CẨM NANG KINH DOANH CỬA HÀNG Ở DỊ GIỚI - 85
Cập nhật lúc: 2025-07-05 14:42:32
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
【Trò chơi kết thúc, khế ước hoàn thành.】
Kỳ Giác tỉnh lại trong căn hộ của mình, chiếc nhẫn hắc giới trên ngón tay vỡ vụn theo sau khi hoàn thành lần chơi thứ ba.
Anh ta… đã sống sót.
Kỳ Giác tựa vào ghế sô pha, tuy trong trò chơi mọi vết thương đều đã được chữa lành, nhưng cơ thể ngoài đời thực vẫn còn cứng đờ, không dám cử động mạnh.
Sau khi nghỉ ngơi một chút, anh vươn tay với lấy điện thoại trên bàn, mở diễn đàn Nhạc Viên, gõ từ khóa quen thuộc rồi tìm lại bài đăng cũ kia.
Anh đọc lại bài viết một cách cẩn thận, cuối cùng không nhịn được bấm nút “đẩy bài”:
【Tôi đã gặp cô ấy. Lần thứ ba bước vào thế giới hắc giới, toàn bộ người chơi đều bị NPC g.i.ế.c sạch, chỉ còn lại mình tôi. Tưởng là c.h.ế.t chắc, không ngờ cô ấy đột nhiên xuất hiện, gọi NPC đi. Nhờ vậy tôi sống sót.】
Bài viết từng bị cười nhạo suốt một thời gian dài, ảnh chụp màn hình còn bị lan truyền trên diễn đàn như trò cười của đám “cao thủ chơi đàn”. Nhưng không ngờ chỉ trong chốc lát, nó lại bị đẩy lên trang đầu.
Người ta bắt đầu đổ xô vào đọc, không khỏi kinh ngạc vì một dòng phản hồi mới, điều mà nhiều người tò mò suốt thời gian qua.
【Có người còn “đào mộ” cái bài này nữa à? Lẽ nào thật sự là chuyện thật?】
【Kêu được NPC nhiều lần như thế, chắc chắn không phải người chơi bình thường đâu? Có khi là quản lý viên của trò chơi rồi?】
【Cái trò này còn có cả quản lý viên á? Không tin được luôn!】
……
【Tôi gõ! Mau qua khu bên cạnh xem! Có vẻ thật sự có quản lý viên xuất hiện đó!!!】
【Cái gì? Gì cơ?】
……
Kỳ Giác kéo xuống xem các phản hồi, tâm trạng lúc này chẳng khác mấy với người đã từng đăng bài kia.
Nhưng vì giờ đã thoát khỏi trò chơi, nên đối mặt với những lời nghi ngờ, anh lại thấy bình tĩnh hơn rất nhiều thậm chí còn cảm thấy may mắn không nói nên lời.
Vừa định qua khu bên cạnh xem thử bài viết gì mới gây bão, thì điện thoại đột nhiên đổ chuông.
“Alô, Trang Lương.”
“Cậu vừa ra khỏi trò chơi à?” Trang Lương đã ở nhà, vừa thấy phản hồi trên diễn đàn liền đoán ra là Kỳ Giác.
“Ừ. Tôi gặp Lộ Dao rồi.” Kỳ Giác chủ động nói thẳng.
Trang Lương chẳng hề bất ngờ: “Tôi biết rồi.”
Kỳ Giác ngạc nhiên: “Sao cậu biết?”
Trang Lương kể lại chuyện đi cùng Tiêu Chí Vĩ gặp Lộ Dao, giọng mang theo chút chấn động: “Thời gian sống của cô ấy… lại kéo dài thêm nữa.”
Kỳ Giác lại tỏ ra rất bình thản: “Nói cách khác, nếu không phải tên kia ép cô ấy, chắc cô ấy đã không phải vào trò chơi đúng lúc đó.”
Trang Lương: “Cậu nói đúng.”
