Tạ Thầm dang hai tay chặn  cửa.
 
 vờ như  thấy,  thẳng qua.
 
Thân thể  xuyên qua Tạ Thầm.
 
Hắn đương nhiên  thể cản  .
 
「Chu Ngọc! Em  !」
 
 bước chân  khỏi phòng.
 
Điều khiến   ngờ tới là, Tạ Thầm thế mà cũng theo  ngoài.
 
Ngay cả bản  Tạ Thầm cũng  bất ngờ.
 
Tiếp theo là sự vui mừng khôn xiết.
 
「,   thể  ngoài  ?」
 
「 thế mà   thể  ngoài !」
 
Hắn  xong liền bỏ mặc  lao về phía .
 
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Đáng tiếc là,  bao lâu  cơ thể  liền  rút về.
 
Vài  qua ,  cuối cùng cũng hiểu .
 
Tạ Thầm chỉ  thể  theo .
 
Và  cũng cuối cùng chấp nhận sự thật .
 
「A Ngọc, tại   chỉ  thể  theo bên cạnh em?」
 
 còn chẳng thèm   lấy một cái, cứ coi như  thấy.
 
--- Chương 9 ---
 
Thẩm Niệm sống ở phía Tây nhà .
 
  định gõ cửa,   thấy tiếng  vọng  từ bên trong.
 
「Mấy thứ  đều là do Tạ Thầm cái đồ ngu ngốc đó đưa cho cô ?」 Giọng đàn ông đầy vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.
 
「 ,  chỉ  thế, mỗi tháng còn đưa cả tiền lương cho em nữa, cái tên c.h.ế.t tiệt đó, đúng là ngu xuẩn! Cứ tưởng trong lòng em chỉ  ! Hahahahahaha.」
 
Tạ Thầm bên cạnh khi  thấy tiếng  từ bên trong,   chấn động.
 
Hắn  xông , nhưng   bên ngoài,  căn bản   .
 
「Ai ? Ai ở bên trong?」
 
「A Ngọc, em  , em đẩy cửa  , xem thằng gian phu bên trong là ai!   g.i.ế.c !」
 
「A Ngọc! Em mau  !」
 
  để ý tới Tạ Thầm.
 
Ánh mắt  xuyên qua ,    .
 
「A Ngọc,    quên mất là em   thấy .」
 
「A Ngọc, em  xem cô  tại   đối xử với  như thế? A Ngọc,  đối xử với cô   đủ  ?」
 
「A Ngọc, em  cho   ...」
 
 vô cảm   đàn ông  mặt.
 
Hắn   mắc bệnh nặng.
 
Sắp xếp xong xuôi cho  ruột của .
 
Sắp xếp xong xuôi cho bạch nguyệt quang.
 
Chỉ duy nhất  hề nghĩ tới .
 
Thế mà dù ,  còn  mặt dày  lóc  mặt .
 
Thật đúng là nực  vô cùng.
 
Tiếng  trong nhà vẫn tiếp tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cai-gia-cua-loi-the/chuong-4.html.]
 
「Hắn   chuyện cô bỏ thuốc cho  chứ?」
 
 sững .
 
Tạ Thầm cũng sững .
 
「Cái đồ ngu ngốc đó,  còn tưởng đứa bé thật sự là con của !」
 
 cau mày .
 
Tạ Thầm thì  phát điên lên, 「Thẩm Niệm, cô  đây cho !」
 
「Thẩm Niệm, 'đứa bé   của ' là ? 'Bỏ thuốc cho ' là ?」
 
「Không  cô  đứa bé là con của  ? Cô  đứa bé là con của , cho nên  mới đưa hết gia sản cho cô chứ, Thẩm Niệm!」
 
 lạnh lùng   đàn ông đang lên cơn điên cuồng.
 
Khó chịu lắm đúng ?
 
Tạ Thầm như thể mắc bệnh mất trí, chỉ  tính toán vì hai  con cô .
 
Hắn  dốc hết  bộ gia sản  ngoài.
 
Là vì tin Thẩm Niệm, xem con của Thẩm Niệm như con .
 
Ngay lúc Tạ Thầm ngã vật xuống đất, cửa nhà Thẩm Niệm đột nhiên mở .
 
Nhìn thấy một  đàn ông và một  phụ nữ  ở cửa.
 
Tạ Thầm đột nhiên lên cơn điên cuồng lao tới.
 
「Tiện nhân! Cô lừa ! Cô lừa !」
 
「Cô  đứa bé là con của , cô  là của ,  mới đưa hết tiền cho cô, tiện nhân!」
 
Nhìn Tạ Thầm đang lên cơn điên cuồng và như phát rồ lao về phía hai  họ.
 
Đương nhiên, kết quả là  chỉ như một làn gió.
 
Thẩm Niệm và  đàn ông chỉ cảm thấy một làn gió lạnh thổi tới,  rùng  một chút,   còn cảm giác gì khác.
 
Tuy nhiên,  thấy  ở cửa, Thẩm Niệm vẫn  khựng .
 
Vẻ mặt bối rối thoáng qua.
 
「Chị, chị dâu ạ.」
 
「Sao chị  đến đây?」
 
   gì.
 
 đang đoán, sự bối rối của Thẩm Niệm là vì  lấy tiền tài của ,  là vì  cướp mất chồng ?
 
Bây giờ, chồng  vì  tính kế với ,  rằng sẽ  trâu  ngựa cho .
 
Còn cô  thì ?
 
「Chị? Chị dâu ạ?」
 
Vẻ mặt của Thẩm Niệm vẫn còn  lo lắng.
 
  hồn.
 
「À, lúc nãy  chồng     đến đây ?」  đột nhiên hỏi.
 
Thẩm Niệm ánh mắt né tránh, 「Cái đó, cái đó...」
 
Cô   cách nào giải thích  tại  Lưu Thúy Hoa  đến đây.
 
「Bà  về nhà  với  lấp lửng gì đó,  đồ của  ở chỗ cô, bà   báo công an   .」
 
「Cô  là  ý gì ?」
 
 vờ như  hiểu gì mà hỏi cô .
 
Thẩm Niệm ánh mắt kinh sợ, liên tục xua tay, 「Em… em   chị  gì.」
 
「Chị… chị  , em thật sự   chị đang  gì.」
 
Nói xong, cô  kéo  đàn ông một cái, đóng cửa phòng .