Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:32:02
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới ánh lửa bập bùng, Qua Vi say sưa hít một thật sâu bắt đầu gỡ lớp bùn đất . Khi lớp vỏ cứng vỡ , đám lông thỏ cũng theo đó bong sạch sẽ, để lộ sớ thịt trắng nõn, nóng hổi bên trong.

Qua Vi sạch con thỏ tay, há miệng c.ắ.n một miếng thật to. Chà, thịt tươi ngọt, dù tẩm ướp gia vị cầu kỳ nhưng vẫn cảm nhận vị ngon thuần khiết và hương thơm quyến rũ.

Khi cô ăn xong phần của thì những khác cũng xử lý xong. Họ gom tất cả xương thừa , đem chôn kỹ xuống đất để tránh dụ lũ thú hoang săn mồi kéo đến.

“Mọi ăn thêm chút bánh rán lót ?” Qua Vi lấy từ trong gian một cuộn bánh rán “chuẩn vị hỏi.

“Tất nhiên là !” Lâm Thanh là đầu tiên nhận lấy, vui vẻ c.ắ.n một miếng giòn rụm. Vừa giòn thơm!

Cuối cùng, cuộn bánh rán trong tay Qua Vi đều chui cả bụng .

Ăn uống no nê, trời cũng muộn, cả nhóm liền chia về lều của . Tối nay, Tần Nghị sẽ gác ca đầu, còn Ngô Thiên sẽ phụ trách nửa đêm về sáng.

Qua Vi và Lâm Thanh ở chung một lều. Cả hai cô gái giường, trằn trọc mãi ngủ nên bắt đầu rủ rỉ trò chuyện. Nói chuyện một hồi, cơn buồn ngủ kéo đến, họ dần chìm giấc ngủ say.

Bên ngoài lều trại tĩnh lặng như tờ, chỉ tiếng côn trùng rả rích và thỉnh thoảng vọng vài tiếng ếch kêu từ con suối đằng xa.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Đêm càng về khuya, những đám mây đen từ trôi tới, che khuất vầng trăng sáng vằng vặc. Một cơn gió lạnh lẽo từ núi ùa xuống, khiến Ngô Thiên, đang canh gác, bất giác rùng .

Ngô Thiên tướng tá cao to, lá gan cũng nhỏ, nhưng khi một giữa bóng đêm mịt mùng thế , vốn vô tư lự cũng khỏi yên, bèn dậy vòng quanh mấy cái lều.

Trong bóng tối, một đôi mắt đen láy đang chằm chằm về phía khu lều trại, con ngươi di chuyển theo từng bước chân của Ngô Thiên.

Giữa lùm cỏ, một bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện, lặng lẽ tiếp cận Ngô Thiên từ phía , mỗi lúc một gần hơn.

Ngô Thiên đang qua thì cảm thấy một luồng lạnh lẽo ngừng áp sát . Anh thậm chí còn cảm giác ai đó đang phả thở ngay gáy. Anh đột ngột đầu , bất ngờ chạm một đôi mắt đen kịt.

“Á!” Giọng hét thất thanh của Ngô Thiên thành công đ.á.n.h thức tất cả đang say ngủ trong lều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-70.html.]

Tần Nghị vén rèm lều, nhanh chóng bước ngoài. Anh vốn chỉ chợp mắt, hơn nữa khi ở ngoài hoang dã, giấc ngủ của lúc nào cũng nông.

Vừa thấy Tần Nghị, Ngô Thiên như c.h.ế.t đuối vớ cọc, lao tới ôm chặt lấy cánh tay . “Đội trưởng Tần, cho , mới gặp quái vật!”

Qua Vi và Lâm Thanh bước thấy cảnh Ngô Thiên to con vạm vỡ đang ôm riết lấy cánh tay Tần Nghị, núp lưng trông như một cô vợ nhỏ.

Lâm Thanh thấy liền cất giọng trêu chọc: “Ồ, tụi đến đúng lúc nhỉ?”

Qua Vi và Hạ Bằng bên cạnh cũng nhịn mà bật khúc khích.

Tần Nghị: “...”

Nghe thấy lời châm chọc của Lâm Thanh, Ngô Thiên ngượng ngùng buông tay , lách khỏi lưng Tần Nghị.

Đột nhiên, Lâm Thanh cảm thấy vai vỗ một cái. Cô sang Qua Vi: “Tiểu Vi, thế?”

Qua Vi ngơ ngác đáp: “Chị Lâm, ạ?”

Lâm Thanh ngạc nhiên: “Vừa em vỗ vai chị ?”

Qua Vi đầu lưng, chẳng gì cả. “Em vỗ vai chị.”

Nghe , Lâm Thanh thấy trong lòng dấy lên một cảm giác lành lạnh, chẳng còn tâm trí mà trêu chọc Ngô Thiên nữa. “Tình hình gì thế ?”

Ngô Thiên lập tức “vèo” một cái, trốn lưng Tần Nghị, mặt mày căng thẳng ngang ngó dọc. Ngay cả Hạ Bằng cũng biến sắc, vội chen gần Tần Nghị, như thể là một cây dù che chở vững chắc.

“Chúng chụm lưng để thể quan sát hướng bất cứ lúc nào.” Tần Nghị vẫy tay hiệu cho Qua Vi và Lâm Thanh.

Năm lúc tỉnh ngủ . Họ dựa lưng , ánh mắt căng thẳng quét xung quanh, chỉ sợ một “con quái vật” khác bất thình lình nhảy .

Loading...