CẨM NANG KINH DOANH CỬA HÀNG Ở DỊ GIỚI - Chương 40
Cập nhật lúc: 2025-05-31 15:49:36
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy mấy chiếc bánh ngọt suýt nữa khiến mọi người tranh cãi, Lộ Dao vội lên tiếng:
“Thật ra tôi còn mua… chuẩn bị nhiều hộp lắm, mỗi người đều có phần.”
Buổi trưa cô cố ý đi ra ngoài mua mấy hộp điểm tâm, từ tiệm bánh mà Kỳ Sâm đã từng giới thiệu.
Lo sợ khi quay có NG, sợ một hộp không đủ, lại nghĩ đến ánh mắt mong chờ của Tiểu Gia, cô đã mua dư ra thêm vài hộp.
Gần đây dịch vụ làm nail của cô phát triển không tệ, hầu như cách một ngày lại có hai ba khách.
Nam Cung Tư Uyển
Từ khi cô kiêm luôn việc làm nail, buổi chiều thường rời tiệm sớm, khiến nhân viên không còn ai chuẩn bị trà chiều nữa.
Dù điểm tâm có hơi đắt, ăn thỉnh thoảng một lần cũng không thành gánh nặng.
Bạch Minh và Tiểu Gia nghe vậy, lặng lẽ rút khỏi “chiến trường”, vừa rồi móng vuốt và răng nanh suýt lộ ra đến nơi.
Cao Dương cũng nhận ra mình có hơi thất thố, cúi đầu sắp xếp lại suy nghĩ rồi đề nghị:
“Vậy để bốn vị khách này lên quay đi.”
Anh quay đầu giải thích với Lý Toa Toa và nhóm của cô, rằng đây là quay quảng cáo tuyên truyền cho tiệm ăn vặt, có yêu cầu lộ mặt, và quảng cáo sẽ được chiếu khắp các trạm tàu điện ngầm trong khu.
Đỗ Thần và Đỗ An không hề do dự, lập tức đồng ý.
Từng làm thủ vệ trong công viên trò chơi, Đỗ Thần thường xuyên tham gia game,
gương mặt anh đã từng xuất hiện trong livestream, nên không hề ngại chuyện lộ mặt.
Trong game, người ta thường bộc lộ bản chất thật nhất chẳng cần đeo mặt nạ.
Về sau, để tìm kiếm cảm giác kích thích mạnh hơn, Đỗ Thần thậm chí còn từng chơi game không cần che mặt.
Đỗ An thì hoàn toàn bị hộp bánh trong tay Lộ Dao dụ dỗ, không còn khả năng từ chối.
Lý Toa Toa và Trần Mỹ Nguyệt do dự một chút, nhưng cuối cùng không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của điểm tâm, gật đầu đồng ý quay.
Cảnh quay buổi trà chiều lần này nhấn mạnh vào sự thư thái, hưởng thụ chậm rãi.
Bốn vị khách vẫn ngồi tương đối thoải mái, trong tầm tay là những ly cà phê, trước mặt là các món điểm tâm hấp dẫn.
Đỗ An nhìn chằm chằm vào chiếc Mont Blanc trên bàn.
Món điểm tâm nhỏ màu vàng nhạt giống như một cuộn dây nhỏ, phía trên rắc đường bột tinh tế, ở đỉnh là một hạt dẻ nướng xinh xắn.
Dễ thương đến mức khiến trái tim cậu mềm nhũn.
Cậu từng thấy nhân viên tiệm ăn vặt ăn món này trong livestream, lúc đó đã thèm đến chảy nước miếng, nhưng không ngờ hôm nay lại có cơ hội được nếm thử thật.
Lần này đi cùng anh trai đến tiệm ăn vặt để giải sầu, đúng là thu hoạch ngoài mong đợi.
Cậu cố kìm nén cảm xúc, nhẹ nhàng nâng thìa bạc nhỏ, xúc một miếng kem hạt dẻ trên mặt, để lộ ra phần nhân kem bơ bên trong.
Tạm ngừng một chút, cậu lại cẩn thận múc thêm một chút nữa, kết hợp kem bơ và hạt dẻ rồi đưa vào miệng.
Hương vị đặc quánh, thơm ngọt gần như lập tức tan ra trên đầu lưỡi.
