Cuối cùng,  cũng tìm  cách liên lạc với bạn  của cô ngày xưa.
Người đó  mắng  một trận,   chặn .
"Anh cứ sống trong sự hối hận suốt phần đời còn  của  , đồ đàn ông đểu."
Anh nhướn mày, cảm thấy  thể nào.
Chỉ cần còn  cơ hội gặp  cô,  sẽ  cách lấy  cô.
Anh hiểu rõ cô lắm,   cô thích gì,  cách  cô vui.
Nhiều thứ dường như  ăn sâu  xương tủy, vì thế mà  cứ nhớ mãi  quên.
Anh  tin, cô sẽ quên  dễ dàng như .
...
Lúc đó, trong một buổi nhậu  thứ Bảy.
Một  bạn học cũ đến trường họ để khảo sát,  mấy ly rượu,  tránh khỏi  về những chuyện xưa.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Anh   là  uống rượu giỏi, lúc ,  đang chống cằm, chán nản lắng  những  khác khoe khoang.
 khi  thấy tên cô,  bỗng ngẩng đầu.
"Ê, các  còn nhớ cô bạn học cũ , thật đáng tiếc, tuổi còn trẻ mà..."
" , năm ngoái  còn  dự tang lễ của cô , hình như là ung thư  dày, thật tội nghiệp,  , ba  cô  cũng  còn, lúc  , cô  cô đơn một ..."
Tuổi trẻ.
Ung thư  dày.
Tang lễ.
Những từ , dường như quá xa lạ,   từng  qua.
Anh bật dậy, tất cả ánh mắt đều đổ dồn  .
Anh cảm thấy đầu óc ong ong,  lẽ là do say rượu, hoặc  thể    nhầm,  thể chỉ là một  cùng tên.
Cô   còn  đời  ? Làm   thể.
Cô   c.h.ế.t ? Chết cách đây một năm ? Anh sẽ  bao giờ gặp  cô  nữa ? Anh sẽ  bao giờ tìm thấy cô  nữa ?
Cái chết, là gì.
Có   nghĩa là  bao giờ gặp  cô  nữa ?
...
Anh phát điên tìm kiếm tất cả những gì liên quan đến cô,   chứng minh sự tồn tại của cô.
Anh  chứng minh   đang lừa , chứng minh tất cả là giả dối.
Chứng minh đó là một trò đùa, chỉ là   hợp sức đùa giỡn cô .
 .
Anh tìm  một địa chỉ, và một bia mộ.
Gió thổi vù vù, núi cao nước xa.
Người cũ   ,  lúc bất ngờ nhất, khi    tìm kiếm.
Vậy là,  chẳng kịp  một câu xin .
Ký ức ùa về như sóng cuộn, giống như lúc , bất kỳ cảm xúc  liên quan nào cũng  khuếch đại lên  lớn.
Anh quỳ  bia mộ của cô, từ sáng đến tối.
 đó là tro tàn, tan biến trong gió.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cai-gia-cua-tinh-yeu/chuong-6.html.]
Anh sẽ mãi  thể nhận  sự tha thứ, vì  ai  thể   ,  thậm chí   tư cách để  cô   .
Anh   là   bỏ  ?
...
Anh bắt đầu nhốt  trong phòng, uống từng chai bia.
Chỉ khi bia  tê liệt bộ não,  mới  thể  thấy cô.
Cô gái đó   mặt , chống cằm, xoa đầu .
"Anh thật là một  kỳ lạ."
Rõ ràng   lòng  là ,  bây giờ   như .
Sau đó,   sa  sự trượt dốc.
Giống như chỉ  thể hòa   đám    đắn,  mới  cảm giác  chút cứu rỗi.
Mỗi ngày đều  gọi  nhậu, mà  thì rượu  giỏi.
Một ngày nọ,   uống say, chạy  nhà vệ sinh,   gương.
Anh  lâu thật lâu,  đ.ấ.m mạnh  gương.
Máu chảy dọc theo tay, lòng bàn tay thì tê liệt.
Cả tấm gương vỡ thành nghìn mảnh,  run rẩy mở miệng.
"Vì ?"
"Vì  chứ, Tống Hoài."
Tại   thể yêu một  một cách chân thành, tại   bỏ rơi cô , tại   nghĩ rằng bất cứ lúc nào cũng  thể lấy  cô .
Sau   mới nhận ,   là  còn yêu, chỉ là  những thứ tình yêu  ăn sâu  xương tủy.
Nên khi bỏ  dễ dàng, mất  mới cảm thấy đau đớn đến mức  thể thở nổi.
Anh đột nhiên nhặt những mảnh kính  đất.
Sau đó   gương, vạch một đường lớn  mặt .
Máu ngay lập tức chảy xuống má.
Ngay cả đám bạn  của  cũng  dọa sợ, đưa  đến bệnh viện.
Có   bên cạnh , đụng vai .
"Ê,  vui ? Đi tìm chút niềm vui ."
Anh bắt đầu lẩn quẩn ở các quán bar lớn.
Gương mặt , dù  sẹo  vết thương lành , vẫn  thể thu hút một đám đông phụ nữ xinh .
Có  phụ nữ sờ lên má , :
"Em thích , trông  giống   nhiều câu chuyện."
Sau đó, phụ nữ và rượu gần như trở thành giai điệu chính trong cuộc sống của .
Có những thứ  cố quên , nhưng  thể,  thì   những việc khác để   nghĩ đến nó.
Vì , trong giới  lan truyền rằng những cô gái  từng quen đều  ngoại hình  giống .
Có  giống tính cách,   giống vẻ bề ngoài.
Nỗi nhớ điên cuồng khiến  cố gắng xoa dịu bằng cách , nhưng  một ngày nào đó, nó  tràn  như vỡ đê.
Tất cả   đều giống cô , nhưng    là cô .
Khi   thấy những gương mặt giống  đó,  bỗng cảm thấy buồn nôn.
Anh lao  nhà vệ sinh nôn đến mức trời đất  cuồng.