Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-10-01 09:11:41
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , trời hửng sáng, bên ngoài vang lên tiếng thê lương.

Lâm Vân ngoài hỏi thăm mới , hóa bé gái ngày hôm qua bao giờ tỉnh nữa. Dù cô bé gọi thế nào, cô bé cũng hề phản ứng. Thức ăn lỏng đút miệng đều trào theo khóe môi, khiến ai trông thấy cũng não lòng.

Đêm qua, vẫn luôn túc trực chăm sóc bên cạnh con gái, đó vì quá mệt mỏi nên .

Đến sáng hôm tỉnh dậy, cô bé với vẻ mặt thanh thản.

Nghe tiếng , lượt thức giấc. Đoàn xe lên đường trong một bầu khí nặng nề, ảm đạm. Đi cùng họ còn vài gia đình ít ỏi hôm qua còn cố bám trụ thành phố N để quan sát tình hình. Giờ đây, thành phố N biến thành một tòa thành hoang.

Hôm , đường di chuyển, cứ hễ thấy những bụi cỏ rừng cây rậm rạp, tất cả đều theo phản xạ mà tránh thật xa.

Khi bay , mỗi khi thấy những đàn chim bay ngang qua, ai nấy đều nơm nớp lo sợ, vô cùng cẩn trọng, chỉ sợ chọc giận chúng và hứng chịu một cuộc kích bất ngờ.

Thế nhưng, dù cẩn thận đến , t.a.i n.ạ.n vẫn ập đến.

Khi đoàn xe ngang qua một cái hồ lớn, một chiếc xe bay đang bay khá thấp bất ngờ một cái đuôi khổng lồ từ hồ quật trúng, “tõm” một tiếng rơi thẳng xuống nước.

Những chiếc xe bay khác thấy vội vàng bay vọt lên cao để tránh xa mặt hồ, nhưng quá muộn !

Mặt hồ vốn đang phẳng lặng, xanh biếc gợn sóng, bỗng nhiên sôi sục dữ dội như thể ai đó giật chốt.

sinh vật hồ tranh lao lên khỏi mặt nước. Có chiếc xe bay một con cá khổng lồ húc văng, chiếc những cái vòi dài ngoằng cuốn lấy, chiếc thì những chiếc càng to đến đáng sợ kẹp chặt.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Trong khi đó, chiếc xe bay rơi xuống đầu tiên c.ắ.n xé đến trơ khung, mặt hồ trong vắt trong phút chốc nhuốm một màu đỏ rực đến nhức mắt!

Bên trong một chiếc xe bay quân dụng, một giọng lạnh lùng vang lên qua loa phát thanh: “Bình tĩnh! Trật tự bay cao lên! Trật tự bay cao lên! Trật tự bay cao lên!”

Đáng tiếc, xe bay thể tuân theo mệnh lệnh quá ít.

Hầu hết đều tình huống đột ngột dọa cho mất mật, những chiếc xe bay đ.â.m tán loạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-8.html.]

Khi đoàn xe còn sót thoát khỏi vùng hồ nguy hiểm đó, kiểm kê xe mới phát hiện vụ t.a.i n.ạ.n khiến họ tổn thất gần một phần mười xe.

Trong đó, gần một nửa sinh vật hồ tấn công mà là do va chạm với trong quá trình tháo chạy hỗn loạn.

Vì thế, quân đội ban bố mệnh lệnh mới: những xe đủ dồn với để giảm bớt lượng xe trong đoàn.

Số xe bay quân dụng quá ít, vốn đủ để bao quát một đoàn xe khổng lồ như , mà biến cố thường xảy chỉ trong chớp mắt.

Trong quá trình dồn xe, khó tránh khỏi tỏ bất mãn, nhưng đều quân đội trấn áp.

Không đồng ý dồn xe? Được thôi, tự lên đường ! Tiếc chiếc xe yêu quý? Được, cứ ở với nó ! Mắc hội chứng sợ tiếp xúc? Được, bản lĩnh thì tự trốn một !

Tai nạn cho thêm một bài học xương máu: chỉ đề phòng sinh vật cạn mà còn cảnh giác cả những sinh vật nước.

Hơn nữa, chỉ cần mù và chút đầu óc, ai cũng nhận rằng động thực vật bên ngoài, bất kể là kích thước tính hiếu chiến, đều đang ngừng biến dị từng ngày.

Thế nhưng những kinh nghiệm quý báu đều là những bài học đổi bằng m.á.u và nước mắt xương cốt của đồng loại!

Nửa giờ , đoàn xe một nữa lên đường. Sau khi dồn xe, lượng phương tiện giảm gần một phần ba.

Trước khi xuất phát, quân đội nhấn mạnh nhiều : “Trên đường tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh! Kẻ tuân lệnh sẽ xử lý như đào binh!”

Vị trí của các xe bay quân dụng cũng điều chỉnh , tạo thành một vòng vây bảo vệ những chiếc xe dân sự ở giữa.

Đến giờ nghỉ trưa, đều ngoan ngoãn ở yên tại chỗ, ai tự ý rời đoàn, ăn một bữa trưa vô vị tiếp tục lên đường.

Trong xe bay, nhóc Qua Đường vốn lúc nào chịu yên bỗng trở nên trầm mặc. Những trải nghiệm hai ngày qua khiến bé ngây thơ ngày nào trưởng thành hơn hẳn.

Qua Vi và bố đau lòng, nhưng họ bao giờ ý định bao bọc con trai như một đóa hoa trong nhà kính.

 

Loading...