Trưởng thành, cũng giống như quá trình phá kén thành bướm, luôn kèm với nỗi đau xé lòng.
Nửa ngày còn cuối cùng cũng trôi qua trong bình yên. Trước khi trời sẩm tối, họ đến điểm dừng chân thứ hai – thành phố G.
Đây là một thành phố lớn hơn nhiều so với thành phố E và N. giờ đây, nó cũng trở thành một tòa thành chết, chỉ còn vô tòa nhà cao ốc chọc trời đang lặng lẽ kể về một thời phồn hoa qua.
Mọi tranh thủ lúc trời còn sáng, nhanh chóng tìm cho một chỗ trú chân.
Khi màn đêm buông xuống, mây trời càng lúc càng dày đặc. Những đám mây đen kịt vần vũ ngay đỉnh đầu, báo hiệu một cơn giông bão sắp ập đến, khí trở nên nặng nề, ngột ngạt.
Qua Vi ngoài ban công, vịn lan can xa, ngắm những đám mây đen cuồn cuộn bầu trời. Sắp nổi gió ?
Cô đưa tay , một con bướm hoa bay tới, lượn lờ quanh tay cô.
Đột nhiên, bầu trời thành phố G xuất hiện một vầng sáng mờ ảo, bao trùm bộ thành phố.
Đây là... lá chắn phòng hộ thành phố ? Qua Vi ngước lên trời, ngỡ ngàng.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Bố cô, Qua Võ, đến bên cạnh cô từ lúc nào. Ông cũng ngẩng đầu lá chắn phòng hộ, nhẹ nhàng xoa đầu con gái, : “Thôi nào Tiểu Vi, đừng nữa, nhà ăn cơm thôi con.”
Qua Vi gật đầu. Cô vẫy tay, chú bướm nhỏ vỗ cánh bay , mang theo một làn gió nhẹ, như báo hiệu cho một cơn cuồng phong sắp tới."
"Sau bữa tối, Qua Vi vẫn thấy buồn ngủ. Theo thói quen, cô mở trang tin tức hàng ngày, lướt một vòng những tin mới nhất mà lòng trĩu nặng như rơi một xoáy nước đáy.
Ngay trong hôm nay, tại quốc gia Z, lượt thêm hơn mười thành phố rơi khủng hoảng. Các thành phố ven biển hoặc hứng chịu những cơn sóng thần dữ dội, hoặc bão lớn tàn phá. Các thành phố trong đất liền cũng chẳng khá hơn, ít nơi tấn công bởi những đàn động thực vật đột biến, gây thương vong nặng nề.
Điểm đến của họ, thành phố S, hiện đang một bầy sinh vật bay bao vây, buộc khởi động lá chắn bảo vệ để gắng gượng chống cự. Căn cứ gần đó khi nhận tin cũng khẩn cấp lên đường chi viện.
Nếu như thành phố S cũng...
Không! Sẽ ! Qua Vi lắc mạnh đầu, cho phép nghĩ ngợi lung tung nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-9.html.]
Tắt thiết cá nhân, cô thậm chí còn chẳng hứng kênh phát thanh yêu thích, chỉ giường, ép chìm giấc ngủ.
Sáng hôm , Qua Vi dậy từ sớm. Cô kéo tấm rèm cửa dày cộm sang một bên đẩy cửa sổ . Bầu trời bên ngoài âm u, gió gào thét như sói tru, quyện theo cơn mưa phùn dai dẳng tạt thẳng mặt. Cái lạnh se sắt của mùa xuân theo mưa gió ùa mang theo sương buốt giá.
Thời tiết mưa gió thế rõ ràng thích hợp để tiếp tục lên đường.
Qua Vi ngây trời, lòng cô hiểu rõ, ở đây càng lâu thì biến sẽ càng lớn.
Một tiếng còi chói tai vang lên, xé tan màn mưa tĩnh lặng.
“Mười lăm phút , đoàn xe xuất phát!” Cùng với tiếng còi là một mệnh lệnh đanh thép cho phép xen .
Nghe thấy hiệu lệnh, trong các phòng lập tức vang lên những tiếng sột soạt quen thuộc. Mười lăm phút , tất cả đều khỏi phòng và lên xe bay.
“Do thời tiết mưa gió, đoàn xe sẽ di chuyển bằng đường bộ!”
Mệnh lệnh ban , cả đoàn xe lập tức sôi lên như nước trong ấm đun sôi.
“Cái gì? Đi đường bộ á?” Mọi đồng loạt thốt lên kinh ngạc.
Kể từ khi dòng xe bay mắt thị trường, ai nấy đều quen với việc di chuyển . Đột nhiên lái xe mặt đất, trong lòng ai cũng chút bất an. Mặc dù mỗi chiếc xe bay đều cả chức năng di chuyển lẫn mặt đất, nhưng khi thể tự do bay lượn, ai ì ạch bò đường như một con rùa chứ?
Thế nhưng, quân lệnh như sơn, một khi ban thì sẽ dễ dàng đổi!
Qua Võ siết chặt vô lăng, mắt thẳng về phía . Con đường phía còn dài, nhưng chẳng chỉ là lái xe mặt đất thôi , nhất định !
Mệnh lệnh dứt, chiếc xe quân dụng dẫn đầu liền khởi động. Qua Võ nổ máy bám sát ngay đó, lượt những chiếc xe bay khác cũng nối đuôi. Những còn thấy cũng đành vội vàng đuổi theo.
Mưa phùn giăng kín lối, lất phất cửa kính xe, nhòe tầm của .