Chu Quả tìm thấy Tống Hoài khi  đang tự nhốt  trong nhà uống rượu.
Người đàn ông mở cửa, mùi rượu nồng nặc,  cô từ  lên ,  lắc đầu một tiếng, định đóng cửa.
Cô lấy tay chặn .
"Nếu em  tìm ,  còn định tự hủy hoại bản  thế  bao lâu?"
Chu Quả ôm cánh tay hỏi .
  ,  đàn ông như , ngay cả khi đang suy đồi cũng toát  một khí thế khiến  khác  dám đến gần.
Tống Hoài nhíu mày,  nhạt.
"Em  thấy chán ?"
"Chán cái gì? Tống Hoài! Anh  ở bên em hai năm!"
"Anh  ở bên cô  bao nhiêu năm ? Anh vì cô  mà trở thành thế ,  em là gì?"
"......"
Người đàn ông  cô, im lặng  lâu, giọng  lúc  lộ rõ sự chán ghét.
"Vào ."
"......"
Chu Quả nhận  ngay, nơi Tống Hoài đang sống chính là nơi   sống cùng  phụ nữ đó.
Mọi thứ trong nhà vẫn   đổi, chỉ   bàn là những lon bia vứt bừa bãi.
"Chu Quả, em  tại  hôm đó  chơi game và thêm em ?"
Giọng   thấp, như một bóng ma vô hình.
"Có thể ngay cả cô ấy cũng  nhớ , cái tên tài khoản game đầu tiên mà  đăng ký cho cô  cũng là 'Chúc Chúc'."
"Hôm đó  và cô  cãi , gọi em là Chúc Chúc, giống như gọi cô  ."
"Lúc đó tình cảm với cô   phai nhạt, em đối với , giống như một cô    mới."
"Vì ,  mới cảm thấy em thú vị hơn cô ."
"......"
Chu Quả trừng mắt,   phân tích một cách lạnh lùng về mối quan hệ giữa  và cô .
Cuối cùng, cô   nhịn , cầm lon bia  bàn ném về phía .
"Anh thật sự là một tên súc sinh!"
Chu Quả đột nhiên nhớ   đầu gặp cô gái đó, khi cô  bộ với cô ấy,  rằng phụ nữ cuồng loạn thật là rẻ mạt.
 giờ cô   ước   thể điên cuồng như .
Cô    thế  cho  phụ nữ đó suốt ba năm?
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Tống Hoài rốt cuộc đang  ai qua cô ?
Một  yêu cũ đáng ghét?
...
Vậy cô  rốt cuộc là gì?
Câu trả lời   rõ ràng.
Cô   từng nghĩ   thắng  con gái đó quá nhiều, nhưng cuối cùng, ai mới là   đến cuối cùng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cai-gia-cua-tinh-yeu/chuong-7.html.]
Một   chết?
Nhìn thấy  phụ nữ  mặt bắt đầu mất kiểm soát cảm xúc, Tống Hoài ho một tiếng,  dậy đưa cô   ngoài.
Cô    đẩy  ngoài cửa, cuối cùng những lời mắng chửi và tiếng    chặn  ngoài cửa.
Anh   đôi mắt của  trong gương.
Hôm nay là một ngày  quan trọng.
Anh   ai  phiền .
Đêm  Giáng Sinh.
Trên phố  ngập tràn  khí vui tươi, náo nhiệt, và  lẽ đây là  đầu tiên trong nửa tháng qua Tống Hoài  khỏi nhà.
Anh tắm rửa sạch sẽ, cạo râu,  ăn mặc chỉnh tề   ngoài.
Ngày 24 tháng 12,  ngày ,   thổ lộ tình cảm với cô .
Cảnh đêm đường phố, ánh đèn neon rực rỡ, trong thành phố  bao giờ ngủ, dường như   đều  cùng .
Anh thọc tay  túi,   phố, nhưng đột nhiên   va  .
"Anh ơi, cầm bó hoa  , nếu   thích, nhất định  mạnh dạn thổ lộ nhé."
Một  bé đưa cho  một bó hoa lớn.
Có lẽ đây là một hoạt động khuyến khích   thổ lộ tình cảm từ một trung tâm thương mại.
Tống Hoài cầm bó hoa, bất giác cảm thấy lúng túng.
Giá mà cô  ở đây thì .
Sau đó, nỗi áy náy vô tận tràn ngập trong lòng .
"Xin chào,   thể bán em bó hoa  ?"
Một giọng nam cắt đứt suy nghĩ của .
Là một  thanh niên tươi  đầy sức sống, tóc xoăn nhẹ, dễ tạo thiện cảm.
"Em  bạn gái giận ,  mua hoa để xin , nhưng   đấy,  dịp lễ thế , khó mà mua ."
"……"
Có lẽ là một cặp đôi đang yêu nồng nàn.
Tống Hoài ngẩn , đưa bó hoa cho  , vốn   nhận tiền, nhưng  thanh niên  nhét  tay  một tờ tiền đỏ.
Cậu ấy cảm ơn  rời , còn Tống Hoài thì  đó.
Anh cũng  từng mua hoa cho cô .
Khi trang trí nhà mới,  còn nhét đầy hoa hồng  tủ lạnh.
Lúc đó,  lẽ    yêu cô .
Yêu đến mức…
Không nỡ  bất kỳ điều gì tổn thương cô .
…
Tống Hoài cảm thấy ký ức đang dày vò  đến phát điên.
Nếu    những chuyện đó thì ? Nếu    tổn thương cô  thì ?
Nếu  luôn ở bên cô , liệu Giáng Sinh cuối cùng của hai   thể cùng  trải qua ?