Cảm Nắng - Chương 198
Cập nhật lúc: 2025-10-07 11:41:37
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-07 11:41:37
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
"Để nấu bánh trôi cho ."
"Từ nay về , mỗi năm đều như ."
Tân Nguyệt Trần Giang Dã, Trần Giang Dã cũng cô, còn Tân Long kẹt ở giữa thì giơ tay lên che khuôn mặt già nua của .
Lúc , Tân Long nhắc nhở Tân Nguyệt:
Con gái yêu của bố , bố con vẫn đang ở đây đấy.
Một lúc , Tân Long mới bỏ tay xuống, vẻ mặt khó diễn tả.
"Hai đứa sưởi , bố xem tivi."
Nói xong, ông dậy rời .
Tân Nguyệt sửng sốt, lúc cô mới nhận bầu khí ngượng ngùng , đôi mắt mở to.
Cô vội vàng , về phía đống lửa.
Tiếng bước chân rời của Tân Long dần xa, chỉ còn tiếng củi cháy lách tách trong bếp.
Một giọng trầm thấp vang lên trong sự yên tĩnh:
"Cảm ơn."
Nghe "Cảm ơn", Tân Nguyệt cảm thấy khó tả trong lòng, như một dòng điện nhẹ nhàng chạy qua.
Không bao giờ cảm ơn cô, lúc đó thậm chí còn cảm ơn với giọng điệu kiêu ngạo, giống như bây giờ, giọng điệu chân thành, âm thanh cũng dịu dàng.
Tân Nguyệt , mặt vẫn đỏ ửng nhưng cô quan tâm, chỉ lặng lẽ , gì.
Không là do ánh lửa ấm áp phản chiếu lên , là vì ánh mắt dịu dàng, các đường nét khuôn mặt dường như còn sắc sảo như thường ngày nữa.
Trần Giang Dã thấy cô ngơ ngác , còn khẽ .
Tân Nguyệt chợt bừng tỉnh, mặt càng đỏ hơn.
Cô tại , dù thấy nhiều , nhưng cho dù là thứ bao nhiêu, cô vẫn khó lòng cưỡng , trái tim cô luôn rung động mỗi khi .
Một lúc lâu , Tân Nguyệt mới cụp hàng mi dài xuống che mắt, nhưng gọi tên : "Trần Giang Dã."
"Ừ."
Giọng vẫn khá dịu dàng.
"Năm nào cũng thức đón giao thừa, năm nay cũng ."
Nói đến đây, Tân Nguyệt cảm thấy hơn là nên và chuyện. Cô lén hít một thật sâu ngước mắt lên, nhưng đối diện với đôi mắt chứa đầy ý dịu dàng của , cô chút thể chống đỡ nổi, cả nóng bừng. Cô tránh , nhưng để trông vô dụng như , nên cô cố gắng kiểm soát ánh của , né tránh, đôi mắt sáng như đêm khẽ run, đến lạ thường.
Trong ánh mắt khẽ run đó, cô với : " sẽ nấu bánh trôi cho , ở đón giao thừa với nhé."
Giọng còn lạnh lùng và cứng rắn như , giọng điệu mềm mại, giọng cũng nhẹ nhàng, tựa như thì thầm.
Trần Giang Dã sững sờ trong vài giây, yết hầu vô thức lăn lộn.
Anh kìm nén cảm giác ngứa ngáy trong lòng, giọng khàn cất lên:
"Mỗi năm ?"
Ánh mắt của Tân Nguyệt vốn run, giờ run lên nữa.
Cô thẳng mắt , nhẹ nhàng trả lời:
"Ừ, mỗi năm."
Ngọn lửa bên cạnh bọn họ vẫn đang nổ lách tách, bọn họ trong ánh lửa, trong mắt chỉ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-198.html.]
*
Ngày hôm , đêm giao thừa.
Tân Long hiếm khi dậy sớm thị trấn mua thực phẩm, khi về mang theo nào gà, vịt, cá, thịt đầy cả hai tay.
Sau khi ăn bữa trưa đơn giản, ông bắt đầu hầm nước canh, vì bữa cơm tất niên , ông bận rộn suốt cả buổi chiều, chín món chính.
Có lẽ vì nghĩ rằng Trần Giang Dã là từng ăn ở nhà hàng lớn, nên ông còn bỏ công sức để trang trí cho các món ăn thêm mắt, mang nhà hàng lớn cũng hề thua kém.
"Chú, chú ở đây thật là lãng phí tài năng."
Trần Giang Dã nhận xét như .
"Phải đó?"
Tân Long đắc ý nhướng mày: "Tay nghề của chú thua kém gì đầu bếp ở Thượng Hải đúng ?"
"Chẳng những thua kém, mà còn thể bếp trưởng ở khách sạn cơ."
"Đừng tâng bốc chú nữa."
Tân Long , nhưng vẻ mặt thể giấu sự phấn khích.
"Cháu tâng bốc chú . Khi nào chú ở đây nữa, cứ với cháu một tiếng, hơn chục khách sạn ở Thượng Hải cho chú lựa chọn. Cháu hoang phí đến mức phá hủy danh tiếng của nhà .”
Tân Long sửng sốt, ông nhà Trần Giang Dã giàu , nhưng nhà giàu đến thế.
"Nhà cháu hơn chục khách sạn ở Thượng Hải ?"
"Vâng."
Thượng Hải quả thực chỉ hơn chục khách sạn thôi.
Tân Long tấm tắc hai tiếng: "Thảo nào bố cháu từ chối nhường tài sản cho khác, để ngoài điều hành hơn chục khách sạn, nếu là chú thì chú cũng hào phóng như ."
Trần Giang Dã nhướng mày, gì thêm, chỉ .
"Được , ăn cơm thôi."
Tân Long cũng để tâm, coi như đang đùa.
Bữa cơm tất niên ở vùng Tứ Xuyên gì đặc biệt, chỉ đơn giản là cả nhà quây quần ăn bữa cơm ngon, quan trọng là đoàn tụ, nhưng khi ăn vẫn nâng ly, chúc những lời may mắn gì đó.
Tân Long rót rượu cho Trần Giang Dã và , ném một hộp sữa cho Tân Nguyệt, dậy : "Bố vẫn mấy câu, nhưng trình độ học vấn của bố cao nên chỉ một một câu thôi."
Ông nâng ly lên và : "Chúc chúng năm nào cũng thịnh vượng, năm nào cũng ngày hôm nay."
Tân Nguyệt và Trần Giang Dã đồng thời ngẩn , đó cùng dậy, cùng đồng thanh :
"Năm nào cũng ngày hôm nay."
Bọn họ chỉ câu .
Tân Long: ... Hai đứa như khiến bố cảm thấy thừa thãi đấy.
Ông thở dài, buồn bực uống cạn ly rượu trong một .
Trần Giang Dã cũng ngửa đầu uống cạn ly rượu trong một , rượu trắng cay nồng bụng, cả lập tức ấm lên, thực sự ấm, thậm chí đáy lòng cũng nóng bừng.
Trước đây, mỗi năm bữa cơm tất niên, vẫn trở về ăn, đám giả vờ khách sáo, cụng ly chúc mừng, còn thú vị hơn nhiều so với xem một vở kịch, chẳng giống một bữa cơm tất niên mà giống bữa tiệc Hồng Môn trong các bộ phim cung đấu hơn.
Bữa cơm tất niên năm nay là tham gia ít nhất, chỉ ba , nhưng cũng là náo nhiệt nhất, trái tim như sục sôi, rung động mạnh mẽ.
*
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.