Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng cầm bộ y phục mà Lâu Nương lấy từ chỗ Tạ Ngọc Cung , trùm lên đầu, vén chăn lên, cổ chân trần lơ lửng câu lấy một cây "cán bột" bằng ngọc cầm trong tay.
Cảm giác ấm áp khi chạm vào, là vật phẩm thượng hạng trong của hồi môn của nàng.
Còn Tạ Ngọc Cung vẫn muốn đi vào từ ô cửa sổ nhỏ lần trước, hắn lén lút nhìn ra phía sau một cái, xác định trong phòng ngủ không có nha hoàn canh giữ, lúc này mới lặng lẽ bước vào.
Lúc này đã quá canh ba. Chó cũng đã ngủ.
Tạ Ngọc Cung định làm cho nhanh gọn, cho nàng uống thuốc rồi đi. Nhưng khi hắn đi đến bên giường, lại nghe thấy một trận âm thanh rất nhỏ, khó diễn tả thành lời.
Nhưng âm thanh này lại bị kìm nén trong cổ họng, lại vô cùng ướt át, chỉ cần nghe thấy, liền cảm thấy toàn thân nóng ran, tai nóng bừng.
Tạ Ngọc Cung cả người cứng đờ, theo bản năng muốn nhảy cửa sổ bỏ chạy.
Sao giờ này rồi, nàng vẫn chưa ngủ sao!
Nhưng Tạ Ngọc Cung còn chưa kịp bước chân, liền nghe thấy một tiếng cực kỳ mơ hồ, giống như bị đè nén dưới đầu lưỡi trong cổ họng "Cửu điện hạ..."
Tạ Ngọc Cung giống như bị đinh đóng chặt xuống đất, trợn tròn mắt, vẻ mặt dữ tợn vì sợ hãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/109.html.]
Hắn bị phát hiện rồi?
Nhưng sau tiếng gọi này, màn giường không hề động đậy. Tiếng gọi đó cũng không giống như đang gọi người, ngược lại giống như đang nói mê.
"Ưm... Tiểu Cửu nhi..." Trong màn giường lại truyền đến một tiếng gọi khẽ đè nén rất thấp.
Tạ Ngọc Cung nhíu mày.
Trước đây mẫu phi của hắn cũng thường xuyên nằm mơ thấy ác mộng, đặc biệt là những đêm phụ hoàng không đến, không có đêm nào ngủ yên giấc đến sáng. Chứng tâm bệnh luôn khiến người ta lo lắng bất an.
Nàng đang nằm mơ. Trong mơ có hắn.
Tạ Ngọc Cung mím môi, theo bản năng đưa tay kéo khăn che mặt xuống, che kín vết sẹo trên mặt mình. Rồi đi đến bên giường, đưa tay vén màn giường lên, định cho nàng uống thuốc, để nàng an thần.
Nhưng ngay khoảnh khắc màn giường được vén lên —— Tạ Ngọc Cung nhìn thấy cảnh tượng trên tấm chăn gấm.
Khuôn mặt bị khăn đen che kín mít của hắn, giống như bị bàn ủi nóng đỏ áp lên, trong nháy mắt da thịt bỏng rát, run lên bần bật.