Cảm Nắng - Chương 212
Cập nhật lúc: 2025-10-12 18:03:21
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-12 18:03:21
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Nếu cô bắt nạt ở trường cấp hai, lẽ giờ phút cô thể vui vẻ hòa cùng những bạn giống như bọn họ. Còn bây giờ, nếu Trần Giang Dã, lẽ cô chỉ thể một một góc, lặng lẽ quan sát sự náo nhiệt .
Dù chắc chắn sẽ nam sinh đến chuyện với cô, nhưng điều đó khiến cô cảm thấy phiền phức, thà ai để ý đến cô còn hơn, cô chỉ dùng bữa tiệc để chia tay bọn họ.
Buổi tiệc tri ân thầy cô là bữa tiệc cuối cùng, mà chỉ là một buổi tụ họp để cảm ơn các thầy cô. Sau khi bữa tiệc kết thúc, vẫn còn nhiều bữa tiệc tri ân khác mà thể tham gia hết . Mọi cũng sẽ vì thế mà mất liên lạc, ít nhất là giữa những bạn thiết. Trong một, hai năm nữa, khi trở về, vẫn sẽ gặp .
Cô giống , nếu Trần Giang Dã, bữa tiệc tri ân , ngoài thời gian điền nguyện vọng, lẽ cô sẽ khó gặp những bạn học đồng hành cùng cô ba năm qua, thậm chí là sáu năm, từ đây trời cao biển rộng, một cô hướng về phương xa.
Những năm tháng tuổi trẻ mà nhiều vẫn nhớ nhung sẽ trở thành quá khứ mà cô nhớ đến.
May mắn , giờ đây nhờ Trần Giang Dã, cô thể gặp đám Từ Dương, và thường xuyên nhớ tuổi trẻ mà cô trải qua cùng Trần Giang Dã.
Những ngày tháng tối tăm, lạnh lẽo và tê liệt đều trở nên sống động nhờ cái kết quá đỗi đẽ .
Chính những đau khổ đưa cô đến bên Trần Giang Dã. Cô vốn cảm ơn bất kỳ sự đau khổ nào, cũng trải qua đau khổ, mặc dù chính những đau khổ đó giúp cô trưởng thành.
nếu như như mới gặp , cô sẵn sàng một nữa, trải qua từng việc một, ngủ đông chờ đến.
Thanh xuân mờ mịt và vô vọng , nhờ sự xuất hiện của , cuối cùng cũng thể thấy ánh mặt trời, thấy một mảnh trời đất nhất thế gian.
Không còn hối tiếc, cũng trọn vẹn.
“Nghĩ gì đấy?”
Trần Giang Dã nhận cô đang thất thần.
Tân Nguyệt chớp mắt, sang : “Chỉ là...”
Cô bận tâm đến ánh mắt xung quanh đang hướng về họ, nhón chân, ghé sát tai , :
“Trần Giang Dã, cảm ơn vì xuất hiện trong tuổi trẻ của em.”
Trần Giang Dã lập tức ngẩn .
Khi Tân Nguyệt đặt gót chân xuống, nghiêng đầu tiếp tục với , vẫn còn đang ngẩn ngơ.
Hai giây , cũng hề ngần ngại mà kéo cô , đôi môi mỏng áp tai cô, : “Vậy trở về cảm ơn ở giường nhé.”
Đồng tử của Tân Nguyệt chấn động, cô lập tức đưa tay véo lưng .
Tuy nhiên, cơ bắp lưng quá săn chắc, cô thể véo thịt , chỉ vô ích véo một cái áo , khiến cô tức giận nghiến chặt răng.
“Anh Dã, ở đây.”
Đám Từ Dương tìm chỗ , giờ đang gọi bọn họ qua.
Trần Giang Dã mỉm , nắm tay Tân Nguyệt dẫn về phía đó.
