Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 95

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:32:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ảo ảnh sa mạc là gì?” Qua Vi nhận nơi Tần Nghị đang là một khu rừng, rõ ràng là cùng một chỗ với bọn họ.

“Tớ cũng rõ lắm, chỉ từng ông ngoại kể rằng sa mạc dễ xuất hiện ảo ảnh, nó sẽ phản chiếu cảnh tượng ở một nơi khác đến đây.” Trăm Tú Nhi giải thích.

Qua Vi vội tranh thủ thời gian, đổi hướng chạy về phía ốc đảo. Đây chẳng là hiện tượng ảo ảnh sa mạc ?

Chỉ vì một phút trì hoãn mà thời điểm lũ biển xuất hiện chỉ còn cách ba bốn phút nữa, thời gian bỗng trở nên vô cùng gấp gáp.

Qua Vi và Trăm Tú Nhi nhập với , ba chân bốn cẳng chạy về phía ốc đảo, nhưng đáng tiếc, họ vẫn chậm một bước.

Cách ốc đảo xa, cồn cát bỗng sôi sùng sục như một nồi nước sôi. Từng con biển khổng lồ há ngoác cái miệng đầy răng nhọn hoắt, giương nanh múa vuốt bò về phía hai .

“Chết tiệt, biển xuất hiện sớm thế chứ?” Qua Vi nhịn mà văng tục.

Chỉ thiếu một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa là họ thể phạm vi của ốc đảo !

Cùng lúc đó, một tiếng đại bàng vang trời vọng xuống, “Kééét!”.

“Con Mắt Sa Mạc” từ trung lao xuống, lũ biển cồn cát cũng ồ ạt kéo đến.

Không chứ? Bọn chúng định tấn công gọng kìm ?

Qua Vi vội vàng lấy một quả đậu từ trong gian, đồng thời truyền dị năng hệ mộc đó. “Bụp” một tiếng, quả đậu nổ tung, hóa thành một làn sương mù màu đỏ.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Làn sương đỏ nhanh chóng lan rộng sa mạc, chẳng mấy chốc bao phủ lấy hai tiếp tục tỏa bốn phía.

“Đi!” Qua Vi kéo Trăm Tú Nhi, lao nhanh về phía ốc đảo.

Vừa tiến làn sương đỏ, cả con đại bàng Mắt Sa Mạc và bầy biển liền trở thành những con ruồi mất đầu, tán loạn khắp nơi.

Trong mắt chúng, vô hình ảnh của Qua Vi và Trăm Tú Nhi hiện từ trong sương mù. Con đại bàng lao thẳng một cồn cát trống , còn bầy biển vốn đang cùng chung mục tiêu lập tức chia thành vô nhóm, điên cuồng đuổi theo những mục tiêu ảo của riêng .

Bên trong ốc đảo, Qua Vi và Trăm Tú Nhi cùng lúc , thở hổn hển.

“Thần kỳ quá! Dị năng của là gì ?” Hồi lâu , Trăm Tú Nhi mới kinh ngạc thốt lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-95.html.]

Lớp da thịt hở tay và mặt cô gái bao phủ bởi một lớp vảy đá, đó chính là dị năng “đao thương bất nhập” kỳ lạ mà cô từng nhắc đến.

“Đây là quả đậu của cây trinh nữ, tớ dùng dị năng hệ mộc để kích hoạt, thể tạo ảo ảnh.” Qua Vi lấy một quả đậu khác giới thiệu.

Quả đậu là do cây trinh nữ trong gian của cô tiến hóa, kết từ những quả cầu hoa màu hồng ngọn. Trong gian của cô vẫn còn nhiều.

Trăm Tú Nhi tò mò cầm lấy quả đậu ngắm nghía, nhưng tiếc là cô dị năng hệ mộc. Cô nàng thầm thấy tiếc nuối thôi.

“Lớp vảy chắc lợi hại lắm nhỉ?” Qua Vi chỉ bàn tay vẫn còn phủ lớp “vảy cá” bằng đá của Trăm Tú Nhi.

“A!” Trăm Tú Nhi lúc mới nhận vẫn còn phủ một lớp “da” bên ngoài mà quên thu . Cô sờ lên mặt, giọng đầy tự ti: “Trông tớ thế khó coi ?”

“Sao thế ?” Qua Vi mở to mắt, “Tớ thấy trông ngầu cực kỳ!”

Trăm Tú Nhi ngập ngừng: “Thật ?”

“Thật hơn cả vàng thật nữa!” Qua Vi vội vàng gật đầu.

Đây là đầu tiên ngoài gia đình khen Trăm Tú Nhi, cô vui đến mức tả xiết.

... nhưng trông tớ giống một con quái vật xí!” Trăm Tú Nhi nhớ vài chuyện hồi bé, lòng vẫn thấy khó chịu.

, cô bao giờ để lộ dáng vẻ mặt ngoài, cả lúc nào cũng toát vẻ lạnh lùng khó gần.

“Bọn họ chắc chắn là ghen tị với nên mới thế!” Qua Vi quả quyết gật đầu.

Trăm Tú Nhi bật khúc khích, đám mây mù đè nặng trong lòng bao năm bỗng nhiên tan ít.

“Tớ còn một bộ quần áo dự phòng, ?” Ánh mắt Qua Vi lướt qua bộ đồ tả tơi của Trăm Tú Nhi, lấy một bộ quần áo mà thím Cố đặc biệt may cho cô.

Bộ đồ chỉ bằng vải bông bình thường, nhưng thím Cố bỏ ít tâm tư, đường may tỉ mỉ, vạt áo còn cố ý thêu mấy bông hoa nhỏ. Chỉ là tay nghề thêu thùa hạn, trông cũng chỉ tàm tạm.

Bộ quần áo Trăm Tú Nhi tuy rách, nhưng chất liệu rõ ràng là vải bông thông thường.

 

Loading...