Kỳ Giác vẫn còn để tâm đến bài viết mình vừa đẩy lên diễn đàn, vừa trò chuyện vừa mở lại app.
Chỉ liếc qua đã thấy hai bài đăng nằm ở đầu trang, một là bài cũ cậu vừa đẩy lại, cái còn lại là một bài tố cáo.
“Kìa, Trang Lương, lên diễn đàn xem mau! Họ Tiêu đang bôi nhọ Lộ Dao kìa.”
Trang Lương:!!!
Trên diễn đàn Nhạc Viên, một bài “bóc phốt” Lộ Dao đang nằm chễm chệ ở top 1, bài đăng có ảnh chụp cô rao bán nhẫn hắc giới, tố cô bán giá cắt cổ, tăng giá gấp 10 lần, sau bị phát hiện thì lật mặt bỏ chạy vào trò chơi.
Bài viết vừa đăng đã có hàng loạt bình luận mắng mỏ, toàn nhắm vào “người bán”.
Nhưng chỉ đến lượt bình luận thứ 21, có một tài khoản phản hồi:
【Tôi từng mua nhẫn từ cô ấy, nhẫn hoàn toàn mới, giao dịch cũng rất sòng phẳng, không giống lời chủ bài nói chút nào. So với chuyện giá nhẫn tăng gấp 10, tôi đoán chủ bài chỉ muốn mua nhưng không chịu bỏ tiền, không đạt được thì giở trò bôi nhọ. Nhắc nhẹ thôi, đây là diễn đàn trong trò chơi, không giống bên ngoài đâu, đừng tự tay ném đá vào chân mình.】
Người trả lời chính là Thẩm Bình Tiến, vừa họp xong lúc trưa, lên diễn đàn giải trí thì thấy bài viết, cảm thấy hơi nhảm nên để lại vài lời.
Anh từng mua nhẫn từ Lộ Dao, rất hài lòng với lần giao dịch đó, thêm việc nhìn thấy cách Trang Lương đối xử với cô, cũng thấy có thiện cảm.
Tiêu Chí Vĩ thấy có người phản pháo, lập tức nổi đóa, liên tục chửi bới, spam bình luận.
Gần đây số lượng nhẫn hắc giới giảm mạnh, có không ít người đã chú ý đến các bài đăng của Lộ Dao, từng nhắn tin hỏi mua nhưng không được hồi âm. Nay thấy bài tố cáo, có vẻ giống được mở lối xả giận, bèn hùa theo mắng té tát.
Nhưng chỉ vài phút sau, một việc chưa từng có xảy ra: một quản lý viên diễn đàn bất ngờ xuất hiện và trực tiếp để lại phản hồi ngay bên dưới bài tố cáo của Tiêu Chí Vĩ:
【Quản lý viên 01: Qua xác minh, người chơi 20935183 đã vi phạm quy tắc giao dịch: sử dụng lời nói mang tính đe dọa và hành vi cưỡng ép trong quá trình mua bán, ép buộc người bán phải giao nhẫn với giá thấp. Giao dịch đổ vỡ, người chơi còn kích động dư luận nhằm công kích đối phương, phá vỡ trật tự diễn đàn.
Hình phạt: thu hồi nhẫn hắc giới, khóa tài khoản trò chơi.】
Tiêu Chí Vĩ hoàn toàn không ngờ tới chuyện này, càng không ngờ rằng mình lại bị chính quản lý viên điểm danh xử lý công khai.
Thế cục đảo ngược chỉ trong tích tắc. Không những không làm nhục được Lộ Dao, ngược lại còn bị cấm cửa khỏi trò chơi nhẫn bị thu hồi, tài khoản bị khóa.
Tệ hơn, nhẫn hắc giới gã từng dùng đã hóa thành tro bụi. Lúc này gã mới thật sự hoảng loạn.
Gã bị khóa tài khoản, không thể quay lại trò chơi.
Cái c.h.ế.t đang đến gần.
Tiêu Chí Vĩ đột nhiên nhớ tới thái độ kiêng dè của Trang Lương đối với Lộ Dao. Trong lòng trào dâng nỗi sợ hãi.
