái cuối cùng chìm giấc ngủ ban đêm cái đầu tiên khi thức dậy buổi sáng, cô đều thấy bó hoa hồng .

Lúc , bó hoa hồng đang phát sáng trong đêm, cô đột nhiên còn buồn ngủ, chỉ lặng lẽ chăm chú nó.

Cô thực sự thích bó hoa , dù ý nghĩa gì liên quan đến cô, bó hoa cũng đủ khiến vui mừng, là một tác phẩm nghệ thuật độc đáo.

hỏi Trần Giang Dã về ý nghĩa của bó hoa khi ở khách sạn, :

"Anh cảm thấy em giống như hoa hồng mọc từ bụi gai, nhưng cũng giống như ánh trăng, nên vẽ một bông hồng ánh trăng, tạo nó để tỏ tình với em, nghĩ em sẽ thích."

Ừ, cô thích.

Trên thế giới nhiều hoa hồng, nhưng chỉ bó hoa nở rộ vì cô.

Đại thiếu gia Trần của cô, thực sự yêu cô chân thành.

Cả đêm, căn phòng tràn ngập ánh sáng tựa ánh trăng, nhưng cô ngủ ngon, như thể đang ôm ngủ.

*

Ngày hôm , Tân Nguyệt ngủ đến tận trưa mới mở mắt, cô thực sự ngủ một giấc sâu thẳng đến buổi trưa.

Khi mở cửa phòng, cô loáng thoáng thấy giọng Tân Long truyền đến từ bên ngoài, hình như đang chuyện với ai đó.

Trần Giang Dã đến ?

ngoài xem, quả nhiên là .

Rồi cô lên trời, nhận ngủ đến giữa trưa.

Tân Long thấy cô đầu bù tóc rối , bèn mở miệng quát: "Rửa mặt chạy đây!"

Tân Nguyệt chẳng thèm để ý, Trần Giang Dã cũng thấy bao giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-214.html.]

"Mau rửa mặt !"

Thấy cô yên động đậy, Tân Long gào lên.

"Chờ cháu vệ sinh ."

Trần Giang Dã bước nhanh trong, ánh mắt vẫn dừng Tân Nguyệt, ánh vẻ như ám chỉ điều gì đó.

Không trời xui đất khiến thế nào, dù chắc chắn đang nghĩ những điều bình thường trong đầu, Tân Nguyệt vẫn cùng .

"Thằng bé vệ sinh, con gì?"

Tân Long lo lắng hét trong.

"Về phòng chải đầu."

Nói là về chải đầu, nhưng kéo thẳng nhà vệ sinh, đè lên bồn rửa mặt mà hôn sâu.

Chỉ mới đầy một ngày hôn , Trần Giang Dã hôn cô mạnh và sâu, như khắc sâu xương cốt cô. Bàn tay đang chống lên bồn rửa mặt của Tân Nguyệt gần như trụ nổi, Trần Giang Dã đành ôm lấy vòng eo thon gọn cô, kéo cô lòng mà hôn cho đến khi cô chịu nổi nữa.

Hai hôn bao lâu, đến khi đôi môi màu hồng nhạt của Tân Nguyệt chuyển thành màu đỏ thẫm, Trần Giang Dã vẫn thấy đủ. Anh còn c.ắ.n gương mặt trắng trẻo của cô, cuối cùng dừng vành tai mỏng manh của cô. Anh cất tiếng trầm khàn, nặng nề:

"Muốn ."

Tân Nguyệt lập tức mở to, mắng : "Anh b**n th** !"

"Anh ở đây."

"Ở trong nhà cũng !"

"Anh ."

"Biết mà còn..."

là…"

Trần Giang Dã ngắt lời cô: "Thì đừng ở nhà."

Tân Nguyệt lườm , : "Bố em sẽ để em qua đêm bên ngoài với ."

"Du lịch cũng ?"

Trần Giang Dã nhướng mày.

"Vậy chắc là... thể."

Trần Giang Dã : "Đám Từ Minh Húc bảo chọn địa điểm, em ?"

"Đi cùng bọn họ ?"

"Chỉ hai thì em nghĩ chú sẽ đồng ý ? Anh lừa dối bố vợ tương lai của ."

Tân Nguyệt đỏ mặt, gì.

Khoảng cách giữa hai vốn nới một chút, lúc Trần Giang Dã áp sát, hỏi cô với cách gần: "Hay là em chỉ tận hưởng thế giới của hai với thôi?"

Tân Nguyệt dùng tay đẩy n.g.ự.c , cúi đầu, buồn bực nhỏ: "Không ."

"Vậy em hỏi?"

Trần Giang Dã bắt cô thừa nhận.

"Em..."

Vừa Tân Nguyệt chỉ hỏi vu vơ, nhưng khéo mượn cớ để : "Em ước gì bọn họ cùng! Em chia phòng với !"

"Chia phòng?"

Trần Giang Dã nhếch môi: "Không chuyện đó ."

Tân Nguyệt: ...

"Em chọn , chỉ hai chúng cùng với bọn họ."

Tân Nguyệt vẫn chọn cùng đám Từ Minh Húc. Cô nghĩ rằng như ít nhất Trần Giang Dã thể kiềm chế một chút, cũng tiện để và ba tụ tập một chút, nhưng cô quá ngây thơ.

 

Loading...