Hôm nay sư Thiên Nhạn gì và nọ đó.
Lại thể cho lão già Phó Thanh Dương chịu thiệt, lão già từ đến nay là một kẻ hổ.
Thấy con gái ăn nhiều tát như , Phó Thanh Dương quyết định tạm thời nhịn xuống.
Mối thù hôm nay, ông ghi nhớ trong lòng, sẽ ngày báo.
Khi Phó Tuyết Mi mang , ánh mắt như ăn tươi nuốt sống vẫn dán chặt Diệp Tì.
Phó Tuyết Mi bao giờ chịu sự sỉ nhục như , nàng thề rằng, chỉ cần còn sống, nhất định sẽ bắt Sở Thiên Nhạn và Diệp Tì trả một cái giá thật đắt.
Diệp Tì nhận ám hiệu của Thiên Nhạn, bèn thả Phó Tuyết Mi .
Nàng lắc lắc cổ tay, thật lòng mà , đ.á.n.h mặt khác đúng là mệt thật, việc chẳng dễ chút nào.
Thế nhưng hành động chọc cho Phó Tuyết Mi điên tiết, ánh mắt như phun lửa.
Diệp Tì vội vàng chạy lưng Thiên Nhạn, bộ sợ sệt, khiến Phó Tuyết Mi tức đến hộc máu, phun một ngụm m.á.u tươi, đúng là chọc cho tức sống tức chết.
"Mi Nhi!" Phó Thanh Dương hét lớn, vội vàng đỡ lấy Phó Tuyết Mi, nhưng nàng đẩy mạnh , ánh mắt oán hận ông .
Phó Thanh Dương vô cùng bất đắc dĩ, hôm nay chỉ đành chịu : "Cáo từ."
"Chờ một chút." Thiên Nhạn lên tiếng.
Phó Thanh Dương gần như gầm lên: "Không Sở phong chủ còn chuyện gì? Tiểu nữ nông nỗi , chẳng lẽ Sở phong chủ vẫn còn tính toán?"
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
"Năm mươi vạn còn ông đưa, với ban nãy ông tấn công ." Thiên Nhạn mặt đổi sắc, những lời một cách nghiêm túc.
Đến cả Phi Vân chân nhân cũng giật giật khóe mắt, nhưng đương nhiên ý định ngăn cản.
Hai môn phái vốn ưa gì , lúc đang chiếm thế thượng phong, trong lòng ông thầm thấy sảng khoái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/chuong-178.html.]
Phó Thanh Dương dám gây sự công khai, nhiều nhất chỉ thể giở trò lưng. Mà một khi ở trong tối, thì xem thủ đoạn của ai cao tay hơn.
Phó Thanh Dương thấy vô cao thủ đang vây lấy , dù tức giận đến , cuối cùng vẫn lấy năm mươi vạn linh thạch thượng phẩm.
Ông coi như , nếu hôm nay lấy , Huyền Nguyệt Môn chắc chắn sẽ đ.á.n.h cho ông một trận mới thả .
Như còn mất mặt hơn!
Huyền Nguyệt Môn, lắm, ông nhớ kỹ.
Phó Thanh Dương chật vật rời , khiến cho đám Huyền Nguyệt Môn hả hê trong lòng, dĩ nhiên là trừ mấy của Đăng Vân Phong.
Lúc , hai lão già Sở gia những lời , suýt chút nữa họ uất ức đến chết.
Sở Tiêu Nguyệt bây giờ chỉ rời . Sớm Sở Thiên Nhạn khác xưa, nhưng ngờ hôm nay đối phương chẳng hề kiêng dè gì cả.
Thật hôm nay nên đến, đáng lẽ nên đợi tiểu xuất quan mới ngoài. May mắn là hôm nay mũi nhọn chĩa , Sở Thiên Nhạn lý do gì để khó nàng .
Tống Thanh Vận và Tiền Mạc Ninh hận thể trốn ngay lập tức, nhưng bọn họ dám.
Sư phụ của họ vẫn đang bế quan, ai che chở cho họ. Nhìn tình hình , hai lão Sở gia dường như cũng chẳng gì.
"Tống Thanh Vận, Tiền Mạc Ninh." Phi Vân chân nhân lên tiếng: "Hai ngươi cấu kết với ngoài sỉ nhục đồng môn, nhân lúc sư phụ các ngươi bế quan, bản tọa với tư cách là môn chủ, quyền sư phụ các ngươi trừng phạt. Đến Hàn Phong Nhai diện bích năm năm."
Tống Thanh Vận và Tiền Mạc Ninh định xin tha, nhưng tử chấp sự lôi .
"Lão thái gia, lão phu nhân!" Tiền Mạc Ninh la lớn, hy vọng lời của hai họ tác dụng.
Hai lão Sở gia quả thực hai họ phạt. Hàn Phong Nhai là nơi nào, trong tông môn ai cũng , đó là nơi thường thể ở.
Sở Thành Hỉ : "Môn chủ, hình phạt nặng, là đợi Bình Dụ ngoài hãy phạt, họ dù cũng là tử truyền của Bình Dụ."
Ý tứ rõ ràng, dù ngươi là môn chủ cũng nhất đừng nhúng tay chuyện .
Phi Vân chân nhân tức đến bật , lão già lấy dũng khí dám phản bác lời của ông?