Tân Nguyệt giận dỗi, để tên b**n th** trong đầu chỉ nghĩ đến việc “” kéo , nhưng Trần Giang Dã quá khỏe, cô thể rút tay .
Sau khi định chỗ lâu thì đầu ăn bắt đầu bưng lên, bữa tiệc bắt đầu.
Tân Nguyệt mới ăn vài đũa, dẫn đầu chúc rượu. Sau ba vòng rượu, uống say sưa.
Khi say rượu, con cũng trở nên dũng cảm hơn. Những từ lâu kiềm chế sự tò mò về Tân Nguyệt và Trần Giang Dã, tác động của rượu bọn họ bắt đầu lượt tấn công, trong đó cả giáo viên.
Sau khi giáo viên Lịch sử đến rót rượu cho bàn , ông tóm lấy Trần Giang Dã và hỏi: “Em và Tân Nguyệt gặp như thế nào? em đặc biệt chuyển đến đây là vì em .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-212.html.]
Giáo viên Lịch sử mặt ở văn phòng của Hà Tình, chỉ về chuyện , nhưng câu hỏi của ông chạm điểm tò mò của tất cả .
Trần Giang Dã mất hứng, thẳng: “Trước đây em khá bốc đồng, gia đình em xem bói, thầy bói rằng nếu em đến làng Hoàng Nhai trong hai tháng hè thì sẽ đổi tính đổi nết, vì thế em trở thành hàng xóm của Tân Nguyệt.”
"Vãi, chuyện cũng thể xảy ?"
Đám Từ Dương cũng mới sự việc là như , kinh ngạc : "Vậy thì duyên phận của hai là do trời định !"
"Trời định ?"
Trần Giang Dã dường như thích từ , nở nụ , liếc Tân Nguyệt và : "Có thể như ."
Lúc , những ở bàn khác cũng đang dựng thẳng lỗ tai lên , ít còn xúm gần.
"Chắc hai thích từ lâu , ?"
Phía một bạn say rượu, dùng tay loa hét về hướng .
Trần Giang Dã đáp: "Chứ còn gì nữa?"
Cả phòng lập tức ồ lên, ai nấy đều phấn khích đến mức nhảy dựng lên. Mặc dù ai nấy đều rõ trong lòng, nhưng việc chính trong cuộc thừa nhận là chuyện khác.
Lúc , Tân Nguyệt ở bên cạnh Trần Giang Dã đỏ mặt hơn cả dị ứng với rượu, trông như sắp c.h.ế.t vì hổ. Trần Giang Dã lập tức kéo cô lòng, dùng bàn tay to lớn của che mặt cô.
Cảnh tượng ngay lập tức khiến cả phòng bùng nổ, một cô gái gần như thể chịu nổi, liên tục dùng tay bấm nhân trung.
"Có hai hẹn cùng thi Đại học Thanh Hoa ?" Có hỏi tiếp.
Trần Giang Dã: "Không ý định đó."
Mọi ngạc nhiên, ai cũng nghĩ bọn họ sẽ thi Đại học Thanh Hoa.
"Thế hai định học trường nào?"
"Cô Đại học Y Tân Hải, còn Đại học Tân Hải."
Mọi hiểu, Tân Nguyệt bác sĩ, còn Trần Giang Dã thì đến nơi nào Tân Nguyệt.
Có hỏi: "Điểm của chắc sẽ cao hơn nhiều so với điểm chuẩn của Đại học Tân Hải, thấy tiếc ?"
"Tiếc gì chứ?"
Trần Giang Dã khẩy: "Nếu cô , còn học nổi."
" bao giờ nghĩ đến việc thi trường đại học nào khác."
Nói xong, cúi đầu Tân Nguyệt đang đỏ bừng mắt trong vòng tay , khẽ .
" chỉ đến nơi cô thôi."
---
Tác giả lời :
Chương nhất định , nhất định , nhất định , nhất định , nhất định !!!
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.