Mùi hạt dẻ đậm đà nhưng không gắt kết hợp với kem bơ mượt mà nhẹ nhàng, tạo ra một hương vị tuyệt vời, khiến Đỗ An cảm thấy cả người như bay lên.
Cậu nhắm mắt, hơi nghiêng đầu ra sau, tâm trạng trở nên nhẹ bẫng như mây trôi giữa trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang-kinh-doanh-cua-hang-o-di-gioi/chuong-40.html.]
Lý Toa Toa bật cười vì vẻ mặt say mê của Đỗ An.
Bánh ngọt thì cả đời không phải là chưa từng ăn.
Cô biết chắc chắn món này rất ngon, nhưng vì đang trước ống kính, lại sắp được phát trên toàn khu vực tàu điện ngầm, nên cố gắng kiềm chế không muốn để lại hình ảnh “chết vì ăn” trên màn ảnh.
Nghĩ như thế, cô múc một thìa nhỏ Tiramisu, còn chưa đưa vào miệng thì mùi thơm đậm của rượu cà phê và bột cacao đã khiến thần kinh cô rung động.
Cô không nhịn được cúi người xuống, hít sâu một hơi.
Cà phê và cacao vốn đều mang vị đắng, nhưng khi hoà quyện lại, lại tạo ra một hương thơm quyến rũ lạ kỳ.
Lớp bột cacao tan ra đầu tiên trong miệng, cái đắng chưa kịp tan hết, thì lớp kem phô mai mịn màng và bánh quy tẩm rượu cà phê đã luân phiên xuất hiện.
Hương vị phức tạp mà tinh tế, ngọt ngào nhưng không ngấy, mang theo dư âm của rượu thơm.
Mắt Lý Toa Toa bừng sáng, hai chân vô thức duỗi ra dưới ghế, bả vai đang căng thẳng cũng từ từ thả lỏng.
Ngon không thể tả nổi!
Trần Mỹ Nguyệt đang ăn bánh ngàn lớp matcha.
Lớp vỏ mỏng mềm bôi một lớp bơ nhạt, từng tầng từng lớp xếp lên nhau, ở giữa xen kẽ một ít đậu đỏ ngào đường, mặt trên rắc thêm một lớp bột trà xanh tươi mịn.
Vị trà đậm đà nhưng thanh mát, thơm mà không ngấy, vừa đủ để trung hoà độ ngọt của bơ và đậu đỏ.
Ăn kèm với cà phê thì đúng là bạn đồng hành lý tưởng cho buổi trà chiều.
Đỗ Thần thì đang thưởng thức mousse dâu tây.
Chiếc bánh nhỏ xinh màu hồng phấn, bên trên là kem bơ, còn có thêm một quả dâu đỏ mọng.
Dâu tây tươi mọng nước, mousse thì mềm mịn như thạch trái cây pha kem, chỉ cần nhẹ nhàng nhấm một miếng là vị ngọt xen lẫn hương thơm dâu tây lập tức lan khắp khoang miệng.
Anh từ từ ngả người ra sau, thở dài mãn nguyện: “Thật sự quá sướng!”
Bốn người hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui của buổi trà chiều, không ai để ý xung quanh bỗng yên tĩnh lạ thường.
Trừ Lộ Dao vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, mọi người khác đều đang vô thức nuốt nước bọt, ánh mắt chứa đầy khao khát như sắp hóa thành thực thể.
Cũng may cảnh quay này cuối cùng đã hoàn thành.
Sau khi quay phim xong, Lộ Dao một mình nói chuyện riêng với Đỗ Thần và mấy người khác, bày tỏ ý định trả thù lao cho việc họ xuất hiện trong đoạn quảng cáo.
Nhưng họ không nhận, ngược lại còn cảm ơn Lộ Dao đã cho họ một buổi chiều hoàn hảo đến như vậy.
Rời khỏi tiệm ăn vặt, trên đường về nhà, Đỗ Thần bất ngờ nói:
“Chúng ta dọn đến khu A đi.”
Đỗ An không suy nghĩ gì liền gật đầu cái rụp.
Lý Toa Toa và Trần Mỹ Nguyệt cũng đang thảo luận chuyện chuyển nhà.
Vốn dĩ họ đã ở khu A, nhưng cách tòa nhà số 99 khá xa, giờ đang chuẩn bị dọn đến gần đó hơn.