Thì ra người mà hắn cho là “dễ ép” lại là người mà không thể dây vào.
Bài tố cáo Tiêu Chí Vĩ đăng nhanh chóng trở thành tâm điểm toàn diễn đàn.
Tầng comment cứ thế chồng chất:
【Trời đất, thật sự có quản lý viên xuất hiện!!! Phải xin chụp hình chung ngay!】
【Đỉnh thật! Đúng như mấy người trước dự đoán, chủ bài tự đào hố chôn mình!】
【Tò mò ghê, rốt cuộc hắn dùng cách gì để uy hiếp? Và người bán nhẫn liên hệ được với quản lý kiểu gì vậy?】
【Thu hồi nhẫn còn khóa tài khoản, vậy là không bao giờ vào lại trò chơi luôn? Người mới sợ run người!】
【Chỉ mình tôi tò mò thân phận thật của người bán nhẫn à?】
【Tôi có một suy đoán lớn mật. Mọi người thử nối kết bài này với bài được đẩy lên trước đó xem, sẽ phát hiện một sự trùng hợp đáng sợ.】
Vài phút sau, có người thật sự làm theo, rồi điên cuồng spam bình luận:
【Trời ơi! Bài tố cáo nói người bán chạy vào trò chơi rồi không ra nữa. Trong bài còn lại, có người kể mình được một người chơi nữ có thể sai khiến NPC cứu khỏi tử vong. Thời điểm trùng khớp kỳ lạ! Có khi nào hai người đó là cùng một người?】
【Không chỉ thế đâu! Xem lại các chi tiết trong bài thứ hai, cô gái kia không phải lần đầu khiến NPC thay đổi hành động. Nếu tất cả là thật, thì có khi nào người chơi này chính là một quản lý viên cải trang?】
【Trời ơi! Một quản lý viên giả dạng làm người chơi, bán nhẫn, bị cưỡng ép, rồi còn bị quăng bài tố cáo lên diễn đàn… cuối cùng chính tay xử lý người chơi kia. Càng nghĩ càng thấy rợn mà cũng thật đã!】
【Hai người chơi đều vì gặp được cô ấy mà sống sót qua lần thứ ba hắc giới. Không cần nghĩ nữa, tôi cũng muốn ôm đùi cô ấy rồi! Ai biết cô ấy là ai không? Mau để tôi cầu gặp!】
【Cầu gặp +1】
【Cầu gặp +2】
……
【Cầu gặp +10010】
Kỳ Giác và Trang Lương cùng đọc xong toàn bộ diễn đàn, không ai nói gì trong một lúc.
Hồi lâu sau, Trang Lương hỏi: “Cậu nói xem, giờ tôi còn kịp ôm đùi không?”
Kỳ Giác: “Chắc là không cần thiết đâu.”
Trang Lương: “Tôi vẫn còn một lần hắc giới. Cậu suýt chút nữa c.h.ế.t rồi, tôi làm sao dám chắc mình qua được lần thứ ba?”
Trang Lương vốn là người chơi giàu kinh nghiệm, trước khi có hắc giới đã dùng qua rất nhiều bạch giới và hôi giới, học được không ít kỹ năng.
Nhưng hắc giới cấp độ quá cao, hoàn toàn khác biệt. Hai lần trước đã khiến anh bị chấn động tinh thần, vốn định bỏ luôn lần ba.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cam-nang-kinh-doanh-cua-hang-o-di-gioi/85.html.]
Giờ nghe nói người chơi khác sống sót chỉ vì gặp được Lộ Dao, mà bản thân lại quen cô ấy, bảo sao không động lòng?
Kỳ Giác: “Theo quan sát của tôi, cô ấy rất ghét người ta chủ động quấn lấy.”
Trang Lương: “…”
Biết bao cơ hội “ôm đùi” từng nằm ngay trước mặt mà anh không biết trân trọng… Giờ thì chỉ biết hối hận.
