Cả Nước Cầu Ta Sinh Nhãi Con Cho Hoàng Đế Bệnh Kiều - Chương 88: Nguyên tội

Cập nhật lúc: 2025-12-29 12:28:18
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 88: Nguyên tội

Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种 

Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc

Nhắc đến Thái hậu, Tang Yên nhớ ngất , liền hỏi: “Hoàng thượng thăm Thái hậu ?”

Hạ Doanh lắc đầu, tưởng nàng mềm lòng, nhắc nhở: “Nàng đừng nghĩ bà nhân từ. Chỉ là bà dám g.i.ế.c nàng mà thôi.”

Tang Yên đối với Thái hậu vốn thiện cảm, cũng từng nghĩ đến việc xin tha cho bà, chỉ hỏi một câu: “Vậy vì dám g.i.ế.c ?”

Hạ Doanh hỏi đến sững .

Thái hậu g.i.ế.c Tang Yên, hẳn là vì để cho một đường lui, e rằng cũng vài phần vì .

Hắn con của Thái hậu, tiên đế cũng , nhưng cả hai từng bà nuôi dưỡng bên gối. Mãi đến khi tiên đế qua đời, quan hệ giữa họ mới rơi xuống điểm băng.

“Hoàng thượng xử lý bà thế nào, cũng sẽ gì. Chỉ mong Hoàng thượng đừng hành sự bốc đồng, kẻo hối hận.”

Nàng vẫn lý trí.

Không thù hận cho mờ óc.

Hạ Doanh chút xúc động, yêu thương nàng, thấp giọng : “A Yên, trẫm may mắn bao khi nàng.”

Tang Yên: “. . .”

Lại là lời ngon tiếng ngọt.

Nàng Tuyên Nhiêu đang đối diện với dáng vẻ hóng chuyện, mặt đỏ lên, liền đổi chủ đề: “À, Tuyên Nhiêu, còn ngươi kể về cuộc sống bên ngoài cung. Hôm đó xuất cung, vốn định tìm ngươi, ai ngờ ngươi ở đó. Ngươi bận gì ?”

Tuyên Nhiêu đang mải mê hóng chuyện, ngây một lúc mới hồn: “À, . . . , bận mở t.ửu lâu. Ngươi đoán xem t.ửu lâu tên là gì?”

Đoán thế nào ?

Tang Yên lắc đầu: “Đoán .”

Tuyên Nhiêu cũng úp mở, trực tiếp : “Nhiễu Yên Lâu, thế nào?”

Nàng hất cằm, đầy tự hào, như thể cái tên đó là một tuyệt b.út.

Thực Tang Yên cảm thấy cái tên phong trần.

Dù là ghép từ tên của hai , giấu trong đó tấm lòng của nàng dành cho nàng.

“Cũng .”

nàng cũng chủ của t.ửu lâu, quá để ý đến tên gọi.

Tuyên Nhiêu : “Hôm nào ngươi xuất cung, nhất định đến đó xem thử.”

Tang Yên đáp ngay: “Được. Nhất định.”

Hai trò chuyện về thực đơn.

Tang Yên nghĩ đến ẩm thực hiện đại, lập tức cho nàng thêm mấy món ăn nữa, như là sushi, hamburger, xúc xích, bánh ngọt vân vân.

Tuyên Nhiêu về với thu hoạch đầy tay.

Tang Yên tiễn nàng đến cổng cung.

Hạ Doanh cũng theo, thấy hai lưu luyến nỡ rời, cơn ghen nổi lên: “Được , còn tưởng các nàng là một đôi đấy.”

Tang Yên , liền trêu chọc: “Ta cũng thành một đôi với nàng , nếu Hoàng thượng chịu đồng ý.”

Hạ Doanh đương nhiên đồng ý.

Hắn thêm lời nào, trực tiếp ôm ngang nàng lên ngự liễn.

Một đoàn về.

Ánh trăng sáng vằng vặc.

Hắn xe cùng nàng, nắm tay nàng, cảm thấy bàn tay nàng mềm mại mịn màng, lạnh lạnh, dễ chịu vô cùng.

Tang Yên rút mấy rút , liền hỏi: “Hoàng thượng, tay . . . chơi vui lắm ?”

“Vui.”

Hạ Doanh nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, đan mười ngón tay .

Suốt dọc đường hề buông .

Trước thể cận, giờ thể , liền chút nghiện.

“A Yên, tay nàng nắm thoải mái.”

“Hoàng thượng thoải mái, thần thấy tự nhiên lắm.”

Tang Yên thì , nhưng vẫn để mặc nắm.

Trước giữa họ ranh giới rõ ràng, tính là yêu gì chứ?

Bây giờ quấn quýt như keo như sơn, mới cảm giác yêu đương chân thật.

“Hoàng thượng, đến .”

Nàng định xuống xe.

Hắn xuống xe vẫn nắm tay nàng.

Hai nắm tay song hành.

Vào đến thiên điện, Tang Yên thấy còn sớm, liền sách một lát.

Nàng cũng cầm sách, nhưng một tay thật sự bất tiện: “Hoàng thượng định nắm đến khi nào?”

Hạ Doanh bên cạnh nàng, giúp nàng lật trang sách: “Đọc .”

Tang Yên: “. . .”

Dính đến mức !

Hai cứ thế sách chừng một khắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/chuong-88-nguyen-toi.html.]

Bùi Mộ Dương bước truyền lời: “Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương đến, đang chờ ngài ở chính điện.”

Hoàng hậu?

