Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Ngọc Cung nằm ngửa, nhưng vì hướng đầu nên sau khi mắt Bạch Du đã quen với bóng tối, lại nhìn thấy chính là nửa khuôn mặt trái lành lặn của hắn.
Đường nét khuôn mặt nhìn nghiêng nếu chụp ảnh lại, chắc chắn sẽ nổi tiếng trên mạng xã hội.
Con cháu hoàng tộc mà, nhìn chung đều không đến nỗi nào, dù sao Hoàng đế cũng đều chọn mỹ nữ để sinh con.
Bạch Du nghĩ đến khuôn mặt chính diện của Tạ Ngọc Cung mà nàng nhìn thấy hôm qua, trong lòng thầm than tiếc nuối.
Bị hủy hoại rồi.
Nghĩ ngợi quá nhiều, thời gian lại vượt quá dự tính.
Nhưng không sao, Bạch Du tiến lên vài bước nữa, lần này trực tiếp đứng bên cạnh giường, tiếp tục đếm số.
Tạ Ngọc Cung vốn đang giả vờ ngủ, khi con người phải giữ nguyên một tư thế trong thời gian dài, toàn thân sẽ đau nhức cứng đờ.
Nữ nhân này rốt cuộc muốn làm gì!
Cơ đùi của Tạ Ngọc Cung đã đau nhức đến mức không chịu nổi, hắn không nhịn được nữa, giả vờ trở mình như phản xạ tự nhiên khi đang ngủ say.
Sau đó Bạch Du “bỗng nhiên” hít một hơi thật sâu, nhanh chóng chạy ra khỏi phòng trong, bị “dọa” đến tận cửa gian ngoài.
Tạ Ngọc Cung: “…”
Bạch Du: “…” Khẽ cong môi cười thích thú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/24.html.]
Đương nhiên nàng biết Tạ Ngọc Cung đang giả vờ.
Bạch Du lúc giả vờ ngất xỉu bị dẫm lên tay cũng không hề chớp mắt, sao có thể không nhận ra Tạ Ngọc Cung đang giả vờ chứ?
Cùng nhau giả vờ thôi.
Tạ Ngọc Cung nghe thấy nữ nhân kia chạy đi, nhưng không nghe thấy tiếng mở cửa, sợi dây trong lòng hắn càng lúc càng căng thẳng.
Hắn thậm chí còn mở mắt ra trong bóng tối, hít sâu một hơi, rồi nín thở.
Bởi vì hắn nghe thấy tiếng bước chân của Bạch Du quay trở lại.
Rất cẩn thận.
Rất chậm rãi.
Mỗi bước chân đều rất nhẹ nhàng.
Tạ Ngọc Cung sắp bị âm thanh nhỏ bé này tra tấn đến phát điên.
Cứ như một con d.a.o sắc nhọn treo lơ lửng trên đầu, vĩnh viễn không biết khi nào nó sẽ rơi xuống!
Bạch Du lại bắt đầu đếm số sau mỗi vài bước chân.