Thế giới khác: Thành phố Braibis
Trên con đường lớn được lát phẳng phiu, hai bên phố là những dãy cửa tiệm san sát nối dài, người xe qua lại như mắc cửi.
Nơi đây không thiếu những kỵ sĩ khoác giáp sáng bóng, pháp sư đội mũ nhọn cao, nhà thám hiểm cõng vũ khí khổng lồ, thú nhân khoác lông da bày hàng ven đường, người lùn râu rậm rì rầm rộ mời chào khách… Một thành phố náo nhiệt và tráng lệ như trong tranh.
Giữa dòng người, một thiếu niên buộc tóc đuôi ngựa cao, tóc đen, tay ôm một chồng tờ rơi rực rỡ sắc màu, mặt không cảm xúc phân phát cho người đi đường.
Người nào tỏ ý chần chừ, chưa kịp từ chối, liền lập tức bị ánh mắt sắc như d.a.o của thiếu niên trừng tới sống lưng lạnh toát, tay liền theo phản xạ mà nhận lấy tờ rơi.
Nhiều người ban đầu tính ném đi, nhưng vừa liếc nhìn đã bị nội dung hấp dẫn.
Trang đầu của tờ rơi là hình ảnh ba bộ mỹ giáp (giáp móng tay) động đậy cực kỳ sinh động. Dù người qua đường không quan tâm đến làm móng cũng phải dừng bước xem thêm đôi ba lần.
Bộ đầu tiên là “Tinh tinh cực phẩm” thiết kế đơn giản, điểm nhấn là viên đá quý lấp lánh đính ở đầu ngón tay. Người hiểu một chút về ma pháp sẽ không khỏi bị thu hút.
Bộ thứ hai là “Hoa hồng quý phái” lấy cảm hứng từ tranh sơn dầu, phối hợp hoa rơi duyên dáng ở đầu ngón tay, khiến không ít tiểu thư mê mẩn.
Bộ cuối là “Thủy mặc uyên ương của Đại Tư Tế” hiệu ứng nước chảy lượn sóng, phối hợp tên tuổi Carlos dưới chân ảnh, đủ sức khiến fan trung thành của vị Đại Tư Tế này phát cuồng.
Mỗi bộ đều là mẫu thật từng làm cho khách và được khách cho phép dùng để quảng bá. Lộ Dao luôn minh bạch và tôn trọng khách, nên ai cũng vui lòng hợp tác.
Dĩ nhiên, cửa tiệm có rất nhiều mẫu mã hấp dẫn khác ví như bộ giáp lấp lánh của Harold nhưng cô không in lên tờ rơi.
Bởi vì… chính Harold đang đi phát! Chỉ cần người ta nhìn tay anh, sẽ lập tức bị thu hút.
Ba bộ giáp kia chỉ là “mồi nhử”, điểm chính nằm ở nội dung phía dưới:
“Cửa hàng từng phục vụ quý tộc, Đại Ma Pháp Sư và Đại Tư Tế nay tổ chức hoạt động trải nghiệm mỹ giáp siêu ưu đãi.
Giá gốc 188 tiền đồng cho một bộ giáp đơn sắc nay chỉ 18 tiền!
Giá gốc 256 tiền đồng cho bộ giáp có khắc dấu nay chỉ 25 tiền!
Thời gian khuyến mãi: 2 ngày. Quá hạn không chờ.”
Tờ rơi còn ghi rõ tên cửa hàng, địa chỉ, tọa độ Truyền Tống Trận, và thời gian hoạt động.
Nếu ở thế giới hiện đại, tờ rơi này có thể bị xem là “xàm”, nhưng tại đại lục Alexander, từ hình ảnh động đầu ngón tay lấp lánh đến cách thể hiện khách hàng tôn quý, từng chi tiết đều đánh trúng tâm lý.
Giá tiền bằng một bữa trưa , mà có thể được trải nghiệm cảm giác như quý tộc hay Đại Tư Tế? Ai mà từ chối nổi?
