Cách Sống Sót Khi Xuyên Vào Truyện BE - 35

Cập nhật lúc: 2025-04-27 02:43:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà lúc này ta đương nhiên cũng nhận ra Tạ Ngọc Cung rõ ràng đang né tránh.

Không giả được nữa rồi chứ gì.

Vậy thì xem ta diễn.

Ta vẫn giữ nguyên tư thế sững sờ khi vừa bước vào, người đánh xe đương nhiên không thể vội vàng cho xe chạy trước khi chủ nhân ngồi yên vị.

Ta lặng lẽ đưa tay ra sau lưng, vẫy về phía sau vài cái.

Lâu Đại đang hầu bên cạnh xe, toàn tâm toàn ý chú ý đến vị đại tiểu thư nhà mình.

Nhìn thấy ám hiệu của đại tiểu thư, hắn ngẩn người ra một lát, sau đó lập tức hiểu ý.

Một cái tát vào m.ô.n.g con ngựa kéo xe.

"Khởi hành!"

Con ngựa giật mình, lập tức lùi về phía trước một bước.

Xe ngựa bắt đầu di chuyển.

Ta thuận thế "bất ngờ" kêu lên một tiếng, loạng choạng về phía trước một bước, ngã quỳ xuống đất.

Hai tay ta hoảng loạn chống xuống, vừa vặn chống lên... bắp chân của đôi chân dài không chỗ đặt của Tạ Ngọc Cung.

Cơ bắp dưới lòng bàn tay hắn lập tức cứng lại như thanh sắt, hắn lùi về sau một chút nhưng không thể nào dời đi, ta cúi đầu, nhanh chóng cong môi cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/35.html.]

Sau đó, như thể chưa kịp phản ứng, ta cứ nắm lấy một lúc lâu không buông, còn chậm rãi từng chút từng chút ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với ánh mắt kinh ngạc của Tạ Ngọc Cung đang nhìn xuống.

Khoảnh khắc hai người nhìn nhau, còn chưa kịp nhìn rõ cảm xúc ẩn giấu trong mắt đối phương, đã cảm thấy như có thứ gì đó lặng lẽ nổ tung.

Mặt ta đỏ bừng lan ra từ mang tai, nhanh chóng bao phủ toàn bộ khuôn mặt, thậm chí cả cổ.

Thật sự diễn một màn mặt đỏ tim đập chân thực.

Đây cũng coi như một kỹ năng đặc biệt của ta, tuy rằng bất cứ ai nín thở thật lâu cũng sẽ đỏ mặt đỏ cổ.

Nhưng việc kiểm soát tốc độ và cường độ đỏ mặt, ta lại có luyện tập trước gương một cách chuyên biệt.

Chủ yếu để đối phó với phản ứng khi những bác sĩ tâm lý hỏi han, ta sẽ tỏ ra xấu hổ.

Hiệu quả luôn rất xuất sắc.

Rất nhiều bác sĩ tâm lý đều không phân biệt được, ta rốt cuộc là thật sự xấu hổ hay giả vờ.

Sau đó, ta càng giống như bị bỏng tay, nhanh chóng buông bắp chân của Tạ Ngọc Cung ra.

Hoảng loạn đến mức thậm chí không đứng dậy, cứ thế lăn một vòng tại chỗ, co rúm vào góc xe ngựa.

Như thể ta bị đá văng ra vậy.

Tạ Ngọc Cung: "..."

 

Loading...