Cả Nước Cầu Ta Sinh Nhãi Con Cho Hoàng Đế Bệnh Kiều - Chương 58: Hỷ sự
Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:31:10
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 58: Hỷ sự
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
"Vậy thì uống vài chén nhỏ thôi."
giờ ăn trưa.
Hạ Doanh cho truyền ngọ thiện .
Hai đối diện, cùng thưởng thức rượu.
Hạ Doanh giới thiệu: "Rượu do tiên đế tự tay ủ. Tiên đế yêu rượu như mạng, cũng giỏi ủ rượu. Nàng nếm thử một chút xem?"
Hắn rót cho nàng một chén.
Tang Yên cảm ơn, đưa lên nhấp một ngụm, rượu cay đến mức nàng nheo mắt .
"Hương vị . . ."
Thứ cho nàng nuốt nổi!
Ban đầu uống rượu, chỉ là một thí nghiệm nhỏ cho việc sống tùy ý mà thôi, ai ngờ rượu khó uống đến .
Thấy nàng nheo mắt trông đáng yêu vô cùng, Hạ Doanh bật , khuyến khích: "Nàng nếm thử xem. Tuy cay mà thơm, càng uống càng ngon."
Tang Yên nhấp thêm một ngụm. Vẫn cay đến mức nheo mắt: "Không . Ta chịu nổi hương vị ."
"Vậy xem như nàng duyên thưởng thức ."
Hạ Doanh nâng chén, uống cạn trong một .
Hắn thích rượu mạnh.
Tiếc rằng . . .
"Rượu cũng còn nhiều. Là trẫm sơ ý, sắp tên sâu rượu Vạn Chương đào lên hết ."
Hắn ngờ Vạn Chương chỗ tiên đế chôn rượu.
Tiên đế thật đúng là thiên vị mà.
Nghe nhắc đến Vạn Chương, Tang Yên bật : "Ông là thú vị."
Nghĩ đến việc phạt canh giữ lăng tiên đế, nàng thuận miệng thêm: "Ta nghĩ cũng để ý việc trông giữ lăng của tiên đế . Chỉ là . . . dù ở đấy cũng khá khổ cực. Mong Hoàng thượng cho chiếu cố một chút."
Hạ Doanh vì chút chuyện nhỏ mà tranh cãi với nàng, bèn đáp: "Ừ. Nghe nàng."
Rồi ngay mặt nàng, hạ lệnh: "Đem mấy vò rượu trẫm cất, mang đến đế lăng cho Vạn Chương."
Hắn lo Vạn Chương uống say năng linh tinh, nên dặn thêm: "Bảo ông uống tiết chế. Uống say hại . Trẫm tin ông c.h.ế.t ."
Tang Yên lòng, nở nụ : "Hoàng thượng kỳ thực cũng mềm lòng đấy."
Hạ Doanh cảm khái: "Chắc là nàng ảnh hưởng."
Tang Yên đùa: "Ta thấy hoàng thượng vẻ cam tâm tình nguyện."
Hạ Doanh uống thêm một chén, gật đầu: "Ừ. Rất vui. Ta chỉ mong nàng ở bên ngày đêm ảnh hưởng ."
Tang Yên: ". . ."
Nàng gắp một viên há cảo đặt mặt : "Hoàng thượng, bớt uống rượu, ăn thêm chút đồ ."
Hạ Doanh đáp một tiếng "Được", ăn sạch đồ nàng gắp.
Đó là một bữa trưa tuyệt .
Không tranh cãi, nghi kỵ, chỉ quan tâm lẫn , như một đôi phu thê bình thường.
Ăn xong.
Tang Yên ôm mèo, chuẩn ngủ trưa.
Hạ Doanh trở về chính điện, tiếp tục chép kinh.
Bùi Mộ Dương hầu một bên, thấy khóe môi vẫn mang ý , nhịn hỏi: "Hoàng thượng hỷ sự gì thế? Nói cho nô tài hưởng ké chút lộc."
Hạ Doanh liếc , đầy thâm ý: "Trẫm thấy chép kinh hình như cũng hiệu quả."
Thấy , tâm thành thì linh.
Hắn tin rằng, thể chờ đến ngày 'tinh thành sở chí, kim thạch vi khai’ [1].
[1] chí thành cảm động trời đất, nỗ lực lớn sẽ vượt qua khó khăn, hoặc tấm lòng chân thành sẽ khác cảm động.
Tang Yên bắt đầu cuộc sống nuôi mèo.
Nàng phát hiện con mèo thấm nhuần Phật pháp còn 'cá mặn' hơn cả nàng.
Sau khi quen thuộc, nó bám theo nàng còn hơn sam.
Nàng , nó leo lên vai nàng.
Nàng , nó gọn trong lòng.
Đến khi nửa đêm mèo đè tỉnh ba . . .
Tang Yên hết chịu nổi, hất nó , gọi : "Thu Chi, bế nó , mang mau."
Làm bậy hết sức.
Thu Chi nội tình, che miệng : "Tuyết Đoàn còn là mèo cái đó ạ. Không ngờ . . . dính như ."
Nàng vốn định là ‘hào sắc’ cơ.
thể một con mèo háo sắc chứ?
Tư tưởng nàng vẫn sạch sẽ đấy nhé.