Ban đầu có người né tránh, nhưng thấy người khác tò mò xem kỹ lại quay lại xin một bản.
Thiếu niên tóc đen vẫn mặt lạnh như tiền, đưa tờ rơi ra, móng tay đính đá quý lấp lánh dưới ánh mặt trời khiến người ta hoa mắt. Ai nấy càng tò mò muốn biết nhiều hơn.
Không chỉ người đi đường, học sinh ma pháp học viện, người bán rong, và cả các chủng tộc á nhân cũng bị tờ rơi hấp dẫn.
Dù không mua, họ cũng muốn mang về cho vợ, con gái, hay bạn bè xem thử. Biết đâu lại có người động tâm.
Lộ Dao không đặt kỳ vọng quá lớn mục tiêu đơn giản: trong hai ngày, chỉ cần thu hút được 35 người tham gia trải nghiệm là được.
Cô luôn làm mọi thứ có kế hoạch và chừng mực. Nhưng lần này, cô không lường trước được, lưới thả ra hơi rộng… đến nỗi sau này khách quá đông, đơn đặt hẹn không kịp nhận.
Góc đường gần đó, một nhóm học sinh mặc đồng phục học viện vây quanh Harold, giành nhau lấy tờ rơi rồi… không muốn đi.
Các cô nàng tò mò hỏi về bộ giáp trên tay anh.
Thiếu niên đuôi ngựa tỏ rõ vẻ mất kiên nhẫn, mày nhíu sâu, nhưng tay vẫn ngoan ngoãn giơ lên, đá quý ở đầu ngón tay phản chiếu ánh nắng tạo thành cầu vồng khiến ai nấy hò reo.
Quá đẹp!
Đá quý thật!
Còn có ma pháp trận kìa!
Sau khi xem giáp của Harold, bọn họ cúi đầu nhìn lại tờ rơi bộ giáp đầu làm tim đập mạnh, bộ hoa hồng mê người, bộ của Đại Tư Tế thì… không ít nữ sinh ôm n.g.ự.c hét lên phấn khích.
Rất nhiều học sinh từng nghe nói đến tiệm nail ở trấn Lục Bảo Thạch, nhưng giá bình thường mỗi bộ tới hàng trăm tiền, không phải ai cũng đủ khả năng.
Giờ chỉ cần mười mấy, hai chục đồng đã được thử ai mà chẳng thấy tim rung rinh?
Rất nhiều người rủ nhau đi cùng bạn thân, chuẩn bị lên đường.
Cách đó không xa, một chiếc xe ngựa màu đỏ hoa lệ dừng lại.
Từ trong xe, Helena vén màn, ánh mắt ngờ vực nhìn về phía Harold.
Dáng người và gương mặt của cậu thiếu niên kia giống hệt Drex trăm năm trước.
Drex đã chết, nhưng thiếu niên này có thể chính là người mà Kinclair đang tìm?
Nếu đúng là cậu ta… thì Zeeland hoàn toàn vô dụng.
Helena cúi đầu, tay chạm vào chiếc vòng tay xương khắc giấu bên ống tay áo, chạm vào là tỏa ra làn sương đen lạnh buốt.
Đôi mắt lóe lên tia sáng kỳ lạ, cô vén màn, xách váy bước xuống xe ngựa, chậm rãi tiến về phía Harold.
Trấn Lục Bảo Thạch: Tiệm nail của Lộ Dao
Nam Cung Tư Uyển
Tiễn vị khách cuối cùng trong ngày ra về, Lộ Dao quay người lại nhìn ba học trò:
“Các em chuẩn bị một chút, chị sẽ quay lại ngay.”
Mumu, Tina và Eugenia đều biết khi Lộ Dao trở lại, bài khảo nghiệm học việc sẽ chính thức bắt đầu. Trong lòng ai cũng hơi căng thẳng.
Chiều nay lúc các cô luyện tập, Lộ Dao vẫn bận tiếp khách bên cạnh. Cả ba đều nhận ra rõ ràng trình độ của mình còn kém xa so với chủ tiệm.
