CẢM GIÁC CỦA BA NGÀY XUÂN TRONG CƠN KHÔ CẰN CỦA SA MẠC - Chương 81
Cập nhật lúc: 2024-12-30 10:59:31
Lượt xem: 16
Chẳng phải đây chính là “khi người đàn ông giả vờ yếu đuối” trong truyền thuyết sao?
Cô cầm bát lên, mỉm cười nhìn anh: “Vậy giờ phải làm sao đây? Em chỉ còn cách đút cho anh thôi?”
Tiêu Đạc yếu ớt gật đầu: “Làm phiền em rồi.”
Kiều Nhụy Kỳ: “…”
Cô thực sự muốn chụp lại dáng vẻ này của anh rồi đăng lên vòng bạn bè.
Vì cháo còn hơi nóng, cô múc một thìa, thổi nhẹ, rồi mới đưa tới miệng Tiêu Đạc: “Cẩn thận nóng đấy.”
Tiêu Đạc đáp lại một tiếng, há miệng nhận lấy thìa cháo cô đút.
Thực ra anh cũng không có cảm giác thèm ăn gì mấy, nhưng bát cháo được Kiều Nhụy Kỳ đút dường như có công hiệu đặc biệt, ăn xong một miếng lại muốn ăn thêm miếng nữa.
“Ngon không?” Cháo này buổi sáng Kiều Nhụy Kỳ cũng đã ăn, nếu không phải để dành phần cho Tiêu Đạc, cô đã ăn hết sạch, “Khương Kha nấu rất ngon đấy.”
Tiêu Đạc gật đầu: “Thật sự rất ngon, nhưng tay nghề của Khương Kha chỉ chiếm một nửa thôi.”
“Ồ? Vậy còn nửa kia là gì?”
Đôi mắt đen sâu của Tiêu Đạc nhìn cô chăm chú: “Dĩ nhiên nửa còn lại là em.”
Kiều Nhụy Kỳ tặc lưỡi, mỉm cười: Miệng anh quả thật ngọt ngào, đây chẳng phải là cách anh dụ cô đút cháo cho mình sao?
Bát cháo gần như đã cạn, ban đầu Kiều Nhụy Kỳ ngồi bên cạnh Tiêu Đạc để đút cháo cho anh, không biết từ lúc nào đã ngả vào lòng anh.
Khương Kha giả vờ như không thấy cảnh thân mật của đôi tình nhân, tập trung vào công việc của mình.
Điện thoại bàn trên bàn reo lên, Khương Kha đi tới và nhấc máy: “Xin chào, đây là studio của Kiều Nhụy Kỳ.”
“À, Tiểu Khương, tôi là Ngụy Chiêu đây.”
Giọng Ngụy Chiêu vang lên, khiến Khương Kha có chút ngạc nhiên: “Trợ lý Ngụy? Anh muốn gặp Tổng giám đốc Tiêu sao?”
Nhưng không đúng lắm, nếu muốn gặp Tổng giám đốc Tiêu, sao anh ấy lại gọi vào số của studio?
Ngụy Chiêu nói: “Không, tôi đang ở bên ngoài vườn thực vật, bảo vệ yêu cầu gọi điện xác nhận để cho tôi vào.”
Khương Kha còn ngạc nhiên hơn: “Anh đến thành phố H rồi à?”
“Đúng vậy, phiền cô nói với bảo vệ cho chúng tôi vào nhé.”
“Vâng vâng.” Khương Kha xác nhận với bảo vệ qua điện thoại rồi Ngụy Chiêu mới cúp máy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cam-giac-cua-ba-ngay-xuan-trong-con-kho-can-cua-sa-mac/chuong-81.html.]
“Chị Rich, Tổng giám đốc Tiêu, trợ lý Ngụy tới rồi.” Mặc dù không muốn phá rối đôi tình nhân, nhưng Khương Kha vẫn thông báo với họ.
Lông mày Tiêu Đạc hơi động, có vẻ như anh có chút ngạc nhiên: “Ngụy Chiêu đến rồi?”
“Vâng, đã ở cổng.”
Tiêu Đạc không nói gì. Ngụy Chiêu chưa từng nói với anh là hôm nay sẽ đến, sao lại đột ngột đến studio? Kiều Nhụy Kỳ nhìn thấy anh nhíu mày, liền đút thìa cháo cuối cùng đến miệng anh: “Ăn xong bát cháo đã nhé.”
“Được.” Tiêu Đạc há miệng, ăn thìa cháo cô đút.
Xe của Ngụy Chiêu nhanh chóng dừng trước cửa studio, Khương Kha đã chờ sẵn ở đó, thấy xe dừng lại liền tiến lên chào đón.
Vừa nãy Ngụy Chiêu đã nói “chúng tôi” qua điện thoại, Khương Kha tưởng anh đi cùng trọ lý Lý, nhưng người bước xuống xe lại là một phụ nữ mặc bộ đồ công sở cao cấp.
Khương Kha chưa từng gặp người đó, không rõ thân phận, nhưng thấy Ngụy Chiêu còn mở cửa xe bà ấy, chắc chắn địa vị của bà ấy không hề thấp.
Không dám hỏi nhiều, Khương Kha nhận ra ánh mắt của Ngụy Chiêu ám chỉ rằng cô nên vào thông báo cho Tiêu Đạc và Kiều Nhụy Kỳ.
Khương Kha hiểu ý, định đi trước vào, thì người phụ nữ kia lên tiếng: “Cô ở ngoài chờ đi.”
“…” Khương Kha nhìn sang Ngụy Chiêu, thấy anh mặt không mấy vui nhưng vẫn gật đầu với cô.
Khương Kha đành đứng ngoài vườn, không tiếp tục theo vào. Người phụ nữ xa lạ này chắc không phải là một cổ đông của công ty chứ?
Trong phòng, bát cháo trong tay Kiều Nhụy Kỳ cuối cùng cũng được ăn sạch.
Nhưng trên mặt Tiêu Đạc không được sạch sẽ lắm, đầu mũi anh vô tình dính một chút cháo.
Kiều Nhụy Kỳ nhìn thấy dáng vẻ của anh mà bật cười, nhưng cố ý không nhắc nhở.
Tiêu Đạc để ý thấy, kéo cô vào lòng hơn: “Em đang cười thầm cái gì đấy?”
“Không có gì.” Kiều Nhụy Kỳ cố nhịn cười, lắc đầu, quyết không nói cho anh biết.
Tiêu Đạc khẽ nhướn mày, chạm nhẹ vào chỗ cô nhột: “Những chỗ nhạy cảm của em, anh biết rõ từng điểm.”
Kiều Nhụy Kỳ rất nhột, chỉ cần Tiêu Đạc động tay là cô chịu không nổi, đầu hàng ngay: “Em sai rồi, haha đừng chạm vào đó.”
Ngụy Chiêu vừa bước vào cửa: “…”
Giữa ban ngày ban mặt, Tổng giám đốc đang chơi gì vậy!!!
“Ồ, xem ra con ở đây vui vẻ lắm, khó trách con chẳng muốn về nhà.”
Giọng phụ nữ bất ngờ vang lên khiến Tiêu Đạc khựng lại. Anh buông Kiều Nhụy Kỳ ra, ngước mắt nhìn lên.
Là mẹ anh.