Chắc nó chỉ dính thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/chuong-58-hy-su.html.]
"Dù ngươi cũng mang . Tối nay thấy nó nữa."
"Vâng."
Thu Chi bế mèo , nhốt lồng.
Lồng của Tuyết Đoàn là lồng vàng, lót lụa, sạch sẽ thơm tho, đồ chơi mềm bằng nhung, còn hơn cái ổ ở Long Thiền Tự gấp mấy .
nó thích.
Nó kêu meo meo ngừng.
Tang Yên nó quấy rối đến mất ngủ, đành bò dậy, dạy dỗ nó: "Ngươi yên lặng một chút ? Còn kêu nữa sẽ cần ngươi nữa. Ta đưa ngươi cho Đại Bạo Quân. Cho c.h.é.m đầu ngươi."
"Meo . . . meo . . ."
Mèo con mở đôi mắt xanh biếc, hai chân chắp như đang van xin.
Tang Yên chịu nổi dáng vẻ nũng nịu , chỉ đành thả nó , nhưng cảnh cáo kỹ càng: "Tuyết Đoàn, ngươi leo lên ! Càng đè ! Biết ?"
Nàng đặt nó xuống bên cạnh, chạm nhẹ lên đầu nó, dạy dỗ vài câu mới nhắm mắt ngủ.
Con mèo cuộn tròn bên cạnh cánh tay nàng, kêu hai tiếng meo meo, rũ đầu xuống.
Nó leo lên nữa.
đợi trời sáng, nó leo lên.
Tang Yên đạp tỉnh, nhột nhột đau đau, tuy vẫn trong phạm vi chịu , nhưng cũng tiêu hao hết kiên nhẫn của nàng.
Nơi đó của nữ t.ử thật sự yếu ớt.
Con mèo đúng là dạy thế nào cũng sửa.
Nàng tức đẩy nó , chẳng còn vuốt ve nó nữa.
Phải dạy cho nó một bài học.
nó quá dính .
Đi cũng theo đó.
Không còn cách nào, Tang Yên đành trốn sang Lãnh cung.
Chủ yếu trong hoàng cung, nàng cũng chỉ quen với Tuyên Nhiêu, cũng dễ chuyện nhất.
Lãnh cung đang tu sửa.
Tuyên Nhiêu trong điện, mà dọn ngoài, đang phơi nắng ghế quý phi giàn nho.
Khung cảnh nhàn nhã đến lạ.
Tang Yên mà tâm trạng cũng vui lên, mỉm : "Thật nơi thể khai hoang một mảnh đất, trồng ít hoa cỏ rau trái. Đến lúc đó, chúng thể hưởng thụ phong vị điền viên ngay trong hoàng cung ."
"Ý kiến ."
Tuyên Nhiêu dưỡng bệnh khá hơn, còn ho nữa, sắc mặt cũng thêm sắc xuân, lên rực rỡ, quyến rũ.
"Chỉ là, ngươi đề xuất , đến lúc đó nhớ đến giúp nhé."
"Được thôi thôi."
Tang Yên hứng thú, thế là cùng nàng bàn tính quy hoạch.
Hai chuyện đến lúc hoàng hôn.
Tang Yên về để mèo dính lấy, bèn thử trải nghiệm bữa tối ở Lãnh cung.
Tuyên Nhiêu tưởng Tang Yên sợ nàng chèn ép, cảm động, : "Yên tâm . Hoàng thượng căn dặn, ở đây chẳng ai dám bớt xén phần ăn của ."
Tang Yên thật nghĩ sâu xa , đành lúng túng xòa: "Vậy thì ."
nàng vẫn ở Lãnh cung ăn tối.
Hoàn quên mất chuyện dùng bữa cùng Hoàng đế.
Hạ Doanh nàng qua Lãnh cung chơi, đến tối thấy thì sai thúc giục.
Kết quả nàng ăn .
Hắn lập tức bực bội.
Hạ Doanh nhíu mày hỏi: "Ngươi rằng trẫm đang chờ nàng dùng bữa tối?"
Tên thái giám truyền bả vai run rẩy đáp: "Tang chủ t.ử , cần đợi nàng . . . Hoàng thượng cứ ăn một . Còn . . . còn . . ."
"Nói cái gì?"
"Còn từng ăn một . . . nàng hầu kẻ hạ."
"Thật là vô lý!"
Hạ Doanh tức đến vỗ mạnh lên bàn.
Thái giám vội quỳ xuống đất dập đầu: "Hoàng thượng tha mạng, hoàng thượng tha mạng!"
Hạ Doanh phẩy tay cho cút.
Rồi ăn bữa tối một .
Chỉ là một ăn, thật sự buồn chán.
Hắn khẩu vị, chỉ ăn qua loa vài miếng bảo dọn xuống.
Sau đó, trong lúc chép kinh Phật, cho canh chừng ở thiên điện, thỉnh thoảng hỏi: "Nàng về ? Về ?"
Giống hệt một phu quân tội nghiệp đang chờ thê t.ử chơi quên lối về.
Mà thê t.ử đang vui chuyện đến mức ngủ Lãnh cung.
Hạ Doanh tin, tức đến đập bàn: "Có nhà về! Nàng ở Lãnh cung thành cái bộ dáng gì? Đi! Trẫm xem Lãnh cung cái gì !"