Khoảng mười phút sau, Lộ Dao trở lại, phía sau theo ba vị phu nhân.
Người cài khăn trùm đầu cài hoa là bà Cremer chủ tiệm trái cây cạnh bên.
Người mặc váy dài vàng nghệ in hoa là bà Groth chủ tiệm bánh mì đối diện.
Người đi cuối cùng có vẻ hơi mờ mịt là bà Brown chủ tiệm may bên khu phố Tây.
Eugenia lập tức đứng lên, kinh ngạc đi về phía bà Brown:
“Mẹ? Mẹ sao lại đến đây?”
Bà Brown hơi xấu hổ, lén liếc nhìn Lộ Dao một cái, nhỏ giọng nói:
“Chủ tiệm nhờ mẹ đến giúp một tay.”
Eugenia không hiểu Lộ Dao có ý gì, quay đầu nhìn cô, định hỏi nhưng lại thôi.
Lộ Dao mời ba vị phu nhân ngồi xuống, giải thích đơn giản:
“Không cần căng thẳng, ba vị đây chính là khách hàng hôm nay của các em. Một lát nữa các em phải lắng nghe yêu cầu của họ và thiết kế một bộ mỹ giáp phù hợp.”
Lộ Dao đã nói rõ với ba người hàng xóm trước khi mời họ đến lần này chỉ là một buổi trải nghiệm dịch vụ, đồng thời cũng là phần khảo nghiệm học trò.
Cư dân trấn Lục Bảo Thạch từ lâu đã tò mò về tiệm nail này. Những người hàng xóm như bà Cremer và bà Groth thậm chí mỗi ngày đều lén nhìn vào, nhưng vì đủ loại tin đồn nào là rồng, là ma vật… nên chưa từng dám bước chân vào.
Lần này nghe được có thể trải nghiệm miễn phí, gần như không chút do dự, hai người lập tức đồng ý.
Bà Brown ban đầu còn ngần ngại, nhưng cũng muốn đến xem nơi con gái làm việc thế nào nên sau khi cân nhắc, bà cũng đồng ý.
Ba học trò vốn tưởng bài khảo nghiệm sẽ chỉ là làm mẫu trên bảng tay giả, không ngờ lại là tiếp khách thực tế, mức độ khó bỗng nhiên tăng lên rất nhiều.
Lộ Dao rót nước mời ba vị phu nhân, rồi nhìn ba học trò đang có chút do dự, nhướng mày hỏi:
“Sao thế? Còn sợ à?”
Tina vốn là long tộc, nghe kiểu lời lẽ mang tính khiêu khích này thì không thể nhịn nổi.
Cô lập tức ngồi xuống trước mặt bà Groth, bắt chước dáng vẻ Lộ Dao thường tiếp khách, lấy ra ba mẫu thiết kế:
“Chào ngài, tôi là Tina, hôm nay sẽ là người làm mỹ giáp cho ngài. Đây là ba mẫu thiết kế, ngài xem có thích mẫu nào không?”
Sự nhiệt tình và chuyên nghiệp của Tina khiến bà Groth cũng dần thả lỏng.
Thì ra làm “nhiễm giáp” (mỹ giáp móng tay) là như thế này, mà kiểu dáng còn rất đẹp mắt.
Bà xem qua một lượt rồi chọn mẫu có khắc dấu.
Trong tiệm, Mumu thường giữ hình dạng Slime, cậu nhìn thấy sự e ngại trong mắt bà Brown, liền tránh bà ấy, chọn ngồi trước mặt bà Cremer.
Sáng nào bà Cremer cũng thấy Mumu đứng trước tiệm nail nên cũng hơi nghi ngờ khả năng làm móng của một Slime. Nhưng dù nghi ngờ, bà không phản đối.
Eugenia thì đương nhiên ngồi xuống trước mặt mẹ mình bà Brown.
Bài khảo nghiệm học trò chính thức bắt đầu.