Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:32:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ái da, cái m.ô.n.g của ! Suýt nữa thì dập thành bốn mảnh!

Cậu bé đẩy cửa sổ giấy, thò cái đầu nhỏ la lớn: “Ông ơi, kẻ điên chạy mất !”.

“Cẩu Oa Tử, đây mau! Đã bảo con đừng để ý đến kẻ điên đó mà!” Giọng tang thương của ông lão vang lên.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Qua Vi đang khom lưng xoa mông, thầm than: Bé con khổ quá mà!

vòng quanh thôn nhỏ hơn nửa vòng, ch.ó trong thôn sủa ầm lên. Tiếng c.h.ử.i bới từ các nhà vọng ngớt, mắng đứa nào hổ, đêm hôm ngủ chạy ngoài hú hí.

Qua Vi mà ngượng chín cả mặt. Mãi mới tìm một con suối nhỏ, cô xuống tảng đá ven bờ, bật đèn pin quang não lên, soi bóng nước. Vừa một cái, chính cô cũng thấy ghê tởm bộ dạng của lúc . Chậc chậc, trông khác gì ma quỷ!

quanh quất thấy ai, liền tắt đèn pin, lấy khăn mặt trong gian , ánh trăng mờ ảo mà tắm táp qua loa. Sau đó, cô một bộ đồ thể thao dài tay sạch sẽ mới cảm thấy dễ chịu hơn, rời khỏi bờ suối.

“Ừm, đêm nay ngủ tạm ở đây !” Qua Vi tìm một chỗ khuất bức tường ở sân một ngôi nhà cách con suối xa.

Cô lấy chăn trải xuống đất, lên ăn vài miếng lương khô lót ngả đầu ngủ luôn. Đi bộ cả ngày trời, cô thực sự mệt buồn ngủ.

Ngủ say như chết, Qua Vi hề một bóng màu xanh lục từ suối nhảy lên bờ, lặng lẽ tiến đến mặt cô.

làn da màu xanh lục sẫm, đôi mắt tròn xoe, hai má phúng phính, dáng xổm quen thuộc, rõ ràng là một “Người Nhái”!

Nó hít hít mũi, một mùi hương quen thuộc tỏa từ cô gái mặt.

Đôi mắt to tròn của nó đảo một vòng, tò mò Qua Vi. Bất chợt, nó vươn chiếc lưỡi dài của , nhẹ nhàng lướt qua má cô, để một cái hôn ướt át dính nhớp.

“Oa tức.”

vẻ hài lòng với “dấu ấn” để , thêm một lát mới trở con suối nhỏ.

Đêm tĩnh lặng, gió núi thổi qua, tất cả tựa như một giấc mơ."

“Cô bé, con ngủ đất thế ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-78.html.]

Trong mơ màng, một giọng dịu dàng của phụ nữ vang lên, cùng lúc đó, một bàn tay cũng nhẹ nhàng lay cô.

Qua Vi choàng mở mắt. Một gương mặt tươi thiện hiện mắt, cô cũng bất giác mỉm theo.

“Cô bé, mau dậy , đất lạnh lắm!” Người phụ nữ trung niên mặc bộ quần áo vải thô màu xám, mái tóc búi gọn gàng bằng một chiếc trâm gỗ đơn giản. Bà cúi , đưa bàn tay chai sần định đỡ Qua Vi dậy.

Qua Vi dụi mắt, mỉm xua tay: “Cảm ơn thím, cháu tự dậy ạ!” Dứt lời, cô nhanh nhẹn trở dậy.

“Nhà thím ở ngay đằng thôi, con ghé qua chơi một lát ?” Người phụ nữ thu tay , bê chậu gỗ to đầy ắp quần áo giặt xong đặt bên cạnh lên, hồ hởi mời.

“Dạ ạ, phiền thím ạ?” Qua Vi đang mờ mịt, lời mời đúng là điều cô đang cần nhất.

“Không phiền , thím mừng còn hết chứ!” Người phụ nữ họ Cố, mà Qua Vi gọi là thím Cố, vui vẻ đáp.

Qua Vi cầm tấm đệm và chiếc chăn mỏng đất lên, lẳng lặng theo phụ nữ. Cô đưa mắt quan sát ngôi làng, bắt chuyện vài câu với bà.

Quả nhiên, đầy năm phút , họ đến sân một ngôi nhà nông thôn.

Thím Cố đẩy cửa, cất tiếng gọi: “Cô bé mau đây, chỗ đơn sơ, con cứ tự nhiên như ở nhà nhé!”

Qua Vi liếc mắt đ.á.n.h giá một lượt, sân rộng rãi, thu dọn vô cùng sạch sẽ, thể thấy thím Cố là một phụ nữ vô cùng đảm đang.

“Cô bé, con từ tới ?” Thím Cố kéo một chiếc ghế đẩu nhỏ đặt cạnh Qua Vi hỏi.

Qua Vi giật nảy . Trên quá nhiều thứ phù hợp với nơi , việc thím Cố hỏi cũng trong dự liệu của cô.

“Cháu... Cháu đến từ bên ngoài dãy núi ạ.” Qua Vi ghế, trầm ngâm một lát trả lời mập mờ.

“Bên ngoài núi ?” Mắt thím Cố sáng lên. “Mau kể cho thím , bên ngoài bây giờ là triều đại nào ?”

“Triều đại nào ạ?” Qua Vi ngớ phản ứng của thím Cố. Bà dường như hề ngạc nhiên về việc cô đến từ bên ngoài, ngược còn tỏ vô cùng hứng thú với thế giới đó.

 

Loading...