Cả Nhà Xuyên Không: Ta Mang Linh Tuyền Không Gian Đi Chạy Nạn - Chương 21

Cập nhật lúc: 2025-11-10 07:44:47
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trương Lan Hoa dùng sức khuấy nồi cháo kê trong tay, trong lòng bực bội.

 

Thấy Giang Vãn Ninh vui vẻ, nàng vui.

 

Nàng dùng chân dẫm lên chân Giang Hữu Địa: “Chàng mới là nam đinh trong nhà, dựa cái gì mà để Giang Vãn Ninh chủ, hơn nữa còn sinh cho một cháu vàng cháu ngọc duy nhất.

 

Hừ! Khó khăn lắm mới thịt gà ăn, còn mời ngoài đến ăn.

 

Chàng mau với cha, đừng cho ngoài đến.

 

Người ngoài đến, chẳng chúng ăn sẽ ít , Thừa Văn đang cần bồi bổ cơ thể mà.”

 

Giang Hữu Địa liếc Đổng Gia Cường và Đổng Gia Hữu, cả hai đều khỏe mạnh, hạng thể gây sự, khẽ :

 

“Thôi , nàng bớt hai câu .”

 

“Huhu… Sao lấy một kẻ vô dụng như chứ, xin xe ngựa cũng lo , giờ ngay cả việc ăn thịt gà cũng chủ , mà khổ thế .”

 

Lưu Tiểu Yến thấy Trương Lan Hoa bắt đầu cằn nhằn, vội kéo chồng là Giang Hữu Điền .

 

“Đi thôi, chúng cũng giúp một tay.”

 

Nàng dặn dò Giang Hữu Điền, nàng chồng chất phác.

 

“Hữu Điền, chúng thể ăn thịt gà là nhờ tiểu cô tử phát hiện, nhờ nhà họ Đổng giúp bắt và xử lý.

 

Tiểu cô tử mời nhà họ Đổng đến ăn cơm thì chúng cứ giúp là .

 

Huynh nhà họ Đổng ngoài , năm đó chúng bà nội đuổi khỏi nhà, ngay cả nửa cái bánh bao cũng , cả nhà suýt c.h.ế.t đói. Chính là Đổng lão đại, nhịn đói suốt đêm mang gạo đến cho chúng , còn g.i.ế.c con gà mái duy nhất đang đẻ trứng trong nhà để tẩm bổ cho cha chúng đấy.”

 

Giang Hữu Điền gật đầu: “Nương tử, , ân tình đó vẫn ghi nhớ trong lòng.”

 

“Vậy là !”

 

Những khác đang nổi lửa nấu cơm thấy Đổng Xuân Mai nấu, mà là Giang Lâm Xuyên xuống bếp, ai nấy đều mở to mắt kinh ngạc.

 

Nếu là khác, vợ nấu ăn thì chắc chắn sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t.

 

Giang Lâm Xuyên, dường như đang tự tại trong niềm vui.

 

Một chiếc đại thiết đỉnh?

 

đang dùng xẻng để xào nấu?

 

Mọi đều đầu tiên thấy cách nấu ăn , vô cùng tò mò.

 

Đổng Xuân Mai giúp Giang Lâm Xuyên phụ bếp, Lưu Tiểu Yến đang thêm củi, gọi mấy đứa trẻ nhặt củi, bận rộn ngừng.

 

Chiếc xe kéo bằng bò tháo vặn thành một cái bàn. Giang Hữu Điền đặt đồ vật xe xuống, sắp xếp bàn ghế sạch sẽ.

 

Vừa lúc thấy Giang Vãn Ninh cùng Đổng Gia Cường và Đổng Gia Hữu tới.

 

Đổng Gia Cường liên tục xua tay: “Làm , nương của chúng nấu cơm xong .”

 

, chỉ giúp một chút việc nhỏ, cần ăn một bữa thịnh soạn như .”

