Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:32:17
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời dần sẩm tối, ngay lúc Qua Vi định bụng tìm đại một chỗ nào đó ngủ tạm qua đêm thì cô mừng rỡ phát hiện một lối mòn ẩn lùm cây.

Vừa lối mòn hình thành do thường xuyên .

Cô bước lên lối mòn, men theo đó về phía chân núi.

Khi những vệt nắng cuối cùng đường chân trời nuốt chửng, vầng trăng treo lơ lửng ở phía đông, rắc những ánh bạc lấp lánh xuống nhân gian.

Trên con đường núi yên tĩnh, tiếng côn trùng rả rích vang lên ngớt. Ở cuối con đường, một ngôi nhà tranh đơn sơ, nhuốm màu sương gió sừng sững, ánh nến le lói yếu ớt xuyên qua khe cửa.

Qua Vi bước nhanh hơn, định vòng qua cây táo già cửa để gõ cửa thì cổ tay bỗng siết chặt.

Trời đất quỷ thần ơi! Một sợi dây leo từ lúc nào nhân lúc trời tối mà âm thầm bò lên cô.

Cô vội vàng thúc giục dị năng để trấn an sợi dây leo, nhưng vô ích.

Trong phút chốc, tầm của cô xoay một vòng 360 độ. Sợi dây leo chỉ quấn tay mà còn siết cả cổ chân cô, thao tác chuyên nghiệp đến mức treo ngược cô lủng lẳng cây táo già!

Qua Vi hoảng chết. Cây táo chắc cũng tuổi lắm , cô vốn sợ độ cao mà treo ngược thế cũng thấy đầu óc cuồng, xuống thôi thấy da đầu tê dại!

Chưa kể, gai của cây táo già cũng sắc thật, đ.â.m xuyên qua cả lớp áo khoác dày cộp của cô.

“Cứu mạng!” Qua Vi chẳng màng đến hình tượng lễ phép gì nữa, hét toáng lên.

Cánh cửa gỗ cũ kỹ “két” một tiếng mở , một bé búi tóc chổng ngược, mặc áo ngắn từ trong nhà chạy . Cậu bé liếc Qua Vi trong nhà hét lớn: “&.%.”.

Giọng mang đậm âm sắc địa phương, thoáng qua Qua Vi chẳng hiểu gì cả.

Mãi một lúc cô mới định thần , thằng nhóc trời đ.á.n.h đang : “Ông ơi, ông mà xem , một con bé ăn mày cây mây bắt !”.

Ai là ăn mày chứ, ăn bậy bạ! Qua Vi thầm c.h.ử.i trong bụng.

Thật , bé cũng hề quá. Lúc trông Qua Vi vô cùng nhếch nhác, đầu tóc, quần áo dính đầy cỏ khô, lá cây, thậm chí cả phân chim!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-77.html.]

Quần áo thì rách bươm, tóc tai rối bù, mặt mũi đầy vết xước, lăn qua một vũng bùn. Cái bộ dạng t.h.ả.m hại , bảo là ăn mày khi còn quá khen.

Từ trong nhà vọng tiếng bước chân tập tễnh, đó một ông lão tóc tai, râu ria bạc trắng, mặc một bộ áo dài cũ vá víu bước .

Qua Vi mái tóc dài búi cao và bộ trang phục hợp thời của ông lão, một ý nghĩ kỳ quặc bỗng nảy : chẳng lẽ leo núi thôi mà cũng xuyên ?

Cô vội lắc mạnh đầu, gạt phăng cái suy nghĩ viển vông đó . Không , tuyệt đối , nếu cô xuyên thật thì bố và em trai cô bây giờ?

Dưới gốc táo, ông lão ngẩng đầu Qua Vi. Trời tối, ông tuổi nên chỉ loáng thoáng thấy treo cây. Bất chợt thấy cây cứ lắc đầu liên tục, ông giật nảy . Con bé ăn mày điên đấy chứ?

Sự hiểu lầm tai hại thật khiến nghẹn lòng.

Qua Vi ông lão đang nghĩ gì, thấy ông bước , cô vội nặn nụ thiện vẫn luôn giúp thuận buồm xuôi gió: “Ông ơi, cháu chỉ ngang qua đây thôi, ạ!”.

Ông lão nheo mắt đ.á.n.h giá Qua Vi một lượt, chỉ cảm thấy cô gái chỗ nào cũng vẻ , đặc biệt là lúc . Đôi mắt thì , nhưng kèm với một cái đầu dính đầy phân chim và lá cây mục, trông buồn chịu nổi.

Cánh cửa gỗ cũ nát “rầm” một tiếng đóng , ông lão kéo nhà.

“Ông ơi, ông bảo cây mây thả con bé ăn mày xuống?” Giọng bé từ trong nhà vọng .

“Cẩu Oa Tử, con đừng để ý đến nó. Người bên ngoài tám phần là kẻ điên đấy, cứ để nó treo ở đấy cho chừa!” Ông lão xoa đầu cháu trai, nhỏ nhẹ dặn dò.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Qua Vi: “...”

Một ngụm m.á.u tươi như chực phun khỏi cổ họng, tức c.h.ế.t cô !

Sau danh hiệu “ăn mày”, cô vinh dự gắn thêm mác “kẻ điên”.

Cầu bằng cầu , Qua Vi nhắm mắt , tập trung tinh thần, dồn dị năng trong cơ thể xuống cổ chân thử truyền sợi dây leo.

Sợi dây leo dường như giật kinh hãi, “bụp” một tiếng, cả Qua Vi bắt đầu rơi tự do, ngã phịch xuống đất.

 

Loading...