Cảm Nắng - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-10-09 18:05:11
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

(Tác giả bổ sung thêm phần cuối chương 76)

Cô giơ tay lên, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng v**t v* nếp nhăn giữa hai lông mày của .

Trần Giang Dã ngủ say, ngay cả khi cô cũng tỉnh dậy.

Có lẽ là tối qua tiêu hao quá nhiều thể lực.

Tân Nguyệt cảm thấy thể lực của cũng tiêu hao khá nhiều, dù cô cần cử động nhiều, nhưng giọng cô khàn cả . Cô mặt trời bên ngoài, lẽ bây giờ là giữa trưa, cô bao giờ ngủ một giấc đến trưa như thế , nếu quá mệt, đồng hồ sinh học sẽ đ.á.n.h thức cô sáu, bảy giờ.

Nghĩ đến đây, Tân Nguyệt tránh khỏi nhớ một đêm điên cuồng tối hôm qua.

còn nhớ rõ Trần Giang Dã cô bao nhiêu , cảm giác như cả đêm cô đều đưa lên tận mây, đến cuối cùng ý thức mờ mịt, thậm chí bọn họ kết thúc một trận cuồng nhiệt như thế nào, tựa như con ngựa hoang thoát khỏi dây cương, như cuồng phong bão táp.

Cảm giác đó thể vui, nhưng kh*** c*m tột độ. Cảm giác thật sự khiến khó mà chịu nổi, vài khoảnh khắc cô cảm thấy sắp c.h.ế.t .

Đêm qua họ quá phóng túng.

Ga trải giường và cả căn phòng dường như vẫn còn ẩm ướt...

Không đúng, bọn họ, là Trần Giang Dã, cô là bên động.

Tân Nguyệt nhắm mắt lắc đầu, tự nhủ bản đừng nghĩ về chuyện nữa, trong đầu ngừng niệm:

Sắc tức thị , tức thị sắc, sắc tức thị , tức thị sắc...

Một lúc , cô mới mở mắt nữa.

Tâm thật sự tịnh hơn, cô ngước Trần Giang Dã.

Dường như đang mơ, đôi mắt chuyển động, hàng mi dày khẽ run lên.

Nhìn hàng mi của , cô nhịn giơ tay chạm giống như .

Lần thật sự chạm thì bắt quả tang, ...

Bị bắt thì bắt thôi.

Cô giơ tay chạm , cảm giác mềm hơn so với tưởng tượng, nhưng cũng châm chích, khiến đầu ngón tay ngứa ngáy.

Thật kỳ lạ, rõ ràng cảm giác đến mức khiến yêu thích thôi, nhưng cô thể ngừng , chạm mãi, ...

bắt.

"Tỉnh sớm thế?"

Giọng tỉnh ngủ của Trần Giang Dã khàn đặc, khơi gợi d*c v*ng: "Xem em vẫn mệt lắm."

Anh xong, nắm lấy bàn tay vẫn đang giơ lên của cô và áp sát .

“Này, , !”

Tân Nguyệt vội vàng dùng tay còn chống lên n.g.ự.c , hốt hoảng kêu lên: “Anh bình tĩnh chút !”

Trần Giang Dã dừng , cúi đầu cô, khẽ nhướng mày: “Giọng khàn ?”

Tân Nguyệt sững sờ, lúc mới nhận tối qua cô thực sự hét đến khàn cả giọng, ngủ một giấc mà vẫn đỡ hơn.

Mặt cô lập tức đỏ bừng lên.

Hét đến khàn tiếng... Thật quá hổ!

Thấy mặt cô đỏ lên, Trần Giang Dã khẽ , lấy tay cô đang chống lên , ghé sát xuống, vành tai vốn đỏ bừng của:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-205.html.]

“Hôm nay sẽ mua viên ngậm nhuận họng cho em, tối nay tiếp tục, thích .”

A a a a a a a!

Nghe thấy những lời vô cùng hổ , đáy lòng Tân Nguyệt xoắn thành một mớ rối, chỉ lấy gì đó chặn miệng ! Chặn thật kín kẽ!

Trần Giang Dã như suy nghĩ của cô, cô chặn miệng , chủ động đưa miệng tới cho cô chặn, chỉ điều dùng chính miệng cô để chặn , chặn thật kín kẽ.

còn đường thở.

Đôi môi hai dán chặt trong gian khép kín. Trong khoảnh khắc , đầu hè như trôi nhanh đến ngày nóng bức nhất của giữa hè, khí nóng bỏng, bức bối.

Nóng, cả hai đều nóng, nhiệt độ ngừng tăng lên, căn phòng dường như đang bùng cháy, mà họ đều mang theo những tia lửa cháy hết, chỉ cần chạm bùng lên.

Nụ hôn của Trần Giang Dã càng lúc càng mãnh liệt, thở vốn luôn thoải mái và dễ chịu của bắt đầu rối loạn.

Tân Nguyệt thấy âm thanh bọn họ hôn , cũng thấy thở nặng nề của . Cô điều nghĩa là gì, tim cô đập thình thịch ngừng, nhanh đến nỗi như nhảy khỏi lồng ngực, căng cứng.

Đặc biệt là, lúc , Trần Giang Dã còn đưa hai cổ tay của cô l*n đ*nh đầu, dùng một tay giữ chặt, tay còn khám phá vùng đất phía .

Tân Nguyệt hôn đến mức còn tỉnh táo, đến khi né tránh thì kịp.

Giây tiếp theo, một tiếng khẽ vang lên trong phòng.

Trần Giang Dã rời khỏi môi cô, đôi mắt hẹp dài đầy ý : “Mới hôn một chút mà ướt thế , em đang quyến rũ đấy ?”

Đôi mắt vốn còn chút mê ly của Tân Nguyệt bỗng nhiên mở to.

“Trần Giang Dã!”

Cô c.ắ.n chặt răng: “Đừng ép em c.ắ.n !”

Nói đến cắn.

Trần Giang Dã vai cô, nơi từng để dấu răng.

Tối qua dùng đầu ngón tay v**t v* dấu răng đó lâu.

Đây là dấu ấn để cơ thể cô, dấu ấn vĩnh cửu.

Như một dấu ấn của ký kết khế ước vĩnh hằng.

Anh khẽ , Tân Nguyệt, : “Giống như đây, em c.ắ.n thế nào, sẽ trả y như .”

“Đến đây.”

Anh buông tay cô : “Cắn .”

Anh nở nụ phóng túng, như đang mời gọi.

“Nhàm chán.”

Tân Nguyệt trừng mắt , tức tối nghiêng sang một bên.

Trần Giang Dã tiến gần mà nắm lấy mặt cô, kéo .

“Người c.ắ.n là em, bảo em c.ắ.n thì em chê nhàm chán, còn giận dỗi với . Anh chiều em quá đúng ?”

Rõ ràng là đang trách móc cô, nhưng .

Tân Nguyệt vẫn lườm : “Anh chiều em chỗ nào?”

 

Loading...