 

“Đại cữu cữu, Nhị cữu cữu, hai cứ đến mà, lớn chừng từng ăn cơm cùng hai . Ngoại bà, vài câu !”

 

Đổng lão thái thấy rể nhiệt tình như , trong lòng cũng cảm động, khoát tay lớn.

 

“Thôi , là cháu gái ngoan của thế, lão Nhị ngươi rửa một cái đùi sói, cắt thêm một miếng thịt bò mang qua đây, tối nay hai nhà chúng cùng ăn một bữa cơm.”

 

“Ta thấy !”

 

Hai gia đình cùng ăn cơm, dứt khoát gom nấu chung một chỗ.

 

Đổng lão thái mang nồi cháo nấu xong tới, tiếp tục giúp bánh nướng.

 

Giang Vãn Ninh thấy đồ ăn còn chín kịp, bèn dựng một đống lửa, gọi mấy đứa trẻ cùng xiên thịt bò.

 

Nàng nướng thịt bò.

 

Xiên tre thì sẵn trong gian. Gia vị nàng lấy là ớt bột, hạt tiêu và muối.

 

Bốn đứa trẻ nhà họ Giang từng ăn thịt bò nướng , giờ ăn, liền vây quanh.

 

“Cô cô, thịt nướng ăn ạ?”

 

“Cháu cũng đến giúp.”

 

“Tốt nha! Các cháu xem, xiên thịt bò như thế , xiên cho đều nhé.”

 

Đổng Gia Bảo thèm thuồng, nhưng chút ngại ngùng, chỉ dám liếc trộm ở một bên.

 

Giang Vãn Ninh thấy , liền gọi lớn: “Ái chà, Tam cữu cữu cũng ở đây, ăn thịt nướng ?”

 

Đổng Gia Bảo mím môi, nước dãi chảy , nhưng vẫn cứng miệng: “Ta… mới .”

 

“Ài, nếu ăn thì thôi, nướng kịp, chẳng ai giúp đỡ.”

 

Mắt Đổng Gia Bảo sáng lên, chống tay lưng: “Ta ăn thịt bò, chỉ là giúp đỡ cô, vì thấy cô bận quá thôi.”

 

, Tam cữu cữu lợi hại lắm.”

 

Đổng Gia Bảo khen, mặt đỏ bừng, má phúng phính.

 

Hắn là bậc trưởng bối của Giang Vãn Ninh, thể mất mặt .

 

Hắn dáng lớn xiên thịt bò.

 

Nướng xong một xiên, Giang Vãn Ninh nóng lòng đặt miếng thịt bên môi Đổng Gia Bảo: “Tam cữu cữu, xem miếng thịt nướng ngon , giúp nếm thử xem.”

 

Ngửi mùi thơm xộc thẳng lên đầu, Đổng Gia Bảo giả vờ kiêu căng c.ắ.n một miếng thịt nướng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-xuyen-khong-ta-mang-linh-tuyen-khong-gian-di-chay-nan/chuong-21.html.]

Hít!

 

Ngon quá!

 

Sao thể ngon đến thế !

 

Lưỡi tê rần, nhưng vẫn ngon cưỡng nổi.

 

Ăn hết một xiên!

 

Vẫn ăn nữa!

 

Hắn hình như còn kịp nếm rõ mùi vị là gì.

 

Trong đầu chỉ còn hai chữ: “Ngon quá!”

 

Giang Vãn Ninh thấy Đổng Gia Bảo ăn uống vui vẻ, hỏi: “Tam cữu cữu, thịt nướng ngon ?”

 

Đổng Gia Bảo chút hổ, …

 

Làm đây, ngon quá ăn hết sạch .

 

Giang Vãn Ninh lấy thêm một xiên: “Xem , xem phiền Tam cữu cữu nếm thử mùi vị nữa , nãy chắc chắn là kịp thấm vị .”