Chắc hẳn đến để cầu xin tha thứ cho Thái huậ.

Hạ Doanh phất tay : “Không gặp. Bảo nàng về .”

“Vâng.”

Bùi Mộ Dương lên tiếng đáp rời , nhưng chẳng mấy chốc về, vẻ mặt khó xử: “Hoàng thượng, Hoàng hậu tháo trâm xin tội, đang quỳ ở trong điện, còn rằng nếu chịu gặp, nàng sẽ quỳ đến khi chịu đến.”

Hạ Doanh thế, càng thêm chán ghét: “Uy h.i.ế.p trẫm? Cứ để nàng quỳ.”

Hắn tiếp tục lật sách cho Tang Yên, giọng dịu dàng: “Đừng để ý đến nàng . Nàng cứ sách .”

Tang Yên còn nổi?

Chính cung tới, nàng là “tiểu tam”, còn chiếm giữ trượng phu của . . .

“Hoàng thượng, gặp nàng .”

Nàng rút tay về, thần sắc u uất.

Hạ Doanh hiểu: “Sao ?”

Tang Yên lắc đầu: “Không cả. Chỉ là . . . đột nhiên thấy mệt.”

Hạ Doanh nghĩ nhiều, dịu dàng : “Cũng , hôm nay nàng dọa một phen, quả thực nên nghỉ ngơi sớm một chút.”

Tang Yên liền tắm rửa.

Hạ Doanh cũng để nàng .

Tang Yên tưởng sẽ rời , nào ngờ khi tắm rửa xong bước , vẫn còn ở đó, nàng khỏi kinh ngạc: “Chàng ?”

Chính thê của còn đang quỳ chờ đấy.

Hạ Doanh thấy mái tóc nàng còn ướt sũng, lấy khăn từ tay Thu Chi, tự lau tóc cho nàng, lau hỏi: “Vì trẫm ?”

Tang Yên: “. . .”

Trước đều rời .

Lần , chẳng lẽ bệnh khỏi, chút chuyện gì đó?

Tim nàng khẽ giật, trong lòng chút bài xích: chính thê của còn ở ngay cách vách đấy!

“Hoàng thượng vì ?”

Tâm trạng nàng , giọng cũng gắt gỏng.

Hạ Doanh cảm nhận sự khác thường: “Nàng ?”

Hắn đổi suy nghĩ một chút, đoán nàng sợ gì đó, liền : “Trẫm động nàng.”

Tang Yên: “. . .”

Cũng là vì chuyện .

Nàng : Hoàng hậu đang đợi . Đó là chính thê của . Ta để ý.

Nàng tin rằng, chỉ cần , Hoàng hậu nhất định sẽ phế.

đạo đức của nàng cho phép nàng như .

Hoàng hậu là vô tội.

Nàng chiếm trái tim của nam nhân đó, với Hoàng hậu .

Đây chính là kết cục của việc thích phu quân của khác ?

Có khổ cũng thể thành lời.

Hạ Doanh vẫn hỏi tiếp: “Sao nàng gì? Đang nghĩ gì? Trẫm động nàng, thì sẽ động.”

Hắn là Hoàng đế, nhất ngôn cửu đỉnh.

Tang Yên cũng tin sẽ động , chỉ là khúc mắc trong lòng nàng: Hoàng hậu.

“Hoàng thượng, Hoàng hậu là thế nào?”

Cuối cùng nàng vẫn nhịn mà hỏi .

Hạ Doanh mơ hồ nhận then chốt của vấn đề: “Nàng để ý đến Hoàng hậu ?”

“Không .”

Tang Yên phủ nhận nhanh.

Bởi vì nhanh, ngược càng bộc lộ sự để ý của nàng.

Vậy là . . . nàng ghen ?

Hạ Doanh lập tức cả lẫn tâm đều thoải mái, cố ý : “Hoàng hậu ôn nhu hiền thục, đoan trang rộng lượng, thông tình đạt lý, phân biệt trái. Khi xảy tai họa của Bùi Trinh, nàng cũng giúp trẫm nhiều, là một . . .”

“Tốt như , thích thì mới là quỷ!”

Tang Yên ghen , thật sự ghen . Nàng giật lấy khăn, cắt ngang lời , đau lòng chất vấn: “Hạ Doanh, vẫn luôn lừa ?”

Hạ Doanh vốn là cố ý, chỉ nàng ghen, nhưng nàng thật sự ghen, hậu quả nghiêm trọng hơn tưởng.

“Chàng ngoài !”

Tang Yên cơn ghen cho mất lý trí, ném khăn trong tay , vớ lấy chiếc gối giường ném tiếp về phía : “Cút ngoài! Đồ nam nhân cặn bã!”

Hạ Doanh ném đến chật vật, tránh giải thích: “Ta lừa nàng đấy. Ta chỉ đùa thôi. Ta căn bản Hoàng hậu là thế nào. Ta cũng từng tìm hiểu nàng . Nàng là con gái của Bùi Trinh, đó là nguyên tội [1]! Ta thể thích nàng !”

[1] Tội của tổ tông, nguồn gốc của tội . Trong đạo Cơ-đốc, nguyên tội chỉ tội do A-dam và E-va phạm khi ăn trái cấm trong vườn Địa Đàng. Sau , nguyên tội chỉ nguồn gốc của tai họa và tội ác của con cháu đời .

“Vậy nếu nàng là con gái Bùi Trinh, sẽ thích nàng ?”

“. . .”

Hắn sai .

.

Loading...