 

Khóe miệng Đổng Gia Bảo sắp giữ nụ nữa , vội vàng :

 

“Nếu cô cầu xin như , sẽ miễn cưỡng nếm thử nữa !”

 

Nếm thử!

 

Vẫn ngon!

 

Sao món thịt nướng thể ngon đến thế.

 

hiểu rõ “nhiệm vụ” của .

 

Ăn xong, bình luận: “Cũng tệ lắm!”

 

“Vậy thì cảm tạ Tam cữu cữu nhiều.”

 

Được khen, khuôn mặt nhỏ nhắn của Đổng Gia Bảo đỏ như nhỏ máu.

 

Đổng lão thái cùng Đổng Xuân Mai cùng việc, Đổng lão thái mỉm : “Con xem con gái nhà con kìa, đang trêu chọc Gia Bảo đó, đúng là trẻ con, cứ như thủ lĩnh bọn trẻ .”

 

Đổng Xuân Mai tay ngừng , cô con gái của ánh hoàng hôn dát lên một lớp ánh vàng.

 

Nàng hạnh phúc: “Nương, Ninh Ninh quả thật vẫn là một đứa trẻ mà.”

 

Ở thế giới hiện đại, mười lăm tuổi vẫn còn đang học cấp hai, chẳng là trẻ con ?

 

Chẳng mấy chốc, cơm nấu xong, bày đầy ắp cả một bàn lớn.

 

Giang Lâm Xuyên xào món Hương Thông Xào Trứng, Gà Xào Khô, Thịt Bò Xào, Thịt Sói Hầm.

 

Món nào món nấy đều khiến chảy nước miếng, thèm thuồng.

 

Nếu đang trong tình cảnh tị nạn căng thẳng như thế , còn tưởng họ đang dã ngoại.

 

Hương thơm ngào ngạt, bàn ăn quả là phong phú.

 

Không chỉ gia đình họ Đổng và họ Giang cảm thấy thèm, mà những đang gặm lương khô, vốn dĩ còn kết hợp thịt khô nấu cháo, giờ cũng thấy đồ ăn trong tay thật vô vị.

 

Thật khiến thèm nhỏ dãi.

 

Giang Vãn Ninh cũng đặt thịt nướng của lên bàn.

 

Thịt nướng màu sắc đậm đà, tỏa mùi thơm quyến rũ, khơi dậy cơn thèm ăn của tất cả .

 

Chỉ bàn chứ ghế.

 

cũng chẳng ai bận tâm.

 

Ai nấy đều xoa tay chuẩn nhập tiệc: “Vậy thì bắt đầu ăn thôi.”

 

Lệnh ban , những vốn đói bụng càng thêm nóng lòng động đũa.

 

Mặc dù ai cũng vội ăn, nhưng hề chen lấn xô đẩy, đều giữ lễ nghi.

 

Đổng Gia Hữu gắp một miếng thịt bò nướng, ăn , hai mắt mở lớn.

 

“Ninh Ninh, thịt nướng ngon quá.”

 

“Ngon thì cứ ăn nhiều .”

 

Đổng Gia Hữu là thợ mổ heo, ở trong thôn cũng xem là từng trải, cái miệng kén chọn, thường xuyên thấy thịt cá.

 

Được như , nóng lòng gắp miếng thịt đưa miệng, kinh ngạc đến mức kinh hồn bạt vía.

 

Trời đất!

 

Ngon quá!

 

“Ngon thật.”

 

“Thật sự ngon.”

 

“Ninh Ninh, từng ăn món thịt nướng bao giờ, đây cũng từng nướng , thấy ăn chẳng mùi vị gì, chỉ khô mà còn khó nuốt nữa.”

 

Giang Vãn Ninh nghĩ, ngon .

 

Thịt nướng hôm nay nàng cho thêm gia vị nướng hiện đại, thể ngon chứ?

 

Cay tê, thơm ngon, đậm vị!